Cả nhóm nhanh chóng đến nơi.
Vì  đây  từng xảy  vài trận núi lở nên giờ khu vực nguy hiểm nhất  còn bá tánh sinh sống nữa.
 vì gốc rễ của họ vẫn ở đây nên   cũng  thể di dời  quá xa.
Thịnh Quân  thoáng qua nơi họ đang sinh sống liền  rằng nếu xảy  thảm họa, những bá tánh  vẫn  nguy cơ  ảnh hưởng.
Quả nhiên,  công tác phòng hộ là chuyện  cần thiết.
Muốn đạt  hiệu quả ,  chỉ cần  chiến lược ngắn hạn mà còn   sự chuẩn  lâu dài.
Trong thời gian ngắn, những việc  thể  là dọn dẹp đất đá ở những khu vực thường xảy  thiên tai, xây dựng cọc chống trượt, đê phòng hộ và tường chắn đất.
Ngoài  cũng  thể tổ chức cho bá tánh thực hiện vài  diễn tập sơ tán.
Còn về công việc lâu dài, cần  trồng cây gây rừng để bảo tồn đất và nước.
Thêm  đó là quy hoạch  hơn cho khu vực sinh sống của bá tánh, để    thể chuyển đến khu vực an  hơn.
Chưa bàn đến lâu dài,  mắt vẫn nên bắt đầu từ việc xây dựng đê phòng hộ cái .
Nhóm Thịnh Quân nhanh chóng  đến một thôn xóm.
Thôn dân ở đây  cẩn thận. Nhìn từ xa thấy nhóm  xa lạ với khí thế hùng hổ và trang  vũ khí đầy đủ đang đến gần, bọn họ vô cùng sợ hãi. Từng hộ gia đình nhanh chóng chạy  nhà, nắm chặt nông cụ và đóng cửa .
Để xóa bỏ sự đề phòng của bọn họ, tiểu đội trưởng chỉ dẫn theo hai   thôn, gõ cửa từng nhà một.
Cuối cùng vẫn là trưởng thôn mở cửa, cố   vẻ bình tĩnh hỏi mục đích của các nàng là gì.
“Bọn  là   huyện lệnh phái đến,  tổ chức cho    vài biện pháp phòng hộ, để ngăn chặn lũ quét và núi lở.” Tiểu đội trưởng .
Giải thích  phận của họ quá phiền toái, trong tình huống , dùng danh nghĩa của huyện lệnh là hiệu quả nhất.
Cứ tưởng đối phương sẽ nhanh chóng chấp nhận kế hoạch của họ, nhưng  ngờ ngay  khi nàng   xong, sắc mặt của trưởng thôn lập tức  đổi, ông  cẩn thận hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-523.html.]
“Đại nhân,   ngày nào cũng xảy  lũ quét,  đó chúng   di dời mấy  , nơi   là chỗ an  nhất ở gần đây , chỉ cần ngày thường chú ý nhiều hơn chút là ,     vấn đề gì . Cũng  cần phiền các đại nhân  phòng hộ gì cả…”
Trong lời  của trưởng thôn lộ  sự kháng cự khó mà bỏ qua.
Tiểu đội trưởng   thì sửng sốt,  hiểu nghĩ đến cái gì, vội vàng giải thích: “Quên  , chuyện     cần các ngươi bỏ tiền  , mặc dù cần   bỏ chút công sức, nhưng bọn  cũng sẽ cung cấp đủ thức ăn và đồ dùng hàng ngày xem như thù lao.”
Nghe nàng   , quả nhiên trưởng thôn thở phào nhẹ nhõm.
Không cần  bỏ tiền thì dễ  chuyện. Chỉ cần bỏ công sức,  cung cấp ăn uống cũng  thể chấp nhận.
Vừa  dạo   rảnh rỗi, vẫn  đến mùa thu hoạch bận rộn, kiếm thêm chút khẩu phần lương thực, cũng  thể giúp gia đình giảm bớt  ít gánh nặng.
Điều kiện tiên quyết là những     giữ lời.
Tuy nhiên, vì tránh  bọn họ sợ hãi, đối phương chỉ cử ba   thôn để thương lượng, cũng   thành ý, chắc là đáng tin cậy.
Chẳng  cứ dùng vũ khí trong tay ép buộc bọn họ  việc là   ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Đâu cần  mất công giải thích dài dòng như thế  gì.
Trưởng thôn nhanh chóng  thông báo cho các thôn dân khác.
Sau khi các thôn dân  xong  bộ câu chuyện, chẳng mấy chốc  đến đông đủ, tò mò  ngó    công tác phòng hộ là thế nào,  mặt ai nấy đều hiện vẻ vui mừng.
Khác với suy nghĩ ban đầu của Thịnh Quân.
Lý do lớn nhất khiến các thôn dân quan tâm đến công trình   là để bảo vệ nơi sinh sống của  mà là vì họ cảm thấy công việc cung cấp đồ ăn thức uống   sức hấp dẫn,  kể còn  thêm đồ dùng hàng ngày.
Tiểu đội trưởng  giới thiệu đơn giản cho thôn dân công trình sắp thực hiện và các tiêu chuẩn ăn uống kèm theo.
Khi  đến phần đãi ngộ cơm nước, vẻ mặt tất cả   đều vô cùng nghiêm túc.
Tiểu đội trưởng lấy đồ ăn  cho bọn họ xem.
Vừa  thấy bánh quy  thể no bụng và dễ bảo quản cùng với cháo thịt,   đều  chằm chằm.
“Mỗi bữa đều  ăn những món  ? Đồ ăn ngon quá trời!” Có  cảm thán.