Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 626
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:25:16
Lượt xem: 5
“Ừm… Bởi vì điều kiện lạc hậu, trên tinh võng cũng chỉ dùng quyền hạn cấp thấp nhất, không thể mở bất kỳ chức năng liên quan đến giải trí nào, cho nên cũng chỉ có thể tự làm một vài trò chơi nhỏ để tự tận hưởng thôi. Hơn nữa phi thuyền của tinh cầu cũng có hạn, không phải ai cũng có cơ hội lên phi thuyền ngao du vũ trụ, có rất nhiều người đã sống ở tinh cầu Thiết Tiết cả đời, không có cách nào rời đi cả…”
Thịnh Quân ghi lại những thông tin mà anh ta vừa nói ra trong lòng.
Ở chỗ cô lại có thể có được quyền hạn cấp cao nhất trên tinh võng.
Thịnh Quân một lúc làm cả hai việc, cô vừa nghe vừa tranh thủ dạo một vòng quanh khu giải trí trên tinh võng.
Khoa học kỹ thuật của các tinh cầu phát triển, phim ảnh đạt đến trình độ kỹ thuật thông tin vô cùng hoàn thiện, hơn nữa sau đó tinh thần thể của con người có thể khiến người ta trải nghiệm cảm giác được lạc vào cảnh giới kỳ lạ.
Thịnh Quân xem phim một hồi, lại nghe thêm hai bài hát, cô bất chợt nhíu mày.
Cô phát hiện ra có những chỗ rất kỳ quái.
Không thể nói là không tốt, nhưng dường như kỹ thuật công nghệ đang bị lạm dụng quá mức, cô có cảm giác như mọi thứ đều dựa vào kỹ thuật, mà so với những tác phẩm chất lượng tốt trong lòng cô, những thứ này hoàn toàn thiếu đi tình cảm bên trong.
Cô nghĩ đến những gì Sinh Lãng Kiền nói, sau khi những đứa trẻ ở tinh vực cấp cao được sinh ra, bọn chúng đều dùng những kiến thức truyền thừa trong đầu để tiến hành học tập.
Cô kiểm tra thật cẩn thận các mục kiến thức, lại phát hiện dường như đều là những nội dung học thuật khô khan.
Cho dù là tâm lý học mang theo sắc thái văn nhân, nhưng trong đó cũng đầy phân tích lý tính và số liệu.
Các tinh cầu cũng có thơ ca, nhưng lại không có chút mỹ cảm nào cả, nó cũng thiếu đi nhân tính và cảm xúc của con người giống như những bộ phim và ca khúc kia.
Thịnh Quân không khỏi nghĩ đến chiếc phi thuyền mà cô gặp phải trong vũ trụ.
Người ở tinh vực cấp cao, từ khi bắt đầu sinh ra, bọn họ đã hoàn toàn không khác gì những công cụ có trí năng cả.
Từ nhỏ đến lớn bọn họ đã tiếp nhận những thứ lạnh lẽo, cuộc sống đủ đầy, dường như chưa bao giờ gặp phải trắc trở, cũng không thể trải qua việc phải xem xét lại bản thân, người trưởng thành như thế sẽ còn cảm xúc sao?
Vân Mộng Hạ Vũ
Tỷ lệ tự sát cao như vậy, có phải là do khuyết thiếu cảm xúc tạo thành hay không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-626.html.]
Nếu như nhiều đời người đều trải qua cuộc sống như vậy, có phải đã bắt đầu bật chế độ thoái hóa về mặt cảm xúc rồi không?
Theo như những gì Sinh Lãng Kiền nói, người ở các tinh cầu cấp cao đều vô cảm, từ trước đến nay bọn họ đều không gây thương tổn đến người của tinh cầu cấp thấp, đương nhiên cũng sẽ không đưa tay trợ giúp, bọn họ chỉ có đúng một loại cảm xúc là lạnh lùng vậy thôi.
Bởi vì nguyên nhân này, và việc tuổi thọ trung bình của người cấp cao giảm dần, cho nên mọi người ở hành tinh rác không thù ghét người giàu lắm, thậm chí có lúc còn hơi đồng cảm với người ta.
Cũng xem như là đạt được cân bằng cảm xúc nhỉ.
Muốn nhận được tín ngưỡng trong tình trạng thế này, với Thịnh Quân thì đây cũng là một loại khiêu chiến khá lớn.
Đối với cư dân của tinh cầu Thiết Tiết, cô có thể nghĩ cách giúp bọn họ có cuộc sống vật chất tốt hơn. Nhưng với những người ở các tinh cầu cao cấp, bọn họ cần lấp đầy tâm linh và tinh thần trống rỗng của mình hơn.
Vấn đề sau còn khó giải quyết hơn cả vấn đề trước, nhưng với tình trạng như bây giờ, hai phe lại có thể cân bằng một cách vi diệu.
Nhưng nếu phá vỡ cục diện này, có lẽ hai phe sẽ xảy ra mâu thuẫn.
Nhưng mà đây cũng không phải là đường cùng——
“Thật ra tôi có một cách có thể giúp mọi người làm giàu. Mọi người có muốn tin tưởng tôi không?” Thịnh Quân cảm thấy cơ hội đã đến rồi, bỗng nhiên cô cười nói với bọn họ.
“À thì, cô vẫn ổn chứ? Sao tự nhiên lại nói như thế?”
Dường như Sinh Lãng Kiền hơi xoắn xuýt, anh ta đưa tay muốn sờ trán Thịnh Quân thử xem có phải cô bị sốt rồi không.
Lúc này, bỗng nhiên sau lưng Thịnh Quân xuất hiện một người máy quét dọn, hắn kịp thời chặn tay của Sinh Lãng Kiền lại, ngăn cản hành động của anh ta.
Người máy nhanh chóng biến thành hình người, hắn lạnh lùng đáp xuống giữa hai người khiến nhóm người Sinh Lãng Kiền bị dọa cho nhảy dựng cả lên.
“Xin lỗi, thật ra lúc trước tôi đã giấu mọi người, tôi không bị mất trí nhớ.” Thịnh Quân đẩy Hai Con sang một bên, thành thật lên tiếng xin lỗi nhóm người Sinh Lãng Kiền.
Cô không giải thích rõ ràng lai lịch của mình mà chỉ nói về thành tích chói lóa của mình ở tinh cầu thú nhân, Phát Tinh và các tinh cầu khác, còn lôi thú nhân tai hổ ra để chứng minh cho mình.
“Đây là chuyện về tôi, tôi có thể giúp đỡ mọi người.” Cô nói.