Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 558
Cập nhật lúc: 2024-11-11 22:23:48
Lượt xem: 2
Kéo Khắc Thân nghe xong thì thấy chắc tối nay mình ngủ sẽ gặp ác mộng rồi ấy: “Cũng, cũng không cần thiết...”
Đúng lúc cha con Thiết Trụ ôn chuyện xưa quay lại, Kéo Khắc Thân vội vàng chuyển chủ đề, họ lại nói về kế hoạch cụ thể thu phục Tác-ta.
“Theo lý mà nói, với hình hình này thì cứ để mặc cho cuộc cọ sát giữa Đông Thành và Tác-ta quyết liệt gây cấn, bào mòn thực lực cả hai bên, sau đó chúng ta thừa dịp xen vào mới là cách giải quyết tốt nhất.”
Thiết Trụ ngồi xuống nói: “Nhưng trong Đông Thành còn có rất nhiều bá tánh, Tác-ta cũng có không ít bộ tộc nhỏ bị ép tham dự vào cuộc chiến, chúng ta vẫn nên thẳng tay giải quyết sạch bọn họ một cách sấm rền gió cuốn sẽ tốt hơn.”
Đối phó với Hoàng đế và Phụng Vương là kế hoãn binh thực sự, nhưng bên Đông Thành thì khác, họ vẫn còn rất nhiều cách giải quyết.
Dù gì trước giờ họ chưa từng lơi lỏng trong việc nghiên cứu chế tạo vũ khí, dạo này lại có thành quả mới rồi, với cả nhóm Đại Ngưu cũng đã đến. Đối mặt trực diện sử dụng vũ khí, họ hoàn toàn không cần sợ đối phương.
Hiện tại trời lạnh đất cóng, người dân hai vùng đó đều rất thiếu lương thực, đây chính là một điểm yếu rõ rệt.
Với cả còn có đại quân kỵ binh do công chúa và Cách La dẫn dắt nữa.
Đã có tài liệu chuyên môn và trang bị tốt nhất do nhóm Thiết Trụ tìm ra, nên thực lực của kỵ binh Hồi Hột hiện tại đã khác biệt vượt bậc rồi.
Nói thế này đi, lúc trước nhóm Cách La đánh Mạc Khước có thể nói là vô cùng trầy trật, nhưng nếu bây giờ có giao thủ lần nữa thì chắc chắn có thể bỏ xa đối phương mười vạn tám nghìn dặm.
Đừng thấy dạo này Mạc Khước cứ lén lút gây rối, có vẻ như rất nhẫn nại để làm đại sự mà rén.
Nhưng nhóm Cách La có lòng tin rằng chỉ cần kỵ binh bên mình vừa ra trận là toàn bộ mảnh đất Mạc Khước đều phải run rẩy, hai đội quân vừa chạm mặt nhau thì chắc cả rắm đối phương cũng chẳng dám thả, chỉ có thể cụp đuôi bỏ chạy thôi!
Không sai, chính là đỉnh vậy đấy.
Nói ra thì, qua một loạt công tác tư tưởng công nhận văn hóa thì bộ não của công chúa và Cách La cũng dần biến thành hình vuông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-558.html.]
Đương nhiên, không chỉ là vì tư tưởng trung tâm của thế giới đại đồng Phương Tiên Nhi được lòng người sâu sắc, mà vì còn có một chuyện rất hiện thực, đó chính là mọi người đều đã nếm được vị ngọt của việc nương tựa vào Phương Quân.
Vũ khí hoàn hảo, vật tư phong phú, kiến thức vô tận.
Dù bản thân họ có bản lĩnh làm hoàng đế thì e là cũng không thể tiếp xúc với mấy món đồ thần kỳ này, mà ở chỗ Phương Quân, mấy cái này chỉ là đồ căn bản thường thấy.
Tuy tục ngữ luôn nói ổ vàng ổ bạc không bằng ổ chó của mình. Thà làm đầu gà chứ không làm đuôi phượng.
Nhưng với nhóm công chúa, gà chỉ là gia súc có thể thấy bất cứ nơi đâu, dù có xuất hiện thì cũng chỉ bị người ta đưa lên mâm cơm hoặc mang số phận mặc người cấu xé.
Mà đuôi phượng thì lại khác, nó luôn có một tia hy vọng trở thành đầu phượng, dù có sa sút thì cũng có thể bay lên làm thần điểu trên trời.
Nói tóm lại, mặc dù công chúa và Cách La luôn âm thầm so sánh nhưng cũng đã đạt được nhận thức chung, cho rằng đi theo Phương Tiên Nhi là việc làm sáng suốt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bên này nhóm Thiết Trụ đã bàn chuyện gần xong, cuối cùng chốt hạ một câu cuối:
“Được rồi, quyết định vậy đi. Chúng ta về chỉnh đốn đội ngũ trước, tổng hợp tình báo, sau khi kế hoạch không còn sai sót thì chính thức xuất phát đến Đông Thành!”
Bàn bạc xong, một nhóm người nhanh chóng làm công tác chuẩn bị.
Nha Mà và thảo nguyên không tiếp giáp trực tiếp với nhau, ta có thể đi đường vòng từ bên Mạc Khước hoặc là tiến vào từ Đông Thành.
Dạo trước, một vòng ngoài rìa thảo nguyên bị ba tòa thành trì khác nhau bao vây, không biết từ bao giờ lại trở thành địa bàn do Đông Thành nắm giữ toàn bộ.
Giờ đưa mắt trông ra xa cả vùng đất ấy, diện tích của Đông Thành cũng vô cùng rộng lớn.
Nhưng cuộc sống bá tánh trong thành thế nào, ta cũng có thể nhận ra được chút ít từ điệu bộ của quân Đông Thành và hàng phòng ngự cao lớn do chúng dựng lên.
Công tác chuẩn bị trước khi ra trận đã được chuẩn bị tươm tất, Phương Quân với quy mô nhỏ oai nghiêm bước vào hành trình.
Nhờ có bản đồ được vẽ chi tiết, họ đã vạch ra một tuyến đường tắt có sự giám sát yếu kém gần Đông Thành.