Mặc dù , nhưng nó  nhanh chóng  bán hết ngay khi  đặt lên kệ. Vừa  nhóm Kéo Khắc Thân ở khu sạp hàng cũng  còn  thấy nó.
Vân Mộng Hạ Vũ
Gia đình dì Hoa  thể sở hữu  thùng giặt đồ ngay trong thời điểm  thật đáng ngưỡng mộ và bà  cũng vô cùng tự hào vì điều .
Lúc nãy bà  mở toang cửa giặt đồ cũng chỉ là  ý định khoe khoang một chút thôi
Lúc , dì Hoa thấy Kéo Khắc Thân tò mò nên cũng nhiệt tình hướng dẫn cách sử dụng món đồ  cho họ xem.
Mấy bộ quần áo bà   giặt hồi nãy cũng  gần xong , bây giờ chỉ cần cán cho khô nước, lấy  giũ  phơi lên là xong.
Tiếp đó, bà   cho thêm vài bộ quần áo bẩn , pha nước xà phòng, đổ  và bắt đầu  tay cầm.
Nhóm Kéo Khắc Thân   rời mắt, háo hức   thử, bọn họ đề nghị   phụ một lát để cảm nhận sự thần kỳ của món đồ .
Có  phụ  việc, dĩ nhiên dì Hoa  sẵn lòng, nhanh chóng chuyền ghế đẩu nhỏ  chân cho Kéo Khắc Thân.
Ngay khi  đàn ông to lớn, vạm vỡ  xuống,  chiếc thùng giặt đồ trong nhỏ   nhiều.
Hắn  chậm rãi  chiếc xô theo hướng dẫn của dì Hoa  từ từ nở nụ  vui vẻ.
Quả là một món đồ , tay cũng  mất sức gì, hơn nữa  cần tiếp xúc với nước cũng  thể giặt đồ, dùng trong mùa đông nhất định sẽ vô cùng hữu ích.
“Mất bao lâu mới giặt xong?” Hắn  hỏi.
“Một  cho nhiều nhất ba chiếc áo mỏng, chờ đồng hồ cát chảy hết là .”
Dì Hoa chỉ  chiếc đồng hồ cát ở  đất bên cạnh  lật ngược nó .
Đây là chiếc đồng hồ cát  đưa tới lúc đổi xô giặt đồ mới, chuyên dùng để kiểm soát thời gian giặt đồ.
Chờ cát rơi hết, Kéo Khắc Thân    cũng dừng động tác,  điều khiển xô vắt nước cho quần áo.
“Nhóm  các dì thật thông minh,  thể nghĩ  món đồ    còn  thiết thực như thế !” Hắn  khen từ tận đáy lòng.
“Ôi, liên quan gì tới  chứ, đó đều là công lao của Phương Quân họ!” Dì Hoa xua tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-437.html.]
Liên tục  thấy cái tên , nên vị huyện lệnh Phương Quân  cũng   trọng lượng  nhẹ trong lòng của Kéo Khắc Thân.
Đã nán  đây khá lâu, họ  thể chậm trễ thì giờ nữa. Liền chào tạm biệt dì Hoa xong  tiếp tục  về hướng của y quán.
Đến  cổng y quán, Kéo Khắc Thân  một cái  cảm khái: “Hình như bên trong  đông lắm.”
Tổng nhân  của huyện Hưng Hòa đông hơn  nhiều nơi   từng thấy, thế nhưng  trong y quán  khá ít.
“Thật  lúc  cũng đông lắm, nhưng phúc lợi chẩn đoán bệnh  lập  lâu  ,  mắc bệnh cấp tính  thể chữa cũng   chữa gần hết. Bệnh mãn tính thì  dựa  tịnh dưỡng, chỉ cần đến kiểm tra định kỳ thì...”
Người truyền tin còn   hết   Kéo Khắc Thân ngắt lời: “Khoan, ngươi , chẩn đoán bệnh cũng  phúc lợi?”
Sau khi  Hưng Hòa,     kiến thức đúng đắn về từ phúc lợi .
Người truyền tin hoang mang gãi đầu: “Hả? Trên đường đến đây    kỹ với ngươi ? Có thể là  quên  . Ở chỗ của bọn   hai thứ    cần dùng phiếu Phương Tiên. Một là bao ăn khi  , hai là khám bệnh. Đây  là sự đảm bảo cơ bản nhất.”
“Hoàn ... Không cần phiếu Phương Tiên?” Kéo Khắc Thân ngơ ngác lặp  một ,  cố gắng hiểu câu  .
Ý là xin khám bệnh ở đây    cần chi tiêu ngoài hạn mức?
Hơn nữa, xét theo lời  truyền tin  , nếu  thể chữa khỏi cho nhiều  bệnh thế, nhất định y thuật của y quán trong huyện cũng   dạng !
Cũng chính là , chỉ cần trở thành một thành viên của Hưng Hòa, tất cả những nỗi lo toan   của   đều  thể  giải quyết  thỏa ư?
“Chúng  mau  trong thôi!” Kéo Khắc Thân nôn nóng thúc giục.
Giờ đây   nóng lòng  về nhà, chỉ mong  thể lập tức hóa thành Thiên Lý mã bay vèo về trong một ngày, đưa già trẻ lớn bé trong nhà chạy ngược tới đây,  thể    ở Hưng Hòa !
Nói xong,   vội vàng bước  y quán, ngửi thấy mùi cồn sát trùng ở bên trong.
Tuy  giống lắm, nhưng chắc là cồn  thể sai .
Kéo Khắc Thân vẫn    sẽ bôi cồn lên vết thương nên giờ đây cũng  khỏi kinh ngạc, chỉ cảm thấy mùi cồn   hơn những thứ cồn mà   từng ngửi.
Sau đó      dẫn  xem phòng chẩn bệnh và phòng thuốc.
Khu phụ sản  thể cho  ngoài tiến .   nhân viên y hộ cho Kéo Khắc Thân xem một chiếc lồng giữ ấm cho trẻ sơ sinh   bỏ,  cũng giới thiệu cách dùng của nó.