Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 186
Cập nhật lúc: 2024-11-08 18:06:45
Lượt xem: 14
Thu Nương tò mò nói: “Chẳng lẽ nhồi chăn này cũng còn cách khác nữa sao?”
Thịnh Quân vừa nghe vậy, lập tức phấn khởi: “Đương nhiên rồi! Bông gòn này rất đẹp khi cầm trong tay, muốn tận dụng nó tối ưu nhất chắc chắn phải bật bông (*), sau đó nén thành ruột chăn, như vậy mới ấm nhất!”
(*) Công đoạn đánh tơi bông trong quy trình làm chăn.
Búng nó hả?
Thu Nương dùng ngón trỏ và ngón cái búng vài cái, không hiểu tại sao làm vậy thì có thể làm bông gòn ấm hơn được.
Nhưng Phương Tiên Nhi nói thì chắc chắn không sai.
Nàng ấy vội nói: “Phương Tiên Nhi, ngài chờ chút nhé, giờ ta gọi mọi người đến, cùng nhau nghe chuyện bật bông này!”
Nói xong, Thu Nương quay người chạy đi, nhanh chóng gọi những người khác sang nghe lời vàng lời bạc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thấy mọi người đã đến đông đủ, vừa khéo Thịnh Quân cũng tra tài liệu xong, bèn hắng giọng nói: “Bông gòn mọi người có được đều gom lại với nhau nhỉ? Dù có xé bằng tay thì cũng rất khó xé cho tơi, mà bật bông thì có thể giải quyết hoàn hảo vấn đề này, nhưng chỉ làm bằng tay thì không được, phải có thêm một vài công cụ hỗ trợ.”
“Đầu tiên là phải có một tấm xẻng có răng bừa để làm tơi bông sơ sơ, sau đó là cây cung tầm bốn thước, chất lượng tốt một chút, mượn tốc độ nhanh của dây cung đó làm rung cho bông gòn bung ra. Cuối cùng làm một cây búa nặng đầu, vừa bật vừa dập.”
Nghe là bật bông bằng dây cung của cung tên, trùng hợp Đại Ngưu đang đeo một cây cung trên người, bèn vội lấy xuống đưa ra trước mắt Thịnh Quân hỏi: “Phương Tiên Nhi, ngài thấy cây cung này của ta có thể bật được không?”
Thịnh Quân quan sát kỹ rồi nói một câu: “Chất lượng của cây cung này không tệ.”
Có lẽ Đại Ngưu dùng cung tên này đi săn, hình như dây cung là gân của loài động vật nào đó.
Đại Ngưu vừa nghe vậy thì vội nói: “Là gân của con hoẵng trong lần đi săn trước đó!”
Thịnh Quân bèn nói: “Cung này dùng được.”
Dây cung bật bông làm bằng gân trâu là tốt nhất, nhưng trâu ở đây là của quý nên chắc rất khó có được.
Gân hoẵng cũng có tính đàn hồi, có thể làm vật thay thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-186.html.]
Chuyện dây cung đã giải quyết xong, vẫn còn vài linh kiện khác nhưng cấu tạo khá đơn giản.
Như là lúc bật bông, trên lưng phải có một cần trục kéo cung, như vậy thao tác mới vững tay.
Cần trục dễ làm, Tảo Nhi nói nàng ấy có thể vót rất nhanh.
Thịnh Quân bèn nói, không chỉ mỗi cần trục mà còn phải làm thêm một cái mâm gỗ lớn dùng để nén bông gòn sau khi bật xong.
Trừ cái đó ra, còn phải dùng tới không ít dây, cuối cùng giăng một lớp mạng nhện đè trên bông gòn, như vậy chăn bông mới có thể dùng lâu được, không dễ bung ra.
Công đoạn như bật bông bằng dây cung trước đó, luyện nhiều cũng có thể lên tay, nhưng thứ đè dây sau cùng này hơi thiên về kỹ thuật, còn phải mò mẫm rất nhiều.
Giờ trời vẫn chưa tối lắm, Tảo Nhi nhanh chóng đóng xong cần trục, tổng cộng ba cái, đều có thể buộc lên người.
Nàng ấy lại dùng cọc gỗ nhọn cắm ra vài cái tấm gai để sàn bông gòn.
Đã chuẩn bị đầy đủ đồ đạc, mọi người quyết định giữ một cái bàn gỗ lớn đơn sơ ở bãi đất trống phía trước Phương Tiên Nhi, định bắt tay vào thử trước.
Đầu tiên là chia hơn ba mươi cân bông gòn kia ra.
Muốn chăn bông ấm áp dĩ nhiên phải không được tiếc vật liệu, bình thường người cổ đại dùng toàn là chăn lớn, có thể cho cả mấy người đắp chung.
Thịnh Quân tra cứu giúp, một cái chăn hai người đắp vẫn giữ ấm tốt thì phải nhét tám cân bông gòn, thông thường thì cũng ít nhất là năm cân.
Nhưng hiện tại số lượng bông gòn có hạn, thêm cái là chăn cũ của họ cũng có độ dày sẵn rồi, nên chỉ chia hai ba cân cho mỗi cái.
Làm chăn cho người già đắp thì dày hơn, còn người trẻ thì mỏng hơn, có thêm sức mạnh của Noãn Bảo Bảo, cũng đã đủ dùng cho mùa đông rồi.
Nếu đã sắp xếp như vậy thì phải tháo chăn cũ ra, nếu bên trong có nhét bông gạo như Phương Tiên Nhi nói, họ cũng có thể lấy ra để bật chung với bông gòn một lượt luôn.
Chắc chắn là không thể tháo toàn bộ số chăn, hôm nay có thể tranh thủ làm ra một cái đã coi như không tệ rồi, tháo một cái trước đã.
Điều này cũng đồng nghĩa với việc, có một người may mắn tối nay có thể đắp được chăn bông ấm áp.
Cũng không thảo luận lâu lắc, mọi người nhanh chóng đưa ra quyết định, định tháo chăn của nhà Triệu bà tử, để bà ấy thử độ ấm của cái chăn này.