Các nàng   nhận   ít phần thưởng từ Phương Tiên Nhi, nên   cũng chẳng còn gì lạ lẫm nữa.
Theo lý,  những thời khắc quan trọng thế , đáng lẽ  gọi tất cả thôn dân đến để tạo  khí long trọng. Chỉ tiếc là, hôm nay đoàn vận chuyển lương thực đang bận khuân đồ nên  thể lãng phí thời gian.
Tảo Nhi và Lý bà tử chào hỏi    mặt  bộ thôn dân đến nhận phần thưởng.
Thịnh Quân nhanh chóng lấy vòng   từ trong  gian, đặt bên cạnh cửa hàng tiện lợi.
Ở đây   ai, tương đối yên tĩnh,  thích hợp để tiến hành rút thưởng.
Tảo Nhi thành thạo khởi động vòng , nín thở chờ vòng  tự dừng .
Khi vòng  dừng hẳn, phần thưởng đầu tiên  hiện .
Thịnh Quân liếc  thông báo, hóa  là mười ngàn cân bông chất lượng cao.
Số bông    tặng luôn cho thôn dân mà sẽ  bày bán trong cửa hàng,  mua thì  dùng điểm năng lượng đổi lấy.
Tổng cộng là mười ngàn cân, khi  trưng lên kệ  thì  giới hạn thời gian, bán hết thì  bổ sung thêm.
Mười ngàn cân bông,  qua thì tưởng chừng là con  lớn. Nếu chỉ dành cho Tảo Nhi và thôn dân dùng thì    thể quấn bọn họ thành những cây kẹo bông ngàn lớp.
 nếu phân phát cho hàng nghìn dân chúng trong thành thì con  đó cũng chỉ  đủ.
Bấm ngón tay tính toán thì mỗi  nhận  độ  hai đến ba cân bông.
Một gia đình đông đúc gom   thể   một chiếc chăn dày ấm áp, hoặc hai bộ áo bông.
Nghe   nhiều bông để dùng, Tảo Nhi  mừng  sợ.
Các nàng   mong  bông từ lâu !
Mùa đông năm ngoái, tình cảnh của các nàng  còn khó khăn hơn, lo lắng từng chút về việc giữ ấm.
Khi  cũng   than củi, may mà Phương Tiên Nhi dạy họ cách  than củi, còn cho bọn họ Noãn Bảo Bảo. Cuối cùng, họ nhận  một ít bông từ Vi gia, nhờ đó mà qua  một mùa đông ấm áp.
Bởi vì  trải qua một  như thế, năm nay khi bước  huyện thành, đối mặt với một mùa đông khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-368.html.]
Các nàng   nhanh chóng nghĩ đến những thứ .
Nhờ  chậu inox nên cũng  điều kiện để  bếp than.
 thứ thiếu nhất chính là bông.
Dù các nàng   hợp tác với các thương đội của phú hộ, nhưng huyện Hưng Hòa chỉ là một huyện nhỏ, mà bông  là món hàng quý hiếm, chẳng phú hộ nào trong thành  thể gom về một lúc  lượng lớn như .
Thêm  đó, việc bỏ bạc  mua bông cũng là một khoản chi  lớn.
Bây giờ họ đang trong tình trạng khó khăn,  quá nhiều thứ cần  dùng tiền nên thật sự  thể xoay sở nổi.
Sau khi bàn bạc, cả nhóm cho rằng việc mua bông là điều  khả thi, đành tạm thời bỏ qua.
Quay  với phần thưởng mười ngàn cân bông.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tảo Nhi  ở trong thành lâu,  hiểu  dân nghĩ gì.
Khi   nhận  bông, họ sẽ ưu tiên  áo bông với giày bông . Còn thừa bông thì họ mới dùng để may chăn đệm.
Dù  thì huyện thành đang cấp bếp than cho từng nhà, vấn đề sưởi ấm trong nhà sẽ  cải thiện hơn nhiều.
 so với trong nhà,  việc bên ngoài càng cần sự ấm áp hơn.
Tảo Nhi  những điều  với Thịnh Quân, nàng   ý kiến gì nhiều.
Từ  đến nay, Thịnh Quân   ý định can thiệp  những việc .
Hàn huyên vài câu xong, Thịnh Quân  bày hết  bông lên kệ hàng.
Số bông  là phần thưởng của Tảo Nhi và nhóm của nàng , nhưng sẽ  phân phát cho hàng nghìn dân chúng. Thịnh Quân  hề  chút ý định giữ  cho , chỉ định giá bông ở mức thấp nhất mang tính tượng trưng.
Tảo Nhi nhanh chóng tìm đội ngũ vận chuyển  thông báo về chuyện  bông , nàng  còn dặn họ,  thể hai ngày tới sẽ  bận, cần thêm nhân lực đến khuân đồ.
Chắc chắn  thể gián đoạn việc vận chuyển lương thực, mà cũng cần  nhanh chóng vận chuyển bông  thành,   đành  vất vả thêm một chút.
Sau khi sắp xếp  việc xong, Tảo Nhi trở  tiếp tục  thưởng  thứ hai.
  khi , nàng   chuyện lớn cần thảo luận với Thịnh Quân.
“Phương Tiên Nhi, huyện thành đang dần dần  xây dựng, chúng  cũng đang cân nhắc việc đúc tượng thần cho ngài. Lúc chúng   thành, chỉ  chúng  là đội ngũ của Phương Quân, nhưng   gì chi tiết về ngài... Giờ  cảm thấy     thế nào cho , mong ngài chỉ dạy.” Tảo Nhi .