Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 128
Cập nhật lúc: 2024-11-07 21:09:15
Lượt xem: 7
Phải biết rằng, nghề đầu bếp này, đều là người tiếp xúc với đồ ăn, nhìn thấy chất béo đầy đủ, mặc kệ người khác thế nào, trên người bọn họ luôn có thể có chút thịt.
Nhưng sau khi đầu bếp Trương phủ bị bệnh về răng, cứ thế ăn không vô bao nhiêu, cả người gầy gò.
Có khi tay đang cầm muôi, răng bỗng nhiên đau lên, tay nghề đều sẽ bị ảnh hưởng.
Bởi vì như vậy, trong phủ luôn có người nói thầm, vị trí đầu bếp này chắc chắn không làm được bao lâu.
Mối quan hệ ở bếp sau vì vậy mà trở nên kỳ lạ, có không ít người luồn cúi nhằm để thay thế hắn, thường làm chút động tác nhỏ, tóm lại là rất không yên ổn.
Có thể thấy được cái bệnh về răng này, không chỉ có khiến người ta chịu khổ, còn cực kỳ chậm trễ công việc.
Phương Tiên Nhi nhắc nhở các nàng, cũng lần nữa làm cho nàng ấy nhận thức được tầm quan trọng của răng lợi.
Thu Nương lập tức nghiêm túc nói: "Phương Tiên Nhi, ta hiểu rồi, đợi trở về sẽ nói với mọi người, mỗi ngày sau khi ăn xong nhất định phải súc miệng. Sau này tìm chút cành dương liễu các loại, làm bàn chải đánh răng, còn có cao dược dùng làm sạch răng."
Thịnh Quân nghĩ nghĩ, lại bổ sung cho nàng ấy các đặc điểm của bạc hà và các loại thực vật khác, thuận tiện cho nàng ấy lúc ra ngoài lưu ý.
Đương nhiên, chỉ dùng ngôn ngữ miêu tả, đối với việc tìm thực vật này mà nói, vẫn là rất không dễ tưởng tượng được.
Nhưng Thu Nương cũng đã nói, ngày sau sẽ thường xuyên mang hoa cỏ về, chắc chắn sẽ gặp được một ít.
Chuyện phân biệt trái cây nói hòm hòm rồi.
Thu Nương ngượng ngùng nói liên miên với Phương Tiên Nhi, nàng ấy muốn bắt đầu học y.
Thịnh Quân nghe xong cảm thấy không tệ.
Chờ Thu Nương học xong chẩn bệnh, mình ở đây lại có tư liệu, nói không chừng có thể cung cấp một ít mạch suy nghĩ về phương án trị liệu, nói với nàng ấy chút ít phương thuốc Đông y giữ lại đến hiện đại còn tiếp tục sử dụng, vân vân.
Nói xong những lời này, chuyện hôm nay cơ bản đã xong.
Thu Nương không ở lâu nữa, quay đầu đi tìm Triệu lang trung bọn họ nói chuyện súc miệng, cùng với hiệu dụng của Thứ Thiên Gia.
Biết được đây là một loại dược liệu, còn có thể giảm đau, tất cả mọi người rất vui.
Triệu lang trung cũng yên lòng.
Phương Tiên Nhi chịu giúp đỡ, vừa vặn có thể bù đắp cho việc ông ấy không thấy rõ, không nhận biết được rõ đầy đủ thảo dược, thật sự là một tin tức tốt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhưng mà, mọi người cũng có nhận thức sâu sắc hơn về học thức uyên bác của Phương Tiên Nhi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-128.html.]
Mỗi khi bọn họ cho rằng đã hiểu rõ Phương Tiên Nhi thì nó lại luôn có thể hiện ra một mặt càng thêm sâu không lường được.
Chuyện nó biết, vĩnh viễn nhiều hơn so với mọi người tưởng tượng.
Chờ tụ lại một chỗ nói xong lời cần nói, mọi người cũng tản ra, đi làm chuyện của mình.
Hôm nay là một ngày phong phú.
Tìm dược liệu, làm đồ vật, chữ cũng học, chuyện cũng nghe.
Thấy bầu trời càng ngày càng dày mây đen, sợ là trời sắp mưa.
Tảo Nhi liền đem gỗ dùng để làm đồ vật, khiêng vào rất nhiều vào trong động, còn đem đá mà Hà Hoa các nàng đã đục qua, chuyển hết vào trong.
Còn gọi Hạnh Nhi các nàng đi ra ngoài nhặt non nửa giỏ đất mịn, đổ vào trên mặt đất trong động, dùng nhánh cây quơ đi cũng có thể viết chữ.
Nói như vậy, cho dù mưa mấy ngày, các nàng nằm ở trong động cũng không chậm trễ công việc.
Tất cả đã được chuẩn bị chu toàn.
Chờ đến đêm, mưa rốt cuộc cũng rơi xuống.
Động tĩnh ban đầu còn nhỏ, đến sau đó có thể nghe thấy tiếng mưa rơi mạnh xuống đất.
Cùng với tiếng mưa rơi, đóng cửa lại, trong động đốt đống lửa, một đám người chia nhau ra ngồi, bận rộn làm việc của mình.
Bọn nhỏ đọc sách, khuôn mặt đau khổ bởi vì các người lớn biểu dương mà nở hoa, lại ở lúc mọi người khiêm tốn thỉnh giáo, nở rộ càng diễm lệ.
Cũng không làm việc quá lâu, đoàn người tắt lửa nằm xuống, tiếp tục nghe Tống Hàm Thanh kể chuyện.
Chờ nói xong, tất cả mọi người đều mệt mỏi, rất nhanh tiến vào mộng đẹp.
Tống Hàm Thanh cũng chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Hắn nhất thời cảm thấy, thế gian rốt cuộc tìm không ra cái thứ hai, không khí học tập sôi nổi như vậy, mỗi người đều tràn đầy sức sống.
Trận mưa này rơi rồi lại ngừng, kéo dài ba ngày.
Trong lúc đó, Đại Ngưu làm ra ba cây cung gỗ, còn tước một ít cung tên dự phòng.
Mấy người Tảo Nhi cũng đục xong cối xay đá.
Còn có đồ gỗ dùng để ép dầu kia, cũng làm xong bộ phận đồ gỗ giản dị, qua mấy ngày nữa, làm toàn bộ linh kiện, là có thể lắp ráp đại khái rồi.
Còn có đọc sách biết chữ cũng không bỏ sót.