Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 531

Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:23:05
Lượt xem: 2

Hiện tại mỗi lần thăng cấp, Thịnh Quân đều cần một lượng vàng bạc kếch xù nên Tảo Nhi và những người khác phải đi kiếm tiền, mất một khoảng thời gian.

Trong lúc chờ được cung cấp, Thịnh Quân cũng không rảnh rỗi, nàng định tiếp tục công việc phòng chống thiên tai.

Tuy nhiên, lần này trong khi du tẩu khắp nơi, nàng còn nhận được một nhiệm vụ mới. Đó là truyền tin về đợt rét đậm đến các vùng.

Bị ảnh hưởng bởi rét đậm, chắc chắn vụ mùa sẽ giảm sút nghiêm trọng. Vấn đề lương thực của dân chúng chắc chắn sẽ trở nên khó khăn.

Sau khi thảo luận với Tảo Nhi, Thịnh Quân còn định thành lập các kho tạm thời ở các khu vực khẩn cấp để lưu trữ một số vật tư cứu trợ.

Trước đó với sự giúp đỡ của Thịnh Quân và mọi người, huyện Song Phù đã thành công chống chọi một vụ sạt lở đất đá.

Nhờ đó, Thịnh Quân hoàn thành một nhiệm vụ và mở khóa được thêm một vị trí đặt máy bán hàng tự động.

Lần này, đúng lúc có thể đặt một máy bán hàng tự động ở trung tâm Bắc địa, để vận chuyển vật tư đến các khu vực xung quanh. Mọi người sẽ không cần phải mang theo nhiều thứ đi đi về về nữa. Nhờ đó cũng tiết kiệm được thời gian vận chuyển.

Có sự hỗ trợ của chiếc máy bán hàng tự động này, dự đoán sẽ giảm bớt nhiều áp lực cho lần hành động này.

Ngoài công việc phòng chống thiên tai.

Trước khi xuất phát, Tảo Nhi còn bổ sung cho Thịnh Quân một nhóm người. Đó là vài đội kỹ thuật chuyên nghiệp.

Một nửa số thành viên trong đó đều thông thạo kỹ thuật xây giường sưởi.

Lần này đến Bắc địa, Thịnh Quân và mọi người dự định bỏ qua những thủ tục rườm rà như thăm hỏi huyện lệnh. Họ trực tiếp tiếp xúc với dân thôn các nơi và truyền dạy phương pháp xây giường sưởi cho những nơi có điều kiện.

Ngoài ra còn có rất nhiều thành viên với các kỹ năng khác nhau.

Chẳng hạn như người biết thuộc da, người biết tận dụng các nguyên liệu đơn giản để làm món ăn, đây đều là những kỹ năng sống thực tế. Đến lúc đó sẽ truyền dạy cho dân chúng để tăng cường khả năng sinh tồn của họ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bắc địa rất rộng, dù dân số ở một số nơi còn ít. Nhưng tổng cộng lại cũng không phải con số nhỏ.

Chỉ dựa vào mấy người bọn họ để làm việc thì chắc chắn tiến độ sẽ chậm chạp. Không thể giải quyết được vấn đề rét đậm, cũng không thể giảm thiểu thiệt hại về người.

Vì vậy, họ định áp dụng phương pháp “ấm trước kéo theo ấm sau”. Dùng đồ ăn làm phần thưởng. Để những bá tánh đã học được kỹ thuật có thể truyền dạy cho nhiều người khác, nhiều nơi khác. Dùng sức nóng của giường sưởi lan tỏa như ngọn lửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-531.html.]

Có rất nhiều việc cần làm trong chuyến đi này.

Thịnh Quân nhanh chóng suy nghĩ, sắp xếp một lộ trình thuận lợi. Quyết định nơi nào đến trước, nơi nào đến sau.

Nàng đặt tên cho hành động lần này là “hoạt động giường sưởi”, còn con đường họ sẽ đi thì gọi là “con đường giường sưởi”.

Thịnh Quân thừa nhận rằng tên này lấy cảm hứng từ “con đường tơ lụa”.

Tuy nhiên, so với tơ lụa, giường sưởi nghe có vẻ... sẽ bình dân hơn, gần gũi với đời sống hơn.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, cả đoàn lên đường.

Nơi đầu tiên Thịnh Quân và mọi người sẽ đến là huyện Sái Trương, xung quanh có khá nhiều thôn làng.

Hiện tại, thời tiết đã dần dần trở lạnh. Dù chưa chính thức vào thu nhưng nhiệt độ đã bắt đầu khác thường.

Nhiều người dân có kinh nghiệm sống đều có thể nhận thấy điều này.

Hôm đó, tại cánh đồng của thôn Bàng Tử ở huyện Sái Trương.

Một ông lão da đen sạm bỗng dừng công việc trên tay. Một tay nắm lấy cán dụng cụ, tay kia kéo lại quần áo trên người.

Ông ấy ngẩng đầu nhìn trời, cặp mày cau có từ đầu đến cuối không giãn ra.

“Cha, cha nhìn cái gì thế?”

Phía sau ông lão, một nam nhân đang lom khom cúi xuống nhổ cỏ, nghi hoặc hỏi.

Ông lão thở dài, tiếp tục làm ruộng, vừa làm vừa nói:

“Hầy, ta cứ có cảm giác sắc trời không tốt lắm. Mọi năm vào lúc này, ta chỉ cần mặc cái áo này là có thể làm việc tốt. Thậm chí còn cảm thấy hơi nóng nữa cơ."

“Năm nay thì không được như vậy, ta cảm thấy như mình chẳng mặc gì. Cả người lạnh toát, làm đồng cũng không làm ấm người lên nổi!

Nông dân khi nói về thời tiết, điều đầu tiên nghĩ đến là lương thực trồng ngoài đồng. Ông lão cũng không ngoại lệ.

Lúc này, ông ấy cũng không rõ năm nay thế nào. Chỉ có cảm giác không ổn lắm.

Ông lão nhắm mắt lại, thầm cầu nguyện ông trời rủ chút lòng thương. Đừng để mùa màng của họ bị ảnh hưởng.

Loading...