Lần là phòng kế toán còn đồng chí ủy ban nhà máy đang thống kê thu tiền, đó do xưởng trưởng Hàn cùng phó xưởng trưởng Trương mang .
Dù thể thu nhiều tiền, nếu kịp thời mang , thể sẽ để tai họa ngầm.
Lý Tư Vũ xếp hàng theo , nhóm cô xếp là của Thường Tuyết Cầm.
Hách Kiến Hồng đối phó với cô , cho nên cô sắc mặt của bà .
Những khác nàng cũng , đơn giản là ở gần nhóm của Thường Tuyết Cầm .
"Cô còn trẻ như , tới cướp nhà với chúng ."
Phía đột nhiên chuyện, giọng điệu còn vô cùng tệ.
Lý Tư Vũ sửng sốt một chút, đầu qua, rõ ràng là cô.
Người chuyện là một phụ nữ ở độ tuổi 40, mắt một mí thon dài, khuôn mặt đầy tàn nhang, xem là việc vất vả.
Bởi vì quần áo chị đều là tro than đen, chỉ việc chân tay mới thể chật vật như .
"Cô chuyện với ?"
Lý Tư Vũ lạnh lùng mở miệng, ánh mắt thiện ý chị .
Bởi vì thời nay phụ nữ là tương đối thấp bé, cho nên khiến phụ nữ áp lực lớn.
"Làm ? đúng ?"
Chị chướng mắt những cô gái giàu và năng lực như .
Cũng là gặp may mắn gì!
Vẻ mặt Lý Tư Vũ lãnh đạm.
"À, thế nào? Cô thể ở hết ? Cô bao nhiêu ngôi nhà xây dựng ? Cô thể mua hết để sống ?”
Những khác cũng chú ý tới bên , thấy hai đó và họ gì.
" Tiểu Bảo, cô xía chuyện của cái gì chứ? Bình thường xía khác còn tính, cô quen ? "
Một phụ nữ quen với phụ nữ với giọng điệu giễu cợt.
"Không thế, quen so đo với cô, thì cô tưởng ai cũng để mặc cho cô thuyết giáo ."
Những khác quen Tiểu Bảo đều bắt đầu chỉ trích chị .
Lý Tư Vũ thấy thế thì để ý tới chị nữa.
Loại thời đại nào cũng , năng lực của bản đủ thì dùng đạo đức chỉ trích khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-108.html.]
Cô nghèo, cô nặng lực thì cô lý ?
Mẹ Tiểu Bảo những khác đỏ cả mặt, cuối cùng một đàn ông đầy tro than kéo chị .
" là bội phục, bình thường khoa tay múa chân với chúng còn , thấy ai sống hơn chị thì đều trách móc."
Mọi ở bên cạnh đều bàn luận, thỉnh thoảng còn về đàn ông phía đang tiếp tục xếp hàng.
Lý Tư Vũ thèm để ý, cô tiếp tục xếp hàng, nửa tiếng cuối cùng cũng đến cô.
"Cô cũng chia phòng ."
Thường Tuyết Cầm thấy cô còn kinh ngạc, điều lập tức bắt đầu theo thông lệ, bắt đầu ghi chép.
"Bốn trăm tệ!"
Thường Tuyết Cầm hô khẽ một tiếng, ngay lập tức thu tiền hộp.
Công nhân chung quanh cũng đều thấy, nhất thời ánh mắt đều hâm mộ hoặc ghen tị.
Càng mấy phụ nữ dùng ánh mắt xa nàng, ở phía chút chít nhiều chuyện.
"Cám ơn."
Lý Tư Vũ nhận lấy biên lai, còn một tờ hướng dẫn, lúc cô mới trở về phòng việc.
Trên đường trở về, Lý Tư Vũ đụng vị Tiểu Bảo .
Chị ghen ghét tờ giấy trong tay Lý Tư Vũ.
"Lấy nhiều tiền như , là cô kiếm ? Ba cô cứ để cho cô sống vô ích như , một chút tiết kiệm cũng .”
Lý Tư Vũ lời của chị tiếng, tức buồn .
"Tiền của thì dùng, cô khoa tay múa chân cái gì? Tự lo cho bản , tiền tiêu tùy tiện thì nào?”
Mẹ Tiểu Bảo lời cho tức giận chỉ cô.
"Cô..."
" ?"
Lý Tư Vũ chống nạnh, mặt đắc ý :
" tiền, tiêu một đồng vứt một đồng, mua nhà vui vẻ, tức c.h.ế.t con khỉ nào đó!”
"Lêu lêu..."
Lý Tư Vũ chọc tức chị như một đứa trẻ, đó rời .