Ngoại truyện 7
“Người thực vật ở giường  ba tỉnh  , nhanh  gọi  đến đây!!”
Giữa tiếng ồn ào hỗn loạn, bỗng Thịnh Quân mở mắt .
Trông phòng bệnh hiện đại  mắt cô  vẻ  xa lạ, lúc  xung quanh   ai, trong phòng chỉ  một  cô   giường bệnh.
Một dòng nước ấm   từ  bắt đầu chảy  cơ thể khiến Thịnh Quân cảm thấy cơ thể  đang dần hồi phục sức lực, chẳng mấy chốc  đầy đến mức như sắp tràn .
Cô hít một  thật sâu, cảm thấy cả  tràn đầy sức lực, thậm chí còn  ảo giác nếu hiện tại cô tham gia Olympic thì  thể giành  huy chương vàng.
Giọng  của hệ thống vang lên đúng lúc: [Này, Thịnh Quân, cô   chứ? Thôi, chắc   . À đúng , tạm thời cơ thể ở hiện đại của cô vẫn là xác thịt bình thường nhưng   sẽ dần dần chuyển đổi thành cơ thể bất tử.  cô đừng lo, dù là cơ thể bằng m.á.u thịt thì thể chất của cô bây giờ   hơn  thường  nhiều !]
[À, còn nữa, với tư cách là Thần của máy bán hàng tự động, tất nhiên cô cũng  những nhiệm vụ cần   thành, năng lực càng cao thì trách nhiệm càng lớn.  ở kiếp ,  tiên cô cứ  quen với cơ thể, tận hưởng cuộc sống và dành thời gian cho bố , coi như cho  một kỳ nghỉ, còn chuyện công việc thì để đến kiếp  tính tiếp! Thế nào,     chu đáo ?]
[Vậy nên vấn đề là cô  ý kiến gì ? Nữ siêu nhân giàu  Thịnh Quân?]
Thịnh Quân thở dài xoa tai.
Nói thật, bây giờ suy nghĩ duy nhất của cô là hy vọng hệ thống ồn ào  ngậm miệng , nó quá ồn.
Trong lúc cô đang suy nghĩ thì một chiếc khăn sạch  mùi thuốc khử trùng đưa tới, cẩn thận lau mặt cho Thịnh Quân.
Thịnh Quân ngạc nhiên, ngẩng đầu  đôi mắt màu đen tím của robot tóc trắng.
Có lẽ để phù hợp với phong cách hiện đại, máy hút bụi tự động cũng   đổi thành trang phục thường ngày, là kiểu áo hoodie, trông khá  mắt.
“Khoan ,  Hai Con  ở đây?” Thịnh Quân kinh ngạc hỏi.
[Dù  thì cũng là nhân viên của cô mà, nếu cô   nó xuất hiện thì cất  là .] Hệ thống  hiểu lắm về sự ngạc nhiên của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-596.html.]
Thịnh Quân  định  gì đó thì đột nhiên cửa phòng bệnh mở .
“Quân Quân, cuối cùng con cũng tỉnh  !”
“Con  thấy khó chịu chỗ nào ? Mau để y tá kiểm tra cho con !”
Thịnh Quân  thấy bố  lo lắng chạy , cảm giác như  trải qua mấy đời, cô thấy khóe mắt   ấm.
Cho đến lúc , cuối cùng cảm giác trống rỗng  thực tế trong lòng cô cũng biến mất  .
Cô thực sự  về nhà.
…
Vì máy bán hàng tự động và siêu thị vẫn ở nước Phương trong mười năm nữa nên trong thời gian , hệ thống của Thịnh Quân vẫn nhận  nguồn doanh thu  định.
  thật, ngay cả khi   khoản thu nhập đó,  tiền tiết kiệm hiện tại của Thịnh Quân  là một con  khổng lồ mà  một trăm nghìn Thịnh Quân cũng  tiêu hết .
Không   quá chứ tiền  trở thành một ký hiệu lạnh lẽo đối với Thịnh Quân,   bất kỳ cảm giác chân thực nào.
Mặc dù  hưởng niềm vui trở nên giàu  chỉ  một đêm, nhưng để  ảnh hưởng đến sự vận hành bình thường của thế giới, hệ thống sắp xếp nguồn gốc thích hợp cho mỗi khoản tiền nên Thịnh Quân cũng  hạn mức chi tiêu nhất định mỗi ngày.
Không  chuyện tiêu hết mấy trăm tỷ trong một  .
Cách đây  lâu, Thịnh Quân  suy nghĩ về câu hỏi “ khi trở nên giàu  chỉ  một đêm thì sẽ  gì đầu tiên”  nhiều , lúc đó cô  mua vô  thứ.
 bây giờ khi giấc mơ  thành hiện thực, Thịnh Quân      gì với  tiền .
Sau vài ngày do dự, đầu tiên cô mua cho  vài bộ quần áo , sắm sửa thêm một  đồ  cho gia đình,  đó cô đưa bố   du lịch khắp nơi, ăn vô  món ăn ngon, trải nghiệm những điều mới mẻ mà  đây  từng trải qua.
Sau khi  xong những việc , Thịnh Quân cảm thấy giấc mơ của     trở thành hiện thực.
Vân Mộng Hạ Vũ
Những ngày  đó, cô  quyên góp nhiều khoản tiền lớn để hỗ trợ đất nước phát triển,  đó tài trợ cho  nhiều trẻ em    học.
Nhìn đất nước ngày càng phát triển, càng  nhiều  thực hiện  ước mơ của , cô còn cảm thấy vui hơn cả việc mua  những món đồ .