Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 616
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:24:59
Lượt xem: 4
Dưới sự chỉ dẫn của Thịnh Quân, căn cứ nhỏ tên “Tân Sinh” nhanh chóng được thành lập.
Có Thịnh Quân ở đây, chuyện ăn uống hoàn toàn không thành vấn đề.
Hằng ngày nhóm A Văn ra ngoài thu thập hạt đen trong người zombie, về đút hết vào máy bán hàng đổi lấy đồ ăn thức uống.
Thịnh Quân còn dạy họ cách làm đơn giản tương tự như nung xô inox đúc thành áo giáp. Đây đều là thu hoạch cô có được từ nhóm Tảo Nhi.
Cô còn cử máy hút bụi tự động hình người đi phụ giúp tìm kiếm và giải cứu.
Cứ vậy, nhóm A Văn vừa tìm kiếm người sống sót khắp nơi, vừa cố gắng thích ứng với năng lực mới của mình. Mỗi ngày ăn uống no đủ, lượng vận động lại lớn, thế nên mỗi người trong đội đều mạnh lên thấy rõ.
Dần dà, kho dùng để chứa zombie của họ đã có zombie nằm đầy đất, ngay cả quy mô của căn cứ cũng mở rộng rất nhiều.
Vốn còn tưởng người bình thường giống họ, không có căn cứ hùng mạnh bảo vệ thì số lượng người sống sót sẽ không còn lại quá nhiều.
Nhưng sự thật lại là, đa số người bình thường đều sở hữu ý chí và khát vọng sống cực kỳ ngoan cường, họ có thể sống sót trong đủ loại tình cảnh nguy hiểm.
Bên này Thịnh Quân cũng không lơi lỏng chuyện nghiên cứu quỷ khí, dạo này đã bắt đầu ra hình ra dạng rồi.
Lúc trước, cô chỉ biết canh Mạnh Bà có thể xua tan quỷ khí, nhưng sau này vì giải cứu thế giới phải cần tới số lượng lớn quỷ khí nên cô tạm thời gạt bỏ suy nghĩ này, chỉ coi canh Mạnh Bà là thuốc chữa “vết cắn zombie”.
Nhưng nhờ có sự đồng lòng nghiên cứu của quỷ quái dưới địa phủ và con người, họ thấy canh Mạnh Bà vẫn là điểm đột phá lớn nhất của chuyện giải quyết quỷ khí.
“Chúng ta có thể nghĩ cách đưa canh Mạnh Bà xâm nhập vào hệ thống tuần hoàn của khí tượng thiên nhiên.”
“Tôi cảm thấy, hay là dùng một ít canh Mạnh Bà nuôi dưỡng ra một vùng đất nhỏ trước, sau đó trồng một ít thực vật sạch trên mảnh đất đó rồi dựa vào số thực vật đó khôi phục lại sức sống của thế giới? Thực vật ở đây c.h.ế.t cả rồi, giờ con người chỉ có thể dựa vào vi sinh vật để có được khí oxy, nhờ vào sự tiến hóa của cơ thể để không ngừng thích nghi với môi trường khan hiếm khí oxy, tôi luôn thấy đây không phải là một hiện tượng tốt.”
Thực vật sống trên thế giới đã c.h.ế.t sạch, kho hạt giống thực vật cũng không thể duy trì vận chuyển vì không có điện, hạt giống tồn bên trong cũng đã bị xóa sạch hết.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhưng chẳng sao cả.
Trong không gian của Thịnh Quân còn cất giữ rất nhiều rất nhiều thực vật, đều là do nhóm Tảo Nhi đút vào để cúng từ rất lâu trước kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-616.html.]
Sau khi thành lập nước Phương, nhóm Tảo Nhi còn trồng ra được một vài giống cây trồng chất lượng tốt, Thịnh Quân cũng gom được một ít, muốn để dành làm kỷ niệm.
Khác với không gian bình thường, không gian hệ thống của cô có thể giữ được độ tươi.
Số thực vật và hoa quả đó vẫn đầy sức sống, sau khi lấy ra, vun trồng cũng hoàn toàn không thành vấn đề.
Lúc ấy bỏ vào dự trữ, Thịnh Quân cũng không ngờ còn có thể mang ra dùng cho nơi khác, chiếu sáng sưởi ấm cho thế giới khác.
Đây cũng được coi như là vô tình cắm liễu liễu lại xanh rồi.
“Hai điều này nghe có vẻ rất hợp lý, chi bằng chúng ta đồng thời tiến hành luôn đi!”
Lập kế hoạch xong, một nhóm người bèn hăng hái ngất trời bận rộn làm việc, ngày nào cũng bưng canh Mạnh Bà đi làm ruộng, còn lấy canh Mạnh Bà làm mưa nhân tạo nữa.
Khắp cả căn cứ dồi dào sức sống, dần trở nên khá nổi tiếng, rất nhanh đã rước về sự thăm dò của căn cứ Tân Thế Giới.
Căn cứ Tân Thế Giới cử một đội năng lực giả sang đây, muốn dò la thực hư của căn cứ “Tân Sinh” này.
Nhóm A Văn đích thân ra đón đối phương, cũng muốn xem thử độ nông sâu của những năng lực giả cao cấp ấy.
Nhưng địa điểm họ chọn lại nằm trong một căn nhà nhỏ bỏ hoang ở ngoài căn cứ.
Hiện tại trong căn cứ của họ toàn là bảo bối quan trọng, không phải là nơi người ngoài có thể tùy tiện bước vào.
Hai bên nhanh chóng gặp mặt.
Vừa thấy người đối diện, A Văn bật cười.
Nói ra cũng trùng hợp thật, vậy mà tên dẫn đầu đội tuần tra ở cổng căn cứ khinh miệt cười nhạo họ lúc trước cũng ở trong số đó.
Thấy biểu cảm của đối phương, hình như đã không nhận ra họ nữa rồi, nhưng gương mặt lại trưng ra vẻ hống hách và khinh miệt giống hệt lúc ấy.
Có vẻ lần này thái độ của người dẫn đầu của căn cứ Tân Thế Giới vẫn tạm được:
“Nghe nói chỗ các cô đã cứu được rất nhiều người? Tôi nghĩ mục tiêu của hai chúng ta đều giống hệt nhau, hoàn toàn không có xung đột. À phải rồi, các cô cũng là năng lực giả sao? Có hứng thú hợp tác với chúng tôi không, cùng sáng lập tương tai tốt đẹp hơn?”