Đậu gà là thứ , nhưng khi trồng xuống đất thì kết quả  khiến thất vọng vô cùng.
Không  vì lý do gì, từ khi mọc mầm, loại đậu   héo rũ và sản lượng  vô cùng thấp.
Phùng Bình   cam lòng,   tìm hiểu khắp nơi,     là do họ  nắm vững phương pháp trồng trọt nên mới như . Thế là   quyết định mạo hiểm  đến phía Tây để tìm hiểu thêm.
Kết quả là    cuốn  cuộc nội chiến và tranh giành bên ngoài của dân tộc Hồi Hột.
Ở đó  hai nhóm , cả hai đều đang tìm kiếm một "quân sư"  ngoại hình và tuổi tác tương tự  .
Sau khi  thấy  , họ liền nhận nhầm, nhất quyết cho rằng  họ tìm kiếm chính là  .
Hắn   bắt cóc  bắt cóc  nhiều . Dù lúc đó Phùng Bình  giải thích như thế nào cũng  ai tin.
Sau đó,   từ   xuất hiện một nhóm  thứ ba.
Những   trông  giống  dân tộc Hồi Hột, hành động cũng  lén lút. Nhân lúc hai bên đang tranh giành thì bọn chúng  ngư ông đắc lợi, lặng lẽ bắt   .
Ra khỏi Nha Địa  tiến thẳng về phía Nam, cũng  rõ là định mang    .
May mắn bọn chúng tình cờ  đoàn  của Kéo Khắc Thân bắt gặp, nhờ  mà Phùng Bình mới  thể thoát nạn.
May mà vận khí của   cũng  tệ lắm, trải qua  bao nhiêu sóng gió   gặp  Thiết Trụ,  cùng với   thì mới  thể thuận lợi trở về nhà.
Sau khi  trở nên  thiết,  đường  Phùng Bình cũng nhận  sự chăm sóc từ nhóm  của Thiết Trụ.
Giờ đây hai bên  thật sự  thiết, khi  chuyện, Phùng Bình cũng sẽ vì suy nghĩ cho họ nhiều hơn.
Lời mời ở chung là minh chứng rõ ràng nhất.
Thiết Trụ   xong liền gật đầu đồng ý. Coi như   nhận phần tình  nhưng trong lòng vẫn tính toán là đến đó để xem tình hình thực thế như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-427.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu như là nhà đá ở phía Nam thì quá chật chội,  đủ chỗ để ở nên  nhất là dựng lều. Như  cảm thấy sẽ tiện hơn.
Lều của Phương Tiên Nhi thật sự  chắc chắn, quả là công thần lớn nhất trong chuyến  .
" , các ngươi  thể bán những đồ mang theo ở trấn Ốc Thổ. Ở đây đông ,  chừng  thể tìm thấy  ngọc thạch. Một khi  đến phía Nam thì dân cư thưa thớt,  thể tìm kiếm  ngọc thạch . Đồ  thể mua  cũng  là hạn chế."
Bàn xong việc chỗ ở, Phùng Bình  kìm  mà lên tiếng nhắc nhở.
Thiết Trụ suy nghĩ một lát  : "Không , cũng  nhất thiết  buôn bán vàng bạc thật. Có thể dùng đồ ăn hoặc thứ khác để trao đổi cũng ."
Theo bản năng Phùng Bình định  gì đó, nhưng     gì thêm.
Hắn  vốn định     ở đây thì    cần  lo về ăn uống.
   của nhóm Thiết Trụ  nhiều  nhiều, mà ít cũng chẳng  là ít.
Nghe ý họ , dường như là đang  tìm kiếm thứ gì đó ở Nha Địa. Phùng Bình  hỏi kỹ, nhưng cũng  cần nghĩ nhiều cũng , tìm kiếm thứ gì đó ở một nơi rộng lớn như  chắc chắn là sẽ  khó khăn. Nhóm của Thiết Trụ chắc là sẽ  ở  đó khá lâu.
Hắn    khả năng cung cấp thức ăn miễn phí cho họ mãi. Tốt nhất là đừng chủ động hứa hẹn, lúc đó chỉ cần giúp đỡ hết sức  là .
Cuối cùng Phùng Bình chỉ gật đầu : "Dùng vật đổi vật cũng , chắc chắn   sẽ  vui mừng."
Nhóm của Thiết Trụ mang theo  là dược liệu và những thứ thiết thực, chắc chắn là ở  cũng sẽ  hoan nghênh thôi.
Mọi việc   quyết định như .
Phùng Bình dẫn họ đến một quán trọ quen thuộc để nghỉ ngơi.
Vì nhóm của Thiết Trụ  chuẩn  sẵn túi ngủ nên bọn họ chỉ xin một  phòng chứa đồ rộng rãi để nghỉ tạm. Thấy bọn họ  chiếm phòng dành cho khách,  do Phùng Bình dẫn đến nên ông chủ hiếu khách cũng  thu phí.
An  vượt qua một đêm.
Sáng hôm , đoàn   hồi phục sức lực thì chính thức lên đường, tiến về phía Nam của Nha Địa.