Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 76
Cập nhật lúc: 2024-11-07 05:49:25
Lượt xem: 9
Lại cẩn thận nghĩ lại, từ đầu tới đuôi, bọn người Xử Sinh nói đều là để bọn họ tự mình đến xem, như vậy tương đối an tâm, nhưng vẫn luôn là giọng điệu tương đối thoải mái.
Khó trách nói tin tức của Trương phủ rẻ như vậy.
Đại Ngưu trong lòng buông lỏng, cũng không nghĩ nhiều nữa, thấp giọng báo tên của Tây Nương cho gã sai vặt.
Gã sai vặt như có điều suy nghĩ nói: "Thì ra là Tây Nương Tử. Tình huống của nàng thật đúng là ta có biết, người tạm thời không có việc gì, chỉ là phòng của nàng cách phu nhân quá gần, không tiện đưa ngươi đi qua. Nhưng mà ta có thể dẫn ngươi đi gặp khuê nữ của nàng, ngươi xem như thế nào?"
Hắn nói ngắn gọn tình huống mẫu nữ Tây Nương.
Con người Trương Kỷ Đống kia tuy là súc sinh, nhưng có một chuyện lại nói đúng.
Tây Nương vào phủ, chủ gia đúng là chê nàng quá gầy, không dễ sinh dưỡng, trước hết an bài phòng ở, ăn ngon uống sướng dưỡng thân thể một thời gian.
Trương phu nhân coi chừng nàng ấy rất chặt, đặt nàng ấy ở trước mắt nhìn chằm chằm, trước khi dưỡng tốt không cho nàng ấy cùng Trương gia lão gia gặp mặt.
Nữ nhi của nàng ấy là Thu Nương, được an bài đến trong phòng hạ nhân làm việc.
Có lẽ là sợ hai người tụ tập một chỗ động tay động chân, mẫu nữ Tây Nương mỗi tuần mới có thể gặp mặt một lần, bảo đảm đối phương bình an.
Nhưng ngày thường lại không thể gặp mặt nói chuyện.
Cũng may Thu Nương không phải người làm công thực thụ, công việc cũng tương đối nhẹ nhàng. Cô bé vừa thông minh, miệng cũng ngọt, quan hệ với bọn hạ nhân cũng không tệ, cuộc sống cũng không khó khăn.
Trong phủ quản Thu Nương cũng không nghiêm lắm.
Gã sai vặt cảm thấy, có lẽ Thu Nương cũng đang âm thầm suy nghĩ biện pháp bỏ trốn, nhưng có thể làm vẫn là quá ít.
Đại Ngưu cẩn thận nghe xong chuyện đã trải qua, liền nói: "Phiền toái, dẫn ta đi gặp Thu Nương đi."
Nghe gã sai vặt nói, hắn cảm thấy có thể gặp Thu Nương cũng được.
Gã sai vặt lên tiếng, dẫn Đại Ngưu tới một góc khuất trong hoa viên tiền viện, bảo hắn chờ, còn mình thì quay người đi hậu viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-76.html.]
Lúc này Thu Nương đang giặt quần áo.
Vân Mộng Hạ Vũ
Gã sai vặt dừng chân cách cô bé vài bước, dùng giọng không lớn không nhỏ kêu lên: "Thu Nương, đi theo ta một chút, Lý thẩm bên kia tìm ngươi có việc!"
"Ai, tới ngay đây!"
Thu Nương ngẩng đầu, lấy mu bàn tay lau trán, sau khi đứng dậy, lau khô bàn tay ướt sũng trên quần áo.
Cô bé đuổi theo rất nhanh, nhưng thấy đối phương không phải đi về phía Lý thẩm, vừa muốn nghi hoặc, liền nghe người phía trước cũng không quay đầu lại nhỏ giọng nói: "Trước đừng để lộ ra, có người muốn gặp ngươi."
Thu Nương cũng coi như quen biết gã sai vặt này, nhân phẩm miễn cưỡng tin được.
Cô bé ở trong phủ cũng không phải đại nhân vật gì, thân phận còn rất đặc thù, hẳn là không có người nào uổng phí công sức hại cô bé.
Do dự một lát, Thu Nương không lên tiếng, yên lặng đi theo đối phương vào trong hoa viên, duy trì khoảng cách không xa không gần.
Có cái gì gió thổi cỏ lay cô bé cũng thuận tiện bỏ chạy.
Gã sai vặt dừng bước lại, hướng chỗ Đại Ngưu ẩn thân kêu lên: "Người tới rồi, tự ngươi đi ra nói đi." Sau đó liền đi tới một bên trông gió.
Đại Ngưu lắc mình đi ra, Thu Nương nhìn thấy hắn thì khẽ giật mình, sau đó liền nhíu mày.
Cô bé cảm thấy người này có chút quen mặt, nhưng lại không biết tên là gì.
Đại Ngưu vội vàng mở miệng: "Thu Nương, ta là Đại Ngưu, cùng một thôn với Phát Tông thúc."
Thu Nương nghe xong, lông mày buông lỏng một chút: "Là đại cữu của ta bảo ngươi tới?"
"Gần như vậy, ta và Phát Tông thúc đi thôn Sa Thổ thăm các ngươi, nhưng không tìm được người. Sau đó hỏi ra các ngươi ở chỗ này, liền cùng nhau tiến vào huyện thành, nhờ mấy bằng hữu lợi hại mới rốt cục gặp được ngươi."
Đại Ngưu không biết có thể ở chỗ này bao lâu, trong lòng kềm chế, nói chuyện rất nhanh: "Đông Ca nhi đã được chúng ta đưa tới nơi an toàn, hiện tại chính là muốn tìm cơ hội đón các ngươi ra ngoài."
Thu Nương nghe xong, mím môi, nửa ngày nói không ra lời. Cô bé hơi cúi đầu, hốc mắt có chút chua xót.
Cha ruột và gia nãi ruột bắt các nàng đổi lương thực, một nhà cữu cữu lại phí hết tâm tư tới cứu các nàng ra ngoài.
Người thân, có đôi khi thật sự không phải chỉ một cái tên đã có thể nói rõ tất cả.