Gần đây, trong thành   thêm nhiều loại công việc mới. Có thêm   thì   sẽ đỡ vất vả hơn và cũng  thể   thêm  nhiều công việc .
Vì ,   nhất định  tiếp đãi Kéo Khắc Thân và những  của   thật , để họ nhanh chóng chuyển  thành sinh sống!
Trước ánh mắt háo hứng đầy mong đợi của  , Kéo Khắc Thân bỗng cảm thấy căng thẳng mà  hiểu vì . Nếu   vì tin tưởng  tính cách của Thiết Trụ và đồng đội thì    nghi ngờ rằng trong món ăn  nhất định là  gì đó mờ ám.
Gạt bỏ suy nghĩ đùa cợt trong lòng, Kéo Khắc Thân thực sự  cưỡng  nổi mùi thơm của lẩu,   bắt đầu cầm đũa gắp thức ăn.
Đầu tiên   gắp một miếng thịt, trông  hấp dẫn.
Vừa bỏ  miệng nhai, mắt của Kéo Khắc Thân bỗng mở to: “Đây là... thịt bò ?”
Nhai thêm vài miếng,   thấy  chắc lắm: “Không đúng, hình như nó mềm hơn thịt bò nhiều…”
Ăn vài ba miếng,    nhịn  gắp thêm một miếng nữa, nhưng  khi ăn xong   vẫn  chắc chắn  đó là gì.
Kéo Khắc Thân bày  vẻ mặt khó hiểu.
Ngay  đó    gắp ăn một miếng lòng bò.
“Cái  chắc chắn là nội tạng bò!” Lần    khẳng định chắc nịch.
“Không ngờ bò ở đây  ngon đến , còn thơm hơn cả bò nuôi  thảo nguyên! Ừm, nhưng mà, các ngươi ở đây cũng bắt đầu ăn thịt bò  ? Ta   miền Nam vốn  ít khi ăn bò.”
Đối với dân thảo nguyên mà  thì Hưng Hòa quả thực  về phía Nam.
Người truyền tin khẽ ho vài tiếng: “Đây   là bò chúng  nuôi. Ngoài việc ăn lẩu , thật  chúng   ít khi ăn thịt bò.”
Kéo Khắc Thân gật đầu như  hiểu ý  cầm bát tiếp tục ăn.
Món nào trong bát   cũng  bỏ sót, ngay cả nước lẩu cà chua   cũng ăn sạch.
“Đây đúng là món ngon nhất mà  từng ăn!” Kéo Khắc Thân khen ngợi.
Người dân trong thôn   thì  khỏi ưỡn n.g.ự.c tự hào, vì món lẩu của Phương Quân  yêu thích nên họ cũng cảm thấy  hãnh diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-434.html.]
Họ liền gắp thêm cho Kéo Khắc Thân một bát rau đầy, chẳng mấy chốc   cũng ăn hết sạch.
Một ông lão  bên cạnh  thấy  thì âm thầm lo lắng cho Phương Quân.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ôi chao, dù dân tộc Tác- trông  vẻ giỏi  việc nhưng hình như họ ăn cũng nhiều hơn  thường.
Bên Phương Quân còn  lo việc ăn uống, liệu  đủ khả năng nuôi nổi những   ?
Tuy nhiên, lẩu cũng   món ăn chính, cháo cơm vẫn  thể no bụng. Chắc cũng   vấn đề gì.
Đôi lông mày của ông lão lo lắng cũng từ từ giãn .
Nhóm  Kéo Khắc Thân  hề   gì về những suy nghĩ . Sau bữa ăn, phần lớn bọn họ   chinh phục.
Lúc , Kéo Khắc Thân gần như  quên mất  khi xuất phát,   còn cẩn thận như thế nào. Chính vì thế mà   mới đích  đến đây để xem tình hình.
Bây giờ,   chỉ tiếc là khi nhận  lời mời   lập tức đưa cả gia đình đến đây.
Nếu như thế thì bây giờ cả đoàn  của họ   thể chọn  căn nhà phù hợp và ở một nơi  !
Ổn định xong, họ sẽ  còn  sống khổ cực ở  núi nữa. Ngày ngày  thể ăn những món ngon như thế !
 bây giờ chỉ  ba  họ đến đây nên còn  mất thêm một chuyến  để đón   đến đây.
Không   đến bao giờ mới  thể đưa cả nhà qua đây. Bao nhiêu món ngon   bỏ lỡ, thật là đáng tiếc vô cùng!
Hắn  đ.ấ.m n.g.ự.c giậm chân!
Điều duy nhất khiến   cảm thấy an ủi là trong tương lai, họ sẽ  một niềm hy vọng —— chuyển đến định cư ở huyện Hưng Hòa.
Một bữa ăn tràn ngập niềm vui trong thôn  kết thúc  .
“Ăn no  nghỉ ngơi một lát, chúng   thể  dạo trong huyện thành.”
Người truyền tin .
Nghe , Kéo Khắc Thân và những   cùng  khỏi háo hức.
Mới chỉ là trong thôn mà  như . Không  cảnh tượng ở huyện thành sẽ tuyệt vời đến thế nào nữa?