Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 138
Cập nhật lúc: 2024-11-07 21:09:32
Lượt xem: 9
Phải biết rằng trước kia khi ở trong thôn, mỗi người bọn họ đều là lão nông có kỹ năng trồng trọt. Cho dù thể lực không so được với người trung niên, luận kinh nghiệm cùng kiến thức, tất cả đều là đứng ở hàng đầu.
Trồng nhiều, thấy cũng nhiều, chủ đề giống như trồng trọt, ở chỗ bọn họ được bàn luận rất sôi nổi.
Thấy các lão nhân tán gẫu khí thế ngất trời, nhất thời không ai chú ý bên này.
Lưu Nhị Sơn đành phải bất đắc dĩ mở miệng cắt ngang bọn họ: "Nương, Tảo Nhi đưa đồ tới cho người."
Người trong động rất nhanh ngừng nói, đồng loạt nhìn về phía bọn họ.
Triệu bà tử cười rộ lên, ngữ khí thân thiết nói: "Tảo Nhi ngoan, tặng Triệu nãi nãi thứ tốt gì thế?"
Tảo Nhi nói: "Ai, không phải cháu tặng nha, đều là bảo bối Phương Tiên Nhi cho, cháu chẳng qua là mượn hoa hiến phật, mang tới mà thôi!"
Triệu bà tử kinh ngạc nói: "A… giỏi rồi, lúc này mới bao lâu đâu, cháu nói chuyện không khác gì tú tài! Phật hoa gì đó, vừa nghe chính là người trong bụng có chữ mới có thể nói ra được, ta thấy học vấn của cháu sớm muộn gì cũng có thể so sánh được với tú tài công kia!"
"Không không, cháu còn kém rất xa, cũng chính là gần đây ngẫu nhiên học được, mới có thể lấy ra khoe khoang một chút!"
Tảo Nhi được khen đến ngượng ngùng, vội vàng xua tay, sau đó lấy ra Noãn Bảo Bảo màu xám tro, bước nhanh đi đến trước mặt Triệu bà tử, lại nói:
"Thân nãi nãi, biết bà luôn sợ lạnh nhất, Phương Tiên Nhi cho thứ này, bà cũng thích hợp dùng nhất. Đêm nay bà dùng nó làm ấm chăn thử xem, ngày mai cũng có thể nói cho mọi người biết, bảo bối này rốt cuộc dùng tốt cỡ nào!"
"Hả? Cháu nói đêm nay muốn để cho một mình ta thử?" Triệu bà tử không dám tin mà chỉ vào mặt mình.
Bà ấy còn tưởng rằng, bảo bối này phải trữ hàng trước, chờ đến mùa đông thực sự lạnh không chịu được, mọi người lại cùng nhau dùng chứ.
Nhưng nghĩ lại, xác thực cũng nên thử hiệu quả trước một chút.
Như vậy nếu thật sự đến mùa đông, cũng biết cụ thể dùng vào lúc nào, dùng như thế nào, dùng ở chỗ nào, mới sẽ không lãng phí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-138.html.]
Triệu bà tử thấp thỏm chà chà tay: "Haiz, nếu không, hay là cháu dùng đi! Ta sợ cái miệng ngốc nghếch này của ta, chỉ có thể nói ra chữ tốt, lại không nói ra được nó rốt cuộc tốt ở chỗ nào, dùng cũng vô ích!"
Tảo Nhi không đồng ý nói: "Sao lại là vô ích? Nãi nãi, ngày thường người biết lạnh hay ấm, đương nhiên là người thích hợp nhất. Cũng không cần người nói thêm cảm nhận gì, chỉ cần dùng nó rồi, người cảm thấy không lạnh, có thể ngủ ngon, vậy những người khác như chúng cháu mùa đông lại dùng, tất nhiên cũng sẽ không lạnh!"
"Vả lại chúng cháu còn chờ dùng hết nó, đem bột phân bón tháo ra cất giữ, lại đem vải bố này rửa sạch sẽ, dùng làm miếng vá, làm sao cũng sẽ không phí phạm đâu!"
Những lời này có lý, Triệu bà tử cũng không từ chối nữa, cẩn thận dùng hai tay nhận lấy Noãn Bảo Bảo.
Tảo Nhi dặn dò: "Phương Tiên Nhi đã nói, phải bẻ thứ này ra, xoa xoa một cái, để cho phần cứng bên trong nó mềm ra chút, đợi thêm một hồi, mới có thể bắt đầu nóng lên. Từ ấm đến nóng, nó có thể nóng lên trọn vẹn năm sáu canh giờ đấy!"
Triệu bà tử nói: "Vậy nếu không bây giờ ta xoa xoa, chúng ta cùng nhau nhìn xem nó nóng lên thế nào?"
Tảo Nhi đồng ý, nàng ấy quả thật có chút tò mò.
Động tác của Triệu bà tử rất nhẹ nhàng bẻ túi vải trong tay ra.
Lưu Nhị Sơn thấy thế chen vào một câu: "Nương, lực đạo này của nương hơi yếu thì phải? Còn phải dùng chút lực, bằng không làm sao bẻ nát khối rắn ở bên trong được?"
Triệu bà tử nghe xong, cắn răng một cái, dùng chút sức lực trên tay bẻ gãy, khối rắn kia vẫn không hoàn toàn nát ra, nhưng so với trước đó thì xốp hơn không ít.
Bà ấy do dự hỏi: "Như vậy có được không?"
Tảo Nhi cũng không biết, lắc đầu nói: "Hay là trước tiên chờ xem? Nếu như không nóng lên lại tiếp tục chà chà?"
Cũng may không để các nàng chờ bao lâu.
Rất nhanh, Triệu bà tử liền kinh hỉ kêu lên: "A! Bảo bối này thật sự nóng lên rồi, quả thực là thần kỳ!"
Mấy người Tảo Nhi cả kinh, cũng đưa tay lên sờ, quả nhiên là ấm áp.
"Năng lực của Phương Tiên Nhi cũng quá lớn..."
Vân Mộng Hạ Vũ
Tuy rằng lúc cầm tới tay, các nàng đã nghe Phương Tiên Nhi nói qua công hiệu. Nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, tự tay sờ được, vẻ khiếp sợ nên có lại một chút cũng không thiếu.