Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 139
Cập nhật lúc: 2024-11-07 21:09:34
Lượt xem: 17
Một cái túi vải nhỏ như vậy, một khối cứng rắn, không cần nhóm lửa, đã có thể nóng hổi, còn có thể nóng lâu như vậy, rốt cuộc là pháp thuật lợi hại như thế nào mới có thể làm được đây?
Chẳng lẽ nói, Phương Tiên Nhi là cắt ánh nắng từ trên mặt trời xuống, đưa đến trong tay các nàng?
Nhưng hẳn là không phải, nó khác với mặt trời, cũng sẽ không phát sáng.
Lại nói tiếp, lúc Phương Tiên Nhi bảo các nàng chọn thức ăn, loại ánh sáng của pháp quang kia, còn có bàn xoay hư vô mờ mịt trong không trung kia, lại đều tương phản với Noãn Bảo Bảo này, chỉ phát sáng chứ không phát nhiệt.
Có lẽ là sau khi Phương Tiên Nhi hấp thụ ánh nắng, lại chia nó thành hai.
Một nửa phát sáng có thể biến vật, một nửa phát nhiệt có thể sưởi ấm, sau đó hết thảy đều ban phát đến trên đầu các nàng.
Đồ Phương Tiên Nhi tặng cho các nàng, mỗi thứ đều là kỳ vật số một thế gian này!
Trong lúc mọi người đang suy nghĩ lung tung, nhiệt độ của chiếc túi vải kia đã ấm đến mức nóng, cầm trong tay cũng không khác gì cái lò.
Người trong thôn cũng không biết, kích thước của thứ này thông thường mà nói cũng không lớn như vậy. Hiện tại cái phát đến trong tay bọn họ đã được cải tiến, lớn chừng túi nước ấm, rắn chắc dày nặng, hiệu quả xác thực có thể so với lò sưởi.
Mắt thấy đã đến giờ nghỉ ngơi, mấy người Tảo Nhi không ở lại thêm nữa, lại nói hai câu, rất nhanh đã rời khỏi sơn động.
Triệu bà tử cũng xoay người sang chỗ khác, cầm lấy trân bảo nóng lên này, lại để cho những người khác trong động sờ mó một vòng, sau đó mới trở lại chỗ chăn đệm của mình.
Mở chăn chui vào, Triệu lão hán đã giúp bà ấy ủ ấm chăn, lúc này còn chưa tính quá lạnh.
Ôm Noãn Bảo Bảo nằm xuống.
Triệu bà tử nghĩ thầm, bà ấy nhất định phải cảm nhận bảo bối này cho rõ ràng mới được, chờ chút nữa ngủ tiếp, tranh thủ ngày mai cùng mọi người nói mấy câu tâm đắc.
Nhưng mà, trong n.g.ự.c vẫn luôn nóng hầm hập, ôm một hồi, bà ấy mơ mơ màng màng lại dời Noãn Bảo Bảo lên trên bụng, cảm giác ấm áp thoải mái, quả thực làm người ta buồn ngủ.
Cũng không lâu lắm, mí mắt Triệu bà tử hoàn toàn khép lại.
Triệu lão hán ở bên cạnh, đợi nửa ngày, cũng không nghe thấy tiếng bà lão nhà mình lên tiếng, cuối cùng thật sự nhịn không được, nghiêng đầu thấp giọng hỏi: "Lão bà tử, bà cảm thấy thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-139.html.]
Không ai trả lời, trong không khí chỉ truyền đến tiếng ngáy rất nhỏ.
Triệu lão hán thở dài, lẩm bẩm: "Được rồi, xem ra hẳn là rất ấm áp, bằng không sao có thể ngủ như c.h.ế.t như vậy?"
Lẩm bẩm xong, ông ấy cũng chậm rãi thiếp đi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Một đêm trôi qua.
Chờ Triệu bà tử tỉnh lại, trời còn chưa sáng.
Đêm nay ngủ thật là ngon, nửa đêm cũng không tỉnh lại.
Đầu óc của bà ấy từ trạng thái mờ mịt, dần dần tỉnh táo lại. Chợt nhớ tới cái gì, vội vàng lấy tay lục lọi trong chăn một phen, dựa vào nguồn nhiệt tìm được Noãn Bảo Bảo, một lần nữa cầm nó về trong tay.
Vừa sờ, vẫn còn nóng hầm hập đây này!
Triệu bà tử đang vui vẻ đùa nghịch, quay đầu nhìn lại, phát hiện Triệu lão hán bên cạnh, mắt quầng thâm, nửa khuôn mặt chôn ở trong chăn, dùng mắt cá c.h.ế.t u oán nhìn bà ấy chằm chằm.
Bà ấy giật nảy mình, nhịn không được vỗ nhẹ bả vai của ông ấy một cái: "Làm ta sợ muốn chết, lão già thối nhà ông, sao nhìn ta như vậy, bộ dáng giống như tử quỷ tìm kẻ thù trong mộ phần trả thù vậy!"
Triệu lão đầu thở dài, đầy giọng ủy khuất khó mà kể ra.
Hóa ra, có lẽ là nửa đêm ngủ đến lạnh chân, nên Noãn Bảo Bảo của Triệu bà tử từ từ trượt đến chỗ bắp chân.
Ấm chân một hồi, nửa người trên đoán chừng lại lạnh, Noãn Bảo Bảo kia lại bị kéo lên, một lần nữa ôm về trong ngực.
Cứ như vậy từ trên xuống dưới, lặp đi lặp lại, Triệu bà tử đều là theo bản năng làm trong giấc mơ, không hề phát hiện ra, nhưng tay chân thỉnh thoảng lại cựa quậy qua lại, đánh thức Triệu lão hán từ trong mộng!
Ông ấy thật sự rất khổ!
Triệu bà tử nghe xong, bắt đầu chột dạ.
Xem ra, cách dùng bảo đảm nhất của Noãn Bảo Bảo này vẫn phải ôm một cái vào trong ngực, đặt chân một cái nữa.
Triệu lão hán nói mình muốn ngủ bù một lát, Triệu bà tử liền từ trong chăn bò dậy.