Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 215
Cập nhật lúc: 2024-11-08 18:10:29
Lượt xem: 5
Tú cô là một người rất đơn giản, bất kể là cuộc sống hay vòng giao tiếp xung quanh đều có thể nhìn thấu ngay lập tức. Vậy nên rất dễ để nắm bắt các tình hình liên quan.
Bình thường Tú cô rất ít khi ra ngoài.
Phần lớn thời gian bà ta ở bên cạnh lão thái thái. Trừ khi có việc quan trọng cần thiết phải ra ngoài làm. Nhưng những trường hợp như vậy trong những năm qua chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Bản thân Tú cô cũng không có ý định ra ngoài, bà ta luôn thích ở trong phòng.
Như vậy ngoài đám kẻ hầu, người ở trong phủ thì những người mà hàng ngày bà ta có thể tiếp xúc chỉ có những người thân cận với Cảnh gia như Vi Thập Bát và Minh Bắc.
Theo suy nghĩ này, Cảnh lão nhanh chóng rà soát một lượt đám đầy tớ và người chạy vặt. Nhưng vẫn không phát hiện ra ai là người không biết điều nói năng xằng bậy trước mặt Tú cô.
Phạm vi nghi vấn dần thu hẹp.
Cảnh lão bỗng nghĩ đến điều gì đó, liền thì thầm hỏi phu nhân nhà mình: "Ngày thường khi Bắc lang đến thăm lão thái thái thì ai là người thường tiếp đón hơn, là nàng hay là Tú cô?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Bắc lang chính là tên gọi thân mật của Minh Bắc, chỉ có người nhà họ mới gọi như vậy để thể hiện sự thân thiết.
Nghe xong, sư nương hơi ngạc nhiên: "Ý của chàng là..."
Bà ấy cẩn thận nhớ lại một phen, nhíu mày nói: "Khi hắn và Thập Bát đến thăm lão thái thái thì thiếp thường sẽ đích thân xuống bếp chuẩn bị thức ăn. Vậy quả thật là Tú cô tiếp đón nhiều hơn."
Cảnh lão nghe vậy như có điều gì suy nghĩ, rồi nhỏ giọng nói: "Bắc lang và Tú cô có tuổi tác tương đồng, chắc là thời gian vào phủ cũng gần tương đương nhau. Ta còn nhớ, hồi đó có một thời gian lão thái thái rất thích gọi hai người họ đến để nói chuyện."
Sư nương gật đầu: "Đúng thật là vậy."
Tú cô vào phủ trước, luôn đi theo bên cạnh lão thái thái.
Minh Bắc vào phủ sau bà ta nhưng cũng chỉ muộn hơn có vài tháng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-215.html.]
Lúc đó, sau khi kết hôn sư nương và Cảnh lão vẫn chưa có con nhưng tình cảm vợ chồng sâu đậm, cũng không có ý định để người ngoài chen vào tình cảm nên mới có ý định nhận đồ đệ.
Cơ duyên đến, họ đã nhận Minh Bắc.
Trên danh nghĩa, Minh Bắc là đồ đệ của họ. Nhưng thực tế lại được xem như con nuôi.
Sau đó, họ cũng suy nghĩ tương tự khi nhận Thập Bát.
Hoàn cảnh của Cảnh gia rất đơn giản.
Lão gia tử qua đời sớm, bên cạnh lão thái thái có ba người con. Nhưng năm xưa trải qua nhiều khổ cực, hai người đã mất sớm, cuối cùng chỉ còn lại Cảnh lão.
Vì vậy, lão thái thái chỉ toàn tâm toàn ý mong họ sống khỏe mạnh, không có nhiều yêu cầu. Bà cụ rất tôn trọng ý kiến của họ, bao gồm việc đón Tú cô vào phủ lẫn việc nhận đồ đệ.
Tình cảm của lão thái thái với Tú cô thế nào thì không cần phải nói.
Sau đó, khi Minh Bắc vào phủ, biết ông ta đã từng cứu Cảnh lão thì lão thái thái yêu ai yêu cả đường đi lối về, coi ông ta như cháu trai. Mỗi lần thấy ông ta đều ân cần hỏi han quan tâm. Thậm chí còn thường xuyên may quần áo và giày cho ông ta.
Có một khoảng thời gian, lão thái thái thường xuyên gọi hai người họ đến để cùng nói chuyện, ăn cơm.
Nghĩ kỹ lại thì quả thực Tú cô và Minh Bắc có thể thân nhau hơn một chút.
Bởi vì khi họ nhận Thập Bát làm đồ đệ thì cũng là lúc thương đội đã bận rộn hơn nhiều. Hai người đồ đệ rất hiếm khi có thời gian đến thăm lão thái thái, chỉ thỉnh thoảng mới có thể ghé qua. Thập Bát và Tú cô không gặp nhau nhiều, có lẽ chỉ là quen biết sơ sơ mà thôi.
Sau khi hiểu rõ tình hình, Cảnh lão quay sang, nói với Tú cô: "Những năm qua chỉ có thể ở trong phủ cùng lão thái thái, cũng làm khó cho ngươi rồi."
Tú cô nghe vậy, lập tức lắc đầu nói: "Lão gia, ta không hề thấy thiệt thòi. Ta rất sẵn lòng ở bên cạnh chăm sóc lão thái thái!"
Cảnh lão chân thành nói: "Những năm qua, ngươi đã tận tâm tận lực. Chúng ta ghi nhận điều đó, ngươi cũng như người nhà chúng ta. Ngươi là người như thế nào, trong lòng chúng ta đều biết rõ. Ta biết, ngươi là người mong lão thái thái khỏe mạnh nhất, chưa bao giờ có ý đồ xấu gì, đúng không?”
Tú cô vừa nghe vậy, đôi mắt bà ta bỗng đỏ hoe.
Bà ta gật đầu thật mạnh, giơ hai ngón tay lên trời thề: "Đúng vậy, ta xin thề với trời, ta thật lòng mong lão thái thái được khỏe mạnh!"