Vi Lão Căn suy nghĩ, : "Bình thường những nhà giàu  đều ăn mỡ heo, nhưng khi loại dầu thực vật  xuất hiện,  lẽ bọn họ cũng sẽ nếm thử hàng mới mẻ nhỉ? Chắc chắn là  lợi nhuận !”
Tảo Nhi do dự một lát, hỏi một câu: "Đại khái là khi nào thì Vi thúc trở về?”
Vi Lão Căn bấm tay tính toán: "Nếu   vấn đề gì xảy  thì cuối tháng sẽ về!”
Cuối tháng  gần, cũng chỉ ba bốn ngày nữa. Trong lòng nhóm Tảo Nhi   tính toán.
Vi Lão Căn còn  thêm: "Ai da, bàn chuyện mua bán thì đúng là nó tương đối lành nghề hơn, nhưng đây là chất béo  thể ăn  trong bụng,  thế nào cũng đều thấy là món hàng ,   nhất định sẽ  lỗ! Chỉ là, các cháu nguyện ý hợp tác cùng với chúng  ? Cách thức hợp tác cụ thể là gì?”
Tảo Nhi  với bọn họ cách thức hợp tác mà bọn họ  thương thảo  đó: "Chúng   thể dạy cho các ông phương pháp chiết xuất tinh dầu, còn  thể cung cấp đồ gỗ chiết xuất tinh dầu, các ông cần bỏ  quả và sức lực, đúng ,  thể thiếu khâu bán dầu cuối cùng cũng  nhờ Vi thúc giúp đỡ một chút.”
Vi Lão Căn xoa xoa tay: "Vậy vẫn là chúng  chiếm hời của các cháu, quả   sẵn, cũng  cần chúng  hao tâm tổn trí gì, về phần  sức, chẳng lẽ còn  thể mệt hơn so với trồng trọt  ?"
"Còn việc để cha Bình An giúp đỡ gì đó, cũng  khó khăn như cháu , bình thường nó cũng thường giúp   bán ít đồ, bây giờ nếu  dầu ,   chừng đối với nó mà  cũng  ích."
Ông lão  thể thấy rõ điều đó.
Đầu năm nay, thứ  đáng giá nhất chính là sức lực. Không  những   ruộng như bọn họ, ngay cả những   việc tay chân trong thành, cũng  kiếm  bao nhiêu tiền.
Ngược , Tảo Nhi các nàng mang đến bí pháp chiết xuất tinh dầu, là thứ chỉ  thể gặp chứ  thể cầu. Không chỉ  thể chiết xuất quả Nguyên Bảo, còn  thể chiết xuất tinh dầu, nhà ai  chuyện mà   giữ bí mật chuyện  thật chặt cơ chứ?
Đó là món nghề  thể truyền  cho đời !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-184.html.]
Vi Lão Căn chủ động : "Chuyện trong thôn, ít nhiều   thể  chủ, nếu các cháu thật nguyện ý dạy phương pháp chiết xuất tinh dầu cho chúng , đến lúc đó chiết xuất  dầu, bán  thu nhập, chúng  sẽ chia ba bảy, cho các cháu chiếm phần to!"
Tảo Nhi các nàng kinh hãi, vội vàng xua tay.
"Vi a gia, chúng   thể chiếm hời  như ông , Vi thúc ở trong thương đội,  cách bán đồ,  dễ chịu phần thiệt,  chừng  thể bán món đồ vốn mười văn, bán  năm mươi văn!"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Lúc     mối quan hệ ở bên ngoài thì cũng dễ  chuyện hơn, chắc chắn  chỉ là chuyện bình thường. Hơn nữa Bình An cũng là  , đưa cho bọn   cát bối  vì bọn   ơn với y, nếu dầu  thật  thể bán  giá,  bằng chia bốn sáu , các ông chiếm to mới là hợp lý!"
Lời    ,  Vi gia đều cảm thấy cực kỳ thỏa đáng.
Đồng thời cũng nhận  lòng thành của của Tảo Nhi, từ đáy lòng đều nhận định những   đáng giá thâm giao.
Cuối cùng Vi Lão Căn gõ thước tay : "Thôi  thôi , nếu chúng  đều nghĩ như ,  xem  là chia đều , năm năm thôi,  ai chiếm hời của ai!”
Lần  hai bên đều   gì.
Vi Bình An  ở một bên,     tới  lui,  mặt lộ  vẻ kính nể, đến lúc  rốt cuộc cũng  thể chen  vài câu, liền chủ động đề nghị: "Chờ quyết định rõ ràng xong, lát nữa  sẽ nhờ  tìm   công văn, như  trong lòng   yên tâm hơn.”
Tất nhiên nhóm Tảo Nhi đồng ý.
Hôm nay chắc chắn là  thể chiết xuất tinh dầu, Tảo Nhi liếc mắt  bầu trời: "Nếu chuyện   định, chúng  cũng nên trở về ,  lúc các ông cũng  thể thông báo cho những  khác, gom nhiều quả Nguyên Bảo, tìm thêm chút gỗ đến,   chúng   dụng cụ bằng gỗ để chiết xuất tinh dầu.”
Nàng   về các loại gỗ cần dùng.
Vi Lão Căn gật đầu đáp ứng: "Được, chúng  sẽ nhanh chóng chuẩn  đầy đủ những đồ vật cần thiết, đến lúc đó  phiền các cháu  thêm vài chuyến nữa!"