Không  ý định diệt cỏ tận gốc bọn , nhưng cũng bắt buộc  để cho đối phương trở thành hình dáng thích hợp với hình thức Đại Đồng.
Đến lúc đó chắc chắn sẽ  nhẹ nhàng.
Các nơi đều  những tồn tại như thế ,  sự giúp đỡ của bọn ,  thêm bộ binh linh hoạt và tiếp viện với vũ khí , tốc độ  thẳng đến đô thành của mấy  Tảo Nhi thế mà  còn nhanh hơn tưởng tượng.
Trong lúc đó còn  niềm vui bất ngờ, đó là  mấy thế lực nhỏ của nhân dân.
Vân Mộng Hạ Vũ
Những   phần lớn là những  bất mãn với chế độ thống trị hiện nay, hoặc là  quan  ác bá chèn ép  vùng lên. Số lượng ít thì là  suy nghĩ của bản  thành lập tổ chức.
Thế lực nhỏ  nhiều, thực lực cũng  đủ, vẫn luôn trốn Đông trốn Tây  việc, bên phía Hoàng đế mấy năm gần đây  để những    mắt.
 mà, phong cách  việc của Phương Quân cũng  hợp với suy nghĩ của những  , để cho bọn họ thấy  ánh rạng đông và công lý.
Không ngừng   mang theo tình báo hoặc tin tức  tác dụng đến để gia nhập .
Bên trong đô thành.
Hoàng đế chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa,  mắt một mảnh đen ngòm,  khống chế  ngã  lên long ỷ.
Ông  tự nhận    là một minh quân công tích hiển hách, cũng   tài năng như các vị tổ tông khai quốc, nhưng ông  cho rằng bản  cũng   một thứ hèn nhát.
Lúc  phân cao thấp với Phụng Vương, tranh đấu với thế lực của các bên, trong lòng ông   hề  quá nhiều lo lắng và cảm giác cấp bách.
Chỉ là  lúc ông  thư giãn, lúc nào thì Bắc địa  nhảy  một nhóm Phương Quân như ?
Đất đai cằn cỗi như , tiền lương của bọn  từ  đến?
Chẳng lẽ tự nhiên xuất hiện ?
Chẳng lẽ là do ông trời thật sự  chịu  tên hôn quân như ông  nên phái thiên binh thiên tướng xuống phạt ông ?
Nếu  ông  thật sự  hiểu,  nghĩ  !
Rõ ràng đường từ phía Bắc đến đây   quân đội khống chế nghiêm ngặt bắt đầu phong toả, đến cả con đường nhỏ cũng  bỏ qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-583.html.]
Vốn cho rằng đối phương sẽ   động tác nhanh như , cho dù , cũng sẽ  bên  dễ dàng phát giác . . .
 ai ngờ   lúc nãy,   hoang mang đến báo,  đám Phương Quân  trực tiếp dùng thuyền chiến từ duyên hải lên đến bờ, bây giờ chỉ cách hai tòa thành là đến đô thành!
Thuyền chiến? Đến ông  còn  !!
Lúc  miệng của mấy tên giặc Oa  cũng  chặt,  mà  hề lộ  chút gió nào!
Chẳng lẽ, đám   kết thành đồng minh với  Oa?
Tin tức  đấy cũng là cố ý thả  tiếng gió,  để  bộ sự chú ý của ông  rời về phía đất liền,  đó nhân cơ hội tấn công từ phía biển đến?
Chắc chắn là như ,  thì những chiếc thuyền chiến  chắc chắn là do  Oa cung cấp!
Đám giặc bán nước , thế mà  mất mặt đến mức ,   loại chuyện hổ thẹn khi tông diệt tổ như thế !
Trong lòng mạnh miệng mắng như , nhưng thực tế Hoàng đế  hoang mang vô cùng tận.
Lúc  ông  cũng  quan tâm nhiều như  nữa, đầu nóng lên, vội vàng cho   xin Phụng Vương mang binh đến, định phát huy hiệu quả của một cộng một lớn hơn hai.
Sau đó  rút hết những binh lực đang canh ở  đường về, điều động tập trung vật tư từ những nơi khác, đóng thành khoá đất.
Ông   biến nơi  thành một toà thành sắt kiên cố  thể phá vỡ!
Phụng Vương ở gần đó nên đến  nhanh.
Đối với tin của Phương Quân, lúc mới đầu    chút chẳng thèm ngó tới,  tin tưởng lắm, nhưng cùng với những tin tức  ngừng truyền đến từ phía  Oa, thậm chí  khi Phương Quân trực tiếp từ  biển đổ bộ lên đất liền,   cũng   hoang mang.
Lần đầu tiên trong cuộc đời Phụng Vương cảm nhận  chuyện  mất khống chế.
Hoàng đế  che giấu thì thôi , đất phong của   ở Bắc bộ gần như ,   che dấu kín đáo. Điều   cho Phụng Vương  chút  tự tin.
Đồng thời cũng đưa  đánh giá thực lực thật sự của Bắc địa cao hơn.
Thế là Hoàng đế  vẫy tay một cái, Phụng Vương  chần chờ quá lâu  chạy đến đô thành.
Nhiều năm như , hai  khó  gần gũi như , lúc cùng chung hoạn nạn thì đột nhiên  xuất hiện tình   giả dối.