Ban đêm tối như mực, Phương Tiên Nhi bỗng nhiên đại hiển tiên uy, dùng pháp quang tạo  một cự vật m.ô.n.g lung như ẩn như hiện.
Vật  tròn nhẵn mượt mà, màu sắc như cầu vồng, ở   trung  gió tự bay.
Nhìn kỹ, phía  tựa hồ còn  mấy chữ.
Tống Hàm Thanh ngẩng đầu, nhận  nội dung của những chữ : Giấy vệ sinh, tổ hợp đồ  bếp, máy sấy năng lượng mặt trời, miếng dán giữ nhiệt Noãn Bảo Bảo...
Mỗi một dạng, đều là thứ   bao giờ  qua, dù là theo chữ nghĩa, cũng chỉ  thể xem cái hiểu cái .
Tất cả  thứ  liên quan đến Phương Tiên Nhi, như núi như biển.
Dù là   qua vài cuốn sách, gặp qua  nhiều chuyện, cảm giác thất bại tương tự như mấy  Tảo Nhi gặp   phương diện học thức, còn là ngày càng thường xuyên xuất hiện ở đáy lòng .
Tống Hàm Thanh cẩn thận  đầu, do dự   với  trong thôn những chữ phía .
 bầu  khí  mắt khẩn trương, châu đầu ghé tai thật sự  thích hợp.
Hắn thở dài, chỉ  thể từ bỏ, lẳng lặng chờ Phương Tiên Nhi hành động.
Thịnh Quân bên   xem xong giải thích của việc rút thưởng, rốt cuộc cũng hiểu rõ cách dùng của thứ .
Giống như  nhiều bàn  rút thưởng, nút bắt đầu của nó ở trung tâm,  dùng tay chạm  mới  thể mở .
Điều  mang đến một vấn đề, chính nàng nhấn  nhất định là  nhấn , bàn xoay   b.ắ.n  ở ngoài máy bán hàng của nàng, cũng  thể vận dụng tinh thần thể hành động .
Hơn nữa chờ rút đồ xong, là  nhận phần thưởng ở hộc lấy hàng.
Nói cách khác, phần thưởng   lẽ   cho nàng.
Đương nhiên, dầu đậu là do cổ nhân vất vả ép thành, nàng cũng chỉ thuận miệng chỉ cách mà thôi,   phần thưởng, nàng cũng  để ở trong lòng.
Dù  nàng cũng là máy bán hàng,  cho nhiều đồ hơn nữa cũng  dùng ,  bằng trực tiếp đưa nàng về nhà.
 nàng vẫn     thiết kế của hệ thống bất lương !
Nói  đường hoàng, cái gì mà chúc mừng nàng mở khóa thành tựu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-135.html.]
Kết quả  thực tế chính là miệng chúc mừng, nhưng  đối xử với nàng vắt chày  nước.
Quả thực là hoang đường giống như việc nó tự xưng là hệ thống kinh doanh siêu thị,  đó biến nàng thành một máy bán hàng!
Mạch não thật sự    thường  thể lý giải.
Trong lòng bay qua vô  câu chửi thề, Thịnh Quân cũng  quên giải thích tình huống với các cổ nhân một chút:
Vân Mộng Hạ Vũ
"Các ngươi  thể theo như phương pháp  , ép  dầu đậu nành. Còn luôn giúp  tìm đồ khôi phục pháp lực,  thật sự  vui, cho nên  tặng các ngươi một ít phần thưởng nhỏ."
"Nhìn thấy vòng tròn   trung ? Các ngươi cử mấy  , cùng  đặt tay ở vị trí trung tâm, nó sẽ bắt đầu thi pháp, biến  đồ vật. Về phần  thể đạt  cái gì,  xem vận khí của các ngươi."
Thật  thì rút thưởng một  cũng  thể rút, nhưng Thịnh Quân bảo mấy  cùng  chính là  thêm vài phần cảm giác nghi thức.
Như  cũng sẽ  khiến   quá xoắn xuýt chọn , sinh  mâu thuẫn  cần thiết.
Người trong thôn ngẩng đầu lên,  kinh ngạc   dám tin.
Ngày thường, Phương Tiên Nhi vẫn luôn tặng quà cho bọn họ, còn truyền thụ  nhiều tri thức, bây giờ  còn  tặng bọn họ phần thưởng mới ?
Tảo Nhi nghĩ nhiều hơn.
Nàng  sợ đây là quà cáo biệt của Phương Tiên Nhi!
Chỉ là nghĩ đến khả năng , một loại cảm giác  nỡ nhanh chóng xuất hiện, lo lắng vô cùng.
Nàng   nhịn  thận trọng : "Phương Tiên Nhi, thật sự  cảm kích ngươi   tất cả cho chúng . Chỉ là nếu  một ngày pháp lực của ngươi khôi phục , lúc  rời   thể thông báo cho chúng  một tiếng  ?"
Thịnh Quân  xong, dở  dở .
Tảo Nhi  nghĩ   !
Dựa theo tốc độ hiện tại, nàng  tích lũy đủ năng lượng, đoán chừng còn  sớm.
Làm    khi đợi đến mấy đời hậu nhân của Tảo Nhi xuất thế, cũng   chừng.
Nàng  sớm chuẩn  tâ lý đánh lâu dài.
 mà, chỉ cần  một ngày  thể về nhà, nàng đây là máy bán hàng đại tiên nhi  sợ hãi, chờ !
"Đến lúc đó  nhất định sẽ  với ngươi. Tạm thời  cần nghĩ nhiều như , thả lỏng tâm tư cầm đồ là ." Thịnh Quân .