Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 464
Cập nhật lúc: 2024-11-11 05:58:07
Lượt xem: 3
Cánh tay giơ lên tấm chắn, trường mâu và vũ khí sắc bén hình ống tròn chưa từng nhìn thấy, còn có bộ áo giáp bạc sáng lấp lánh kia nữa, thật sự giống như thiên thần hạ phàm, so sánh hai bên làm đội quân của bọn cướp trông như dân chạy nạn!
Rất uy phong lẫm liệt, chẳng lẽ đây chính là binh lính triều?
Suy nghĩ này vừa xuất hiện chưa được bao lâu đã bị Vương Dũng phủ định.
Hắn ta híp mắt lại tập trung nhìn vào, nhanh chóng tỏa định lá cờ giơ lên cao tung bay trong đội binh lính.
Bên trên lá cờ là một chữ “Phương” rồng bay phượng múa!
Thế mà lại là Miên Sùng đến cứu trợ!
Mặc dù vẫn luôn rất tò mò vì sao từ năm ngoái Miên Sùng lại cắm lá từ cờ chữ phương này.
Nhưng giờ phút này Vương Dũng biết đó đúng là đội quân cứu trợ của Miên Sùng!
Trong lòng hắn ta chắc chắn, thanh giọng nói, lời nói tiếp theo vang dội hơn lời nói vừa rồi: “Đúng vậy, bọn ta vốn dĩ không muốn chống cự. Nhưng các ngươi cũng thấy rồi đó, quân đội bạn đến cứu trợ tới mang theo lực lượng không thể địch nổi, cho nên bọn ta cần phải chống cự!”
Đan Xuân đứng ở phía sau vừa nghe được lời nói của hắn ta thì sợ hãi đến thay đổi sắc mặt nhảy qua kéo tay áo của hắn ta: “Ta nói này Vương Dũng, thằng nhóc nhà ngươi điên rồi sao? Cho dù Miên Sùng thật sự phái người tới, còn có thể đánh thắng được…”
“Đùng!”
Ông ta còn chưa kịp nói dứt lời nói thì quân lính Miên Sùng ở cách đó không xa đã đẩy ra mấy cái thần binh lợi khí.
Chỉ khởi động một cái trong đó đã nổ lên tiếng vang rung động trời đất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vũ khí kia không có thương tổn đám cướp ở ngoài thành, mà là đánh trúng ngọn núi thấp ở cách đó không xa làm ngọn núi kia vỡ nát, không ngừng có làn khói bốc lên từ đống tàn tích kia.
Tiếng động này to lớn đến mức làm không ít người trong và ngoài thành theo bản năng run rẩy một chút, nhanh chóng bịt chặt lỗ tai.
Trong đội quân chỉnh tề của Miên Sùng vang lên một âm thanh vang tận mây xanh: “Tất cả đừng hành động thiếu suy nghĩ, nếu không bọn ta lại lần nổ pháo một lần nữa nhắm ngay vào các ngươi đó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-464.html.]
Biết đám cướp này cẩn thận, lần này mấy người Tảo Nhi xuất binh với mục đích chủ yếu là đe dọa, tốt nhất là có thể không đánh nhau mà trực tiếp bắt sống.
Như vậy các nàng sẽ có thêm nhiều người khai thác mỏ than và các loại cu li hơn nữa, có thể giải phóng một đám bá tánh đi làm những công việc nhẹ nhàng và có nhiều hàm lượng kỹ thuật hơn.
Cũng có thể tiết kiệm một khoảng tiền rất lớn cho chi trả tiền lương.
Không còn cách nào khác, trong huyện của các nàng ấy thật sự rất thiếu người. Bình Trạch phải thu phục, đám cướp này cũng tuyệt đối không thể buông tha!
Ngay khi tiếng pháo vừa nổ lên, đám cướp bao vây thành lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được rối loạn thành một nồi cháo.
Không ai cảm thấy đây là quân lính của huyện thành lân cận đến cứu trợ, chỉ nghĩ đây là quân đội chính quy của triều đình để lại ở khu vực phía bắc chuẩn bị đường sau.
“Má, bị bọn chó triều đình này gài bẫy! Ta đã nói tại sao bọn họ không tiếp tục đuổi theo, thì ra là đang chờ ở đây!”
“Cái pháo kia rốt cuộc là cái gì, có loại bảo bối như vậy lại không dùng ở phía nam, lấy ra đánh bọn tiểu tốt như chúng ta làm gì!”
“Chẳng lẽ là vũ khí mới, muốn dùng chúng ta để luyện tập?”
“Có quỷ mới biết! Không để lộ một chút tiếng gió nào cả, cái này xem như hoàn toàn thua rồi!”
Đến lúc này bọn cướp mới là người cần tự hỏi khi nào mới thích hợp đầu hàng.
Lẽ ra bọn họ cũng không có nhu nhược giống như Đan Xuân như vậy, cho dù quân triều đình ở phía nam truy đuổi cũng có thể ứng phó một chút.
Chỉ là hiện tại ở trước mặt lửa đạn đáng sợ, không có ai có thể nổi lên ý định chiến đấu.
Không thấy ngọn núi đá kia cũng bị nổ tung sao??
Vương Dũng đứng ở trên tường thành thấy vậy thì cảm xúc trào dâng.
Chỉ thấy hắn ta hung hăng vỗ thành tường thành ở trước mặt một cái, giơ cao đôi tay lên, lần thứ ba vang dội nói:
“Được lắm, bọn cướp vô sỉ! Bọn ta thề sống c.h.ế.t đấu tranh với các ngươi đến cùng!!”
Nói ra lời lẽ tàn nhẫn, cuối cùng dáng vẻ hẹn nhát chịu đựng lúc trước cũng tan thành mây khói!