Vấn đề duy nhất chính là,  mắt hình như mấy  Tảo Nhi còn   năng lực bảo vệ nàng, bởi  giao tiếp với  ngoài sẽ  nguy hiểm.
 mà xét theo tình hình hiện tại thì mấy  Tảo Nhi còn cần nàng mới  thể ăn no nên chắc hẳn bọn họ còn lo nàng xảy  chuyện hơn ai hết.
Chắc hẳn bọn họ cũng  suy nghĩ thật kỹ  khi đưa  thỉnh cầu .
Thịnh Quân nhanh chóng  một câu ‘xin bỏ tiền ’.
Trước đó đám Tảo Nhi thấy Phương Tiên Nhi thật lâu  đáp , vẫn luôn thấp thỏm trong lòng, sợ yêu cầu của  sẽ mạo phạm đến ngài.
Cũng may bọn họ   đoán mò quá lâu, Phương Tiên Nhi  đồng ý.
Quả nhiên Phương Tiên Nhi là thần tiên  nhất thiện lương nhất  đời !
Hai  vui vẻ  mặt,   một tràng lời , Thịnh Quân  mà mặt đỏ bừng.
Từ  khi nàng rơi xuống đất, thật khó để  chất lượng cuộc sống của cổ nhân tăng lên bao nhiêu, nhưng công phu ngoài miệng chắc chắn   một bước nhảy vọt về chất.
Sau khi  việc   xong xuôi, liền cáo biệt Phương Tiên Nhi.
Hai  Tảo Nhi  về phía sơn động.
Đại Ngưu : “Nếu Phương Tiên Nhi  đồng ý, ngày mai  sẽ mang theo vài thứ rời núi, thuận tiện đón Tông thúc luôn?”
Tảo Nhi gật đầu: “Được, nhưng mà cũng cần  bàn chi tiết về cách giao dịch với mấy  Xử Sinh , chúng   về bàn  .”
Vội vàng trở  sơn động, Tảo Nhi  cho   về thái độ của Phương Tiên Nhi, một đám  bắt đầu thảo luận chuyện giao dịch.
Đầu tiên, nhất định  để  đủ đồ ăn cho các nhà,  đó mới đưa phần đồ ăn còn dư cho mấy  Xử Sinh.
Nếu đối phương  dùng tiền để giao dịch thì  tham khảo giá lương thực  đưa  một mức giá mà cả hai bên đều  thể chấp nhận .
Nếu như  cần tiền, dùng đồ vật để đổi cũng , dù  bọn họ cái gì cũng thiếu. Ví dụ như quần áo cùng các loại nhu yếu phẩm sinh hoạt, những thứ   thể xem hàng   mới định giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-96.html.]
Sau đó chính là địa điểm để tiến hành giao dịch của hai bên, cái  thì  hỏi  một chút,  tìm một địa điểm kín đáo thuận tiện cho cả hai bên mới .
Sau khi bàn bạc xong những điểm cần chú ý khi giao dịch, tiếp theo chính là sắp xếp  ngày mai rời núi đón .
Một  Đại Ngưu chắc chắn là  , cuối cùng vẫn quyết định là  và Lưu Nhị Sơn cùng , còn đám  Tảo Nhi, Thiết Trụ thì   ngoài tìm đồ ăn.
Đại khái chính là những chuyện ,  khi ngẫm  thấy  còn thiếu sót gì nữa.
Một đám  rốt cuộc mới tắt lửa  ngủ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sáng sớm hôm , Đại Ngưu và Lưu Nhị Sơn mỗi  xách theo hai hộp bánh bột khô rời núi, xe nhẹ đường quen  về hướng huyện thành.
Lý Phát Tông  cũng  thức dậy từ sớm,  cùng Xử Sinh đến chỗ Chung Tư.
Sau khi giải thích ngắn gọn  chuyện, Lý Phát Tông mới hỏi Chung Tư về độ khó của việc .
Lúc  Chung Tư  biến trở  dáng vẻ lão bá mà   gặp lúc đầu, vuốt râu  đáp mà hỏi : “Sau khi các ngươi cứu thư sinh   thì định sắp xếp thế nào?”
Lý Phát Tông suy nghĩ một chút, thành thật : “Phẩm tính của   tệ,  nhận    nhiều chữ, chúng   thuyết phục  chuyển đến ở cùng chúng , còn  thể dạy cho bọn hài tử một vài kiến thức.”
Ánh mắt Chung Tư khẽ động: “Ừ,  nhiều sách   nhiều lợi ích, các ngươi  thể nghĩ  như  là   . Chẳng qua nếu như  khi cứu thư sinh   mà   chịu  với các ngươi thì thì ?”
Lý Phát Tông  khổ: “Nếu  thì chúng  cũng   cách nào,  thể ép buộc  . Chúng  đến đây là để trả ân tình chứ   kết thù.”
“Nói  cũng đúng.”
Bỗng nhiên Chung Tư  : “Được , việc   khác  lẽ    nhưng    thể. Ngươi về  chờ tin tức , đêm nay   thể mang   ngoài.”
Vậy là đồng ý  ?
Hơn nữa     thể thành công nhanh như ?
Lý Phát Tông  chút bối rối nhưng  nhanh  tỉnh táo : “Vậy cứ  như  . Chung bá, mấy ngày gần đây thật sự   phiền ngài ...”
Chung Tư khoát tay: “Không cần  những lời khách sáo  nữa, dù  chúng  cũng nhận   ít thứ .”