Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 608
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:24:45
Lượt xem: 1
Rõ ràng vừa nãy còn không có bất kỳ món đồ nào ở chỗ đó, cái máy bán hàng này giống như tự dưng xuất hiện ở đó vậy, quả thật cứ như gặp ma ấy.
Nếu là trước kia, nhất định cô ấy sẽ sợ hãi hét to.
Nhưng, điều cô ấy mong chờ nhất lúc này là trên đời này thật sự có ma quỷ.
Bởi vì, nếu cha mẹ biến thành ma quỷ, cô ấy bằng lòng gặp ma quỷ mỗi ngày.
Nghĩ vậy, Bình Bình nhanh chóng vớ lấy áo khoác xông ra cửa nhà, lao về phía máy bán hàng đương không xuất hiện kia.
Máy bán hàng phát ra ánh sáng dịu nhẹ, cô ấy nhanh chóng chạy đến phía trước nó.
Tìm kiếm xung quanh một vòng, lại ngây ngốc gọi tên của cha mẹ hai tiếng, Bình Bình thấy hơi nản lòng.
Cô ấy đang nghĩ gì vậy?
Nào có bóng dáng của ma quỷ chứ, rõ ràng đây chỉ là một cái máy bán hàng bình thường mà thôi...
Bình Bình chán nản khụy gối ngồi xuống đất, dang cánh tay vòng lấy hai chân.
Cô ấy tựa đầu lên đầu gối, nhắm mắt lại khẽ nức nở.
Cứ khóc mãi khóc mãi, cuối cùng cũng đã hơi thấm mệt, chợt cô ấy nghe thấy một giọng nữ:
“Em gái bé nhỏ, không định xem thử nữa sao? Nói không chừng có thể liên lạc với cha mẹ thật đấy.”
Bình Bình vội vàng lau nước mắt ngẩng đầu lên, trong tầm nhìn m.ô.n.g lung, một cô gái mặc áo sơ mi trắng đang ngồi trên nóc máy bán hàng, dịu dàng nhìn cô ấy.
Bên cạnh máy bán hàng còn có một người đàn ông tóc trắng mặt vô cảm đang đứng.
Hai người này, quả thật trông có vẻ không giống người bình thường.
“Ngài, ngài là thần tiên sao? Tôi vẫn có thể gặp được cha mẹ thật ư?” Bình Bình nôn nóng hỏi.
cô gái chỉ nói: “Đương nhiên rồi, à phải rồi, cô có mang tiền theo không?”
Bình Bình bị cô hỏi cho sững sờ: “Hả?”
“Cha mẹ cô qua đời, sống dưới địa phủ cũng cần chi tiêu không ít, nếu muốn để họ sống thoải mái hơn thì cô có thể cung cấp một tí hương hỏa. Nếu trên người cô có tiền thì vứt vào trong cái máy bán hàng này, xem coi sẽ xảy ra chuyện gì nhé~” Cô gái cười nói.
“À à... Vâng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-608.html.]
Bình Bình không hề nghi ngờ lời cô nói, cũng không chịu nghĩ đến khả năng đối phương là kẻ lừa đảo. Lúc này cô ấy như bắt được một cọng cỏ cứu mạng, nhanh chóng lục hết túi trên người mình, móc ra vài trăm đồng.
Ngay sau đó cẩn thận từng li từng tí nhét tiền vào máy bán hàng.
Nhét tiền xong, đầu mũi ngửi được một mùi khói như khói nhang bay thoang thoảng, ngửi vào làm tâm người ta tĩnh lại.
Bỗng dưng cô gái ngồi trên nóc máy bán hàng nhảy khỏi nóc một cách nhẹ tênh, giơ tay lên, một bức thư lập tức bay ra khỏi khay lấy hàng của máy bán hàng.
“Ừm, mau mở ra đọc đi.” Cô gái cười tươi đưa thư ra trước mặt Bình Bình.
Bình Bình nuốt nước bọt, mở thư ra.
Trong thư không có chữ, nhưng đột nhiên giọng nói của cha mẹ lại vang lên rõ rệt trong đầu cô ấy.
“Bình Bình, cha mẹ ở bên này mọi thứ đều tốt cả.”
“Con phải nhớ, con tuyệt đối không cô đơn một mình.”
“Cha mẹ sẽ mãi mãi yêu thương con.”
Không thể tiết lộ thông tin chi tiết về việc truyền tin giữa hai giới âm dương ở dưới địa phủ được, nhưng những lời nói quan tâm này cũng đã đủ với một đứa con vừa mất đi người thân rồi.
Bình Bình khép bức thư lại, sau đó lại mở ra, hai giọng nói quen thuộc ấy lại kiên nhẫn vang lên hết lần này đến lần khác.
“Thật sự là, giọng của cha mẹ!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô ấy dụi mắt, òa khóc thật to.
Khóc thêm một hồi, Bình Bình mới chợt nhớ ra gì đó, vội vàng lau nước mắt hỏi Thịnh Quân: “Chị ơi, cái máy bán hàng này sẽ ở đây mãi sao ạ? Nếu em nhớ ba mẹ, em đến đây thì họ sẽ nói những lời khác với em sao?”
“Đương nhiên rồi.” Thịnh Quân gật đầu: “Lần sau cô cũng có thể nói chuyện trước đút tiền sau, như vậy có thể nhận được hồi âm tức thời của cha mẹ cô.”
Một khi có người bắt đầu sử dụng, chắc chắn chức năng của cái máy bán hàng này sẽ được lan truyền. Suy cho cùng thì có ai mà không luôn nhớ nhung người thân đã khuất của mình chứ?
Nhưng để người sống không sa đọa và người c.h.ế.t không lưu luyến, lượt sử dụng máy bán hàng của mỗi người cũng có giai đoạn nghỉ, tầm một tháng mới có thể sử dụng một lần.
Nhưng vậy là đủ rồi.
Tiền đút vào máy bán hàng có thể chuyển thẳng thành hương hỏa lưu thông dưới địa phủ, sử dụng máy bán hàng là chuyện có ích cho cả hai giới âm dương, chắc sẽ có thể nhanh chóng giúp địa phủ đạt được mục tiêu thoát nghèo.
Đến lúc ấy, cô cũng có thể nhận được vô số giá trị tín ngưỡng. Đây gọi là một công đôi việc.
[Quân Quân, không hổ là cô, tôi thấy kế này cực kỳ tuyệt, chúng ta cũng đã giành thắng lợi trong trận đầu tiên rồi, đúng chứ?] Hệ thống phát ra âm thanh vui mừng, dần dần tiến hóa theo hướng nịnh bợ.
“Đúng rồi, khi thời cơ đến thì chúng ta sẽ đến thế giới khác nhé!” Thịnh Quân mỉm cười.