Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 525
Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:22:55
Lượt xem: 4
Hai nha dịch giật mình: “Chẳng phải bọn ta ở đây là để giúp đỡ giám sát công việc à? Tại sao lại phải làm những công việc nặng nhọc và bẩn thỉu này chứ?”
Tiểu đội trưởng nhíu mày: “Giám sát mà cần đến bốn con mắt của các ngươi sao? Có nó là đủ rồi.”
Nàng ấy giơ tay chỉ về phía con robot của Thịnh Quân đang bay lơ lửng ở gần đó.
“Hai người mau bắt đầu làm việc đi, đừng để ta phải nhắc lại lần hai. À, đừng có lười biếng đấy, những động tác nhỏ của các ngươi không thể qua mắt được nó đâu.”
Hai nha dịch nhìn theo hướng ngón tay nàng ấy chỉ, run rẩy trước khối sắt đang bay lơ lửng, không dám hó hé gì nữa, đành phải kéo công cụ và bắt đầu làm việc.
Tiểu đội trưởng thấy thế thì gật đầu hài lòng.
Dù hai nha dịch này là tay mắt hay nhân vật gì, nếu đã chọn đi theo tới đây thì cũng phải làm việc cùng.
Hơn nữa, trông hai người này có vẻ không có ý tốt, phải ra oai một chút thì bọn họ mới chịu ngoan ngoãn.
Nhờ sự khác thường của hai người này, mà sau đó các nàng cũng sẽ để người ở lại đây để theo dõi tình hình sát sao.
Tránh trường hợp khi các nàng rời đi, những con rắn địa phương này sẽ âm thầm giở trò xấu xa, bắt nạt các thôn dân.
Bỏ những chuyện đó qua một bên, tiểu đội trưởng cũng tham gia vào công việc.
Việc cần làm đều rất tỉ mỉ.
Ngoài các biện pháp phòng hộ như lắp đặt cọc chống trượt, một số khe nứt trên sườn dốc cũng đã được lấp đầy bằng bê tông trộn sẵn.
Điều này giúp ngọn núi trở nên vững chắc hơn.
Trong lúc bận rộn, thời gian trôi qua lúc nào không hay.
Vì đã có đồ ăn và phần thưởng đầy đủ, các thôn dân bùng nổ tinh thần hăng hái chưa từng có, cộng thêm sự giám sát đầy tính uy h.i.ế.p của Thịnh Quân, công trình phòng hộ được hoàn thành nhanh hơn cả mong đợi.
Ngoại trừ hai nha dịch mệt mỏi như chó chết, bá tánh đều ăn uống no đủ, thậm chí sắc mặt còn hồng hào hơn một chút.
Trong khoảng thời gian này, xe ngựa ra vào liên tục, giữa chừng còn bổ sung hai đợt tiếp tế đồ ăn. Hai ngày qua, một vài đoạn đường mới giữa Song Phù và Hưng Hòa đã hoàn thành, thời gian đi đường được rút ngắn đi rất nhiều, đồ ăn cũng được bổ sung kịp thời, nên luôn ở trạng thái rất đầy đủ.
Các thôn dân vừa ăn bánh quy vừa ngắm nhìn đê phòng hộ đã được xây xong, lòng ai nấy đều chưa thỏa mãn lắm.
“Các đại nhân quả là những người tài giỏi, trông bờ đê mà chúng ta cùng xây dựng rất là vững chắc luôn ấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-525.html.]
“Ta nghĩ ở bên kia hoàn toàn có thể xây thêm một đoạn đê phòng hộ nữa!”
“Đúng đúng! Một đoạn cũng không đủ đâu, ta nghĩ nên xây thêm ba đoạn nữa!”
Tiểu đội trưởng nghe vậy thì dở khóc dở cười: “Hiện tại như vậy là đủ rồi. Trong thời gian tới, ta sẽ dẫn mọi người thực hiện một số buổi diễn tập sơ tán khi xảy ra thảm họa.”
Tất nhiên là diễn tập cũng sẽ nuôi cơm, bá tánh rất sẵn lòng tham gia.
Nhưng chỉ tham gia thôi thì chưa đủ.
Để đảm bảo an toàn cho mọi người, tiểu đội trưởng đã tổ chức vài buổi kiểm tra và dùng phần thưởng làm động lực.
Để có được đồ ăn và đồ dùng, các thôn dân đã cố gắng hết sức, học hỏi được rất nhiều kiến thức.
Đợi đến khi mọi người đều vượt qua bài kiểm tra và diễn tập, nhóm Thịnh Quân cũng yên tâm hơn.
Đã đến lúc phải nói lời tạm biệt.
Trước khi đi, tiểu đội trưởng còn điều động một lô cây giống và hoa cỏ từ nơi khác về, dặn dò các thôn dân nếu không có việc gì làm thì trồng thêm nhiều loại cây.
Bản vẽ khu rừng phòng hộ vẫn để lại đây, chỉ cần làm theo sơ đồ và dần dần hoàn thiện là được.
Sau khi sắp xếp xong mọi việc, chuyến đi đến Song Phù cũng coi như đã kết thúc hoàn toàn.
Nhóm Thịnh Quân chuẩn bị lên đường, điểm đến tiếp theo là Thiên Hoa, nơi có nguy cơ xảy ra nạn châu chấu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cả nhóm chính thức lên đường.
Sợ rằng số người không đủ, họ còn điều thêm một số người từ Hưng Hòa, dự định sẽ gặp nhau tại Thiên Hoa.
Sau khi tiễn các đại nhân tốt bụng đi, bá tánh Song Phù tiếp tục cuộc sống của mình.
Họ dùng xà phòng, mang ủng đi mưa làm đồng, lúc nào mọi người cũng ca ngợi những điều tốt đẹp của Phương Gia Quân.
Sau khi nhóm Thịnh Quân rời đi, hai tên nha dịch trở về thành và báo cáo tình hình một cách trung thực với huyện lệnh, sau đó bọn họ còn dẫn theo một nhóm người tới, trông có vẻ không có ý tốt, không biết định giở trò gì.
Chỉ có điều, bọn nha dịch chưa kịp nói gì, Phương Quân ở lại đã b.ắ.n vài mũi tên nỏ với tốc độ nhanh đến mức hoàn toàn không thể thấy rõ ghim chặt dưới chân bọn họ, khiến những suy tính thừa thãi của bọn họ bị dập tắt hoàn toàn.
Bọn nha dịch cũng rất linh hoạt, nhân cơ hội đổi giọng tuyên bố rằng mình đến để giúp bá tánh làm việc.
Phương Quân không đưa ra bất kỳ nghi ngờ nào, mà lập tức bắt bọn họ đi làm việc.