Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 357
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:42:41
Lượt xem: 10
Có thể giúp dân chúng chịu khổ ít hơn, sao lại không làm? Hơn nữa sau này các nàng ấy đến nhận địa bàn cũng có thể ung dung hơn nhiều.
Trải qua việc xây dựng huyện thành, mọi người cũng nên biết, bắt đầu từ con số không là khó nhất.
Lời nói của Tảo Nhi khiến không ít người bừng tỉnh.
Gần đây tất cả mọi người đều làm việc trong huyện thành, quản lý rất nhiều chuyện, cũng phải cai quản rất nhiều người.
Dưới tình huống như vậy, tâm lí của mọi người cũng đã có sự thay đổi nhỏ, nhưng vẫn chưa nhận ra.
Mãi đến đợt thảo luận này mọi người mới nhận ra.
Không ít người nhắc đến Phụng Vương, theo bản năng cũng đặt người dân Phụng Thành ở thế đối địch.
Đây là chuyện không nên!
Sau khi thông suốt, bây giờ mọi người đều nghĩ mà sợ.
Cũng may giờ không muộn, may mà đầu óc Tảo Nhi vẫn còn tỉnh táo.
Cũng may trong lòng mọi người ở đây đều nhớ về Phương Tiên Nhi sâu sắc, mục tiêu cũng nhất trí, đều đặt Đại Đồng ở trong tim.
Giờ phút này, sau khi nhận ra vấn đề, tất cả mọi người đều không nhịn được hít sâu một hơi, điều chỉnh tâm trạng.
Hôm sau phải dành thời gian xem xét lại chính mình, nhất định phải cảnh giác!
Tảo Nhi suy nghĩ một chút, nói: “Đúng rồi, trước đây Phương Tiên Nhi cũng nhắc đến một ví dụ. Giống như ta, những người luôn có suy nghĩ muốn đem mọi trọng trách ôm về phía mình cũng rất nguy hiểm.”
“Ta biết, bây giờ mọi mặt trong thành đều tiến bộ, lúc này ta cần thay mọi người làm chủ, tạm thời nắm giữ quyền lên tiếng lớn nhất. Trước mắt đây là cách làm phù hợp nhất nhưng cũng không phải kế hoạch lâu dài.”
“Vẫn là câu nói cũ, tầm nhìn của một người là có hạn, chúng ta vẫn làm theo lời Phương Tiên Nhi nói, thay nhau làm chủ, ba năm đổi một lần, mọi người thấy như thế nào?”
“Những người còn lại làm người hỗ trợ, mọi người cùng nhau xử lý mọi việc. Nếu là việc liên quan đến nhiều phương diện hoặc chuyện xa lạ, chúng ta không có kinh nghiệm không thể quyết định được thì vẫn còn có Phương Tiên Nhi làm hậu thuẫn.”
Phương Tiên Nhi từng tận mắt thấy Đại Đồng, cũng hy vọng các nàng ấy lấy đó làm nỗ lực.
Đó mới là nơi mọi người dùng tài cán của mình dốc tâm thực hiện.
Nói xong tất cả việc quan trọng, Tảo Nhi tiện nhắc đến những vấn đề nhỏ bên dưới vẫn chưa hoàn thiện xong.
Những tổ chức giống như Bộ Thương mại hiện giờ, sau này có thể thành lập nhiều hơn.
Những việc này đều cần người đứng đầu từng bộ phụ trách, tất cả đều phải thay phiên quản.
Để tránh những nguy hiểm tiềm ẩn, mọi người còn phải bổ sung một số chế độ, dần dần khai phá từ yếu đến mạnh qua những lời góp ý khiếu nại.
Trước đó vẫn luôn bận rộn, mượn cơ hội lần này, coi như giải quyết rõ những việc này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-357.html.]
Dù sao, có chế độ rõ ràng mới có thể xử lý mọi chuyện tốt hơn.
Chờ lần đàm phán này kết thúc, các nàng ấy sẽ định ra kế hoạch, chờ nghĩ xong, để Phương Tiên Nhi xem qua, nàng cho phép liền có thể thực hiện.
Nội dung cuộc bàn bạc đã hiện rõ trong đầu Thiết Trụ.
Hắn ta chậm rãi thu hồi suy nghĩ.
Đơn giản chính là như vậy, bọn họ muốn làm tất cả, đây cũng vì cân nhắc kế hoạch lâu dài.
Bao gồm cả bữa tiệc lần này.
Trong lúc Thiết Trụ suy nghĩ, Vi Thập Bát đã cân nhắc những chi tiết nhỏ từ đối sách kia.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông ấy hỏi đi hỏi lại Thiết Trụ mấy lần, luôn cảm thấy trong lời nói của hắn ta thiếu chút gì đó, giống như còn có chuyện chưa nhắc đến.
Tuy nhiên nghĩ rằng hắn ta cũng không cố ý che dấu, có thể là chưa phải lúc, đến lúc đó chắc chắn hắn ta sẽ nói.
Tạm thời không nghĩ đến việc này, lại nói về tiệc mừng thọ lần này của huyện lệnh.
Cuối cùng Vi Thập Bát vẫn lựa chọn tin tưởng ý nghĩ của Thiết Trụ và tầm nhìn của họ.
“Vậy thì làm theo những gì cháu nói đi, sau đó chúng ta cùng nhau đi dự tiệc, mấy ngày nay phiền cháu dạy dỗ Bình An giúp ta, tủi thân cho cháu phải ngủ ở bên kia.” Vi Thập Bát nói rồi như chợt nghĩ đến gì đó: “Đúng rồi, cái tượng gỗ kia…”
Thiết Trụ vội nói: “Cái này giao cho ta!”
Vi Thập Bát đành đồng ý, thở dài nói: “Đành để các cháu phải chịu khổ rồi. Nếu như có chỗ nào Vi thúc có thể giúp thì các cháu cứ việc nói!”
“Thúc yên tâm, ta sẽ không khách sáo đâu.”
Coi như đã bàn bạc chuyện này xong xuôi.
Bỏ qua việc dự tiệc, nhóm người Tảo Nhi ở trong trấn cũng không ngừng nửa bước.
Lượng than đá đầu tiên đào được đã thuận lợi vào thành, mặc dù hàng không quá tốt, có to có nhỏ, nhưng hiệu suất khai thác này cũng đủ làm mọi người hài lòng.
Than đá này có thể đốt trực tiếp.
Nhưng nếu muốn cung cấp cho toàn huyện thì gia công thành than tổ ong càng có lời hơn, cũng có thể tiết kiệm tài nguyên.
Tảo Nhi bắt đầu khua chiêng gõ trống tạo lò than, đồng thời tổ chức chế tác than tổ ong.
Muốn dùng những món đồ này còn phải cân nhắc đến vấn đề thông khí, những điều này đều phải suy nghĩ.
Nhóm người vì lo âu mà đã mọc rất nhiều tóc bạc.
Nhưng những chuyện này không thể không làm.
Các nàng ấy muốn giải quyết vấn đề này của huyện thành trước năm mới, để tất cả dân chúng đều được trải qua mùa đông ấm áp.