Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 420
Cập nhật lúc: 2024-11-11 05:55:57
Lượt xem: 5
Việc đạt được mười thành tựu đã tốn rất nhiều thời gian rồi, không cần phải nghĩ cũng biết trong thời gian ngắn tới hệ thống sẽ không được nâng cấp.
Cứ để mọi chuyện tự nhiên, đi theo hướng của nó!
Thịnh Quân tạm thời bỏ qua nhiệm vụ thành tựu.
Quay về núi dưỡng sức một ngày, thanh m.á.u của nàng như được đầy trở lại.
Đang định tiếp tục quay trở lại thành thì nàng thấy Lý bà tử và những người khác chạy tới nói rằng đã nhận được tin tức của Chung Tứ.
Đã lâu rồi không nghe thấy cái tên này, Thịnh Quân suy nghĩ một lúc lâu mới nhớ ra rằng họ đã phái Chung Tứ đi làm gián điệp ở huyện Thành An.
Trong huyện quá bận rộn, không chỉ nàng mà cả Tảo Nhi và mọi người có lẽ cũng đã gần như quên mất Chung Tứ rồi.
Đang nghĩ ngợi, Lý bà tử đã cầm tin báo, thuật lại nội dung cho Thịnh Quân: “Gần đây, Phụng Vương đang âm thầm thu gom lương thực và binh lính… có lẽ là hắn đang chuẩn bị làm chuyện gì lớn rồi.”
“Cách đây không lâu, lợi nhuận từ việc ép dầu trong thành cũng đã bị bóc lột không ít, phương pháp ép dầu cũng đã được giao nộp. Vị Đại huyện lệnh kia lại không dám làm trái lệnh của Phụng Vương.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lý bà tử đọc xong liền nhíu mày.
Ban đầu họ đồng ý hợp tác với huyện lệnh để ép dầu, chính là muốn giúp người dân huyện Thành An có một cuộc sống tốt hơn.
Mặc dù cũng đã chuẩn bị tinh thần cho việc là sẽ bị cướp mất một phần lợi ích, nhưng khi nghe chuyện về Phụng Vương đã khiến cho bọn họ không còn cảm thấy khó chịu nữa.
“Hừm, tốt nhất là bọn họ đấu đá với nhau đến mức lưỡng bại câu thương luôn đi, để chúng ta ngồi sau làm ngư ông đắc lợi.”
Lý bà tử không kìm được mà hừ hai tiếng, tiếp tục đọc: “Này, Chung tiểu tử nói rằng, vị Đại huyện lệnh kia sức khỏe ngày càng yếu, gần đây bệnh tình còn trở nặng hơn. Nghe nói là bệnh vô phương cứu chữa, đến thần tiên cũng khó mà cứu nổi. Có lẽ ông ta không còn sống được bao lâu nữa.”
“Đại huyện lệnh một thân một mình, chưa từng có hôn sự với ai. Chung Tứ nói rằng hắn ta có một ý tưởng táo bạo. Nếu vị huyện lệnh này thực sự không qua khỏi thì hắn ta sẽ giả dạng để thay thế. Như vậy có thể chiếm lấy huyện Thành An mà không cần phí công sức nào cả. Hơn nữa còn có thể tìm cách kêu ca đói khổ với Phụng Vương, từ đó có thể bòn rút thêm được một chút. Tất nhiên, sau khi mọi chuyện kết thúc, hắn ta sẽ lo liệu hậu sự cho huyện lệnh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-420.html.]
Thịnh Quân nghe vậy cảm thấy ý tưởng này thực sự quá táo bạo.
Trong thời đại cổ đại, khả năng dịch dung thần kì kia của Chung Tứ rất hữu ích.
Tuy rằng người thân cận vẫn có thể nhận ra sự khác biệt.
Nhưng Chung Tứ đã sống và làm việc cùng với vị huyện lệnh đó rất lâu, chắc hẳn cũng biết không ít bí mật nên cũng có thể mô phỏng hành động, cử chỉ giống vị huyện lệnh kia y như đúc.
Hơn nữa, Đại huyện lệnh này cũng không có thân nhân, chỉ cần đối phó qua loa với người hầu và nha dịch của ông ta. Khả năng bị lộ cũng sẽ ít hơn rất nhiều.
Nghĩ kỹ lại, nếu cho Chung Tứ một cơ hội, nói không chừng hắn ta thậm chí còn có thể mạo danh thành cả Phụng Vương.
Đáng tiếc, Phụng Vương không phải là một người dễ tiếp cận. Hơn nữa, cũng không như huyện lệnh, Phụng Vương không phải là kẻ cô độc.
Một nhân vật quan trọng như vậy, chắc chắn sẽ rất cẩn trọng trong mọi hành động. Dù Chung Tứ có thực sự trà trộn vào được thì khả năng cao cũng sẽ bị lộ.
Quan trọng là phải làm việc chắc chắn, cứ từ từ mà làm thôi.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng Thịnh Quân lại không phát biểu ý kiến gì.
Những việc như thế này cứ để Tảo Nhi và mọi người tự bàn bạc thì sẽ tốt hơn.
Bên kia, Lý bà tử vẫn tiếp tục đọc không ngừng đến cuối bức thư: “Ngoài những chuyện vừa rồi, cuối cùng Chung tiểu tử còn nói một tin nữa. Rằng gần đây có vài nhóm thổ phỉ bị triều đình truy đuổi phải rời khỏi Nam địa, đang trốn chạy về phía Bắc. Triều đình đang bận rộn để đối phó với những việc khác nên không tiếp tục truy đuổi bọn thổ phỉ lên phía Bắc. Họ cũng chưa biết bọn thổ phỉ sẽ đi về đâu nên chúng ta cần phải thực sự cảnh giác.”
Mặc dù hiện tại tường thành đã được gia cố, vũ khí cũng rất hiện đại, nếu bọn thổ phỉ kia tấn công thì chắc chắn cũng sẽ không chiếm được lợi lộc gì. Nhưng trong thành vẫn còn những xe ngựa và các thương đội ra vào, nếu bị cướp trên đường cũng sẽ là một tổn thất lớn.
Hiện tại nhận được tin tức, có thể tăng cường phòng bị từ sớm.
Đọc bức thư xong, Lý bà tử liền thả chim đưa thư.
Tin tức nhanh chóng được gửi đến huyện Hưng Hòa.