MANG THEO HAI BẢO VẬT XUYÊN VỀ THẬP NIÊN 60 - Chương 89
Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:53:28
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe trong gói đồ là đề bài, bảy em nhà họ Vệ mới thở phào nhẹ nhõm một chút.
Dù sách ngoài lề là gì, chỉ cần mấy tờ đề đau đầu là họ đều thể chấp nhận.
Ngay cả cô bé Vệ Thiêm Hỉ cũng thở phào cho bảy trai. Cô bé rằng ở thời đại , học thức về sẽ giá. Cô bé hy vọng bảy trai học nhiều điều, sẽ sống thoải mái hơn. cô bé mong họ sẽ ép thành mọt sách. Sách ngoài lề là thứ , bảy trai của cô bé xứng đáng.
Đêm đến, cả nhà nghỉ ngơi. Bà cụ Vệ thấy Vệ Đại Nha và Vệ Nhị Nha vẫn ngủ, bèn kéo hai chị em tán gẫu. Trước tiên, bà cụ hỏi Vệ Nhị Nha về chuyện học ở đại học, vất vả , mệt mỏi . Sau đó, bà cụ hỏi Vệ Đại Nha về công việc, mỗi tháng kiếm bao nhiêu, tiết kiệm bao nhiêu, và quan trọng nhất là: “Đã tìm đối tượng ?”
Vệ Đại Nha ban đầu còn hào hứng kể về công việc, khoác lác vang trời. câu hỏi cuối cùng của bà cụ, cô lập tức im bặt.
Lắp bắp một hồi lâu, cô mới : “Mẹ, xem con vấn đề gì ? Trong đơn vị, theo đuổi con ít, giỏi giang, gọn gàng, trai, chu đáo đều , nhưng con chẳng thích ai cả. Cũng là thích, chỉ là cảm giác gì. Làm bạn thì , nhưng nghĩ đến chuyện sống chung cả đời với ai đó là con nổi da gà.”
Vệ Nhị Nha xen hỏi: “Chị, em đến phòng vật tư tìm chị, thấy chị với cao ráo, trắng trẻo bên phòng vật tư thường xuyên chung, ăn cơm cùng nữa. Em cứ tưởng hai đang hẹn hò, chẳng lẽ ?”
Vệ Đại Nha trưng vẻ mặt bất mãn: “Em là Bạch Đình Sinh ? Anh đúng là , nhưng hợp. Nói thật, chị coi như chị em bạn dì. Hơn nữa, chuyện thích phụ nữ gì lạ, cả phòng vật tư đều .”
“Anh là thủ đô, thích một bạn lớn lên cùng từ nhỏ. Cậu bạn sợ quá mà nhập ngũ trốn tránh. Bạch Đình Sinh cam tâm, đuổi theo đến đơn vị, bắt buộc cho câu trả lời. Đến khi nặng lời, cắt đứt quan hệ, mới bỏ cuộc. Em nghĩ xem, chị thể thích một thích phụ nữ ?”
Vệ Nhị Nha, học đại học và gặp nhiều chuyện đời, quá ngạc nhiên. bà cụ Vệ sốc.
“Gì cơ! Còn đàn ông thích đàn ông? Thế thì sinh con? Không con thì dưỡng già?”
Những câu hỏi của bà cụ chẳng ai trả lời nổi. Căn phòng yên lặng trong giây lát. Một suy nghĩ hiện lên trong đầu bà cụ, khiến bà cụ đột nhiên toát mồ hôi.
Bà run rẩy hỏi: “Đại Nha, con thích đàn ông. Chẳng lẽ con thích… phụ nữ? Đại Nha, đừng hù dọa !”
Vệ Đại Nha sửng sốt, lườm một cái rõ dài: “Mẹ linh tinh gì thế? Sao con thể thích phụ nữ . Con khẳng định, con thích đàn ông. Hồi nhỏ, con còn thích Trần Xuyên ở Nhị Đạo Câu mà. Anh đàn ông ? Chẳng qua giờ con gặp khiến con rung động thôi. Mẹ đừng đoán mò.”
Nghe thế, bà cụ mới bớt căng thẳng một chút, hỏi: “Hồi đó con thích Trần Xuyên ở Nhị Đạo Câu? Là cái Trần Xuyên từng bắt gặp trộm góa phụ Vương tắm, nhảy tường trốn thì gãy chân hả???”
Mặc dù bà cụ Vệ hết câu, nhưng Vệ Đại Nha vẫn hiểu rõ sự khinh thường và chán ghét ẩn trong lời của bà cụ. Rõ ràng bà cụ đang âm thầm hỏi: "Có con mù ? Lại thích một thằng khốn xảo trá như ?"
Vệ Nhị Nha xen :
"Mẹ, con chứng, lúc đó chị con thật sự thích tên Trần Xuyên . Chỉ vì một cái, ngày nào chị cũng kéo con bãi đất hoang ở đầu thôn Nhị Đạo Câu. Chị bảo là hái hoa, nhưng ở đó chỉ vài cây bồ công thưa thớt, mà nhà thì đầy cả đống. Hồi đó con còn nhỏ, chị lừa dễ dàng, giờ mới hiểu , hóa chị ngắm Trần Xuyên!"
"Nhị Nha, con thì chẳng ai nghĩ con câm. Chuyện qua thì để nó qua , nhắc gì? Chẳng lẽ chị con hổ, trong lòng con mới thấy dễ chịu?"
Nhìn hai chị em đùa ầm ĩ, bà cụ Vệ cuối cùng cũng thấy lòng bớt nặng nề. Yêu cầu của bà cụ dành cho Vệ Đại Nha giờ đây giảm xuống nhiều.
Ban đầu, bà cụ còn mong con gái tìm một ngoại hình, nhân phẩm, tài năng. khi đời đàn ông thích đàn ông, đàn bà thích đàn bà, bà cụ chỉ cần Đại Nha mang về một đàn ông, bất kể là " lạ" cỡ nào, bà cụ cũng sẵn lòng chấp nhận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-hai-bao-vat-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-89.html.]
...
Đông qua xuân tới, băng tan tuyết chảy.
Vệ Thiêm Hỉ ở nhà buồn chán, cô bé tính toán thời gian, bao gồm cả mười năm hỗn loạn, lập cho một kế hoạch cuộc đời đơn giản. Sau đó, cô bé nài nỉ bà cụ Vệ cho học.
Ban đầu, bà cụ đồng ý. Trong mắt bà cụ, trẻ con năm sáu tuổi học mới hợp lý, lớn lo lắng. Còn một đứa trẻ ba tuổi thì học gì? Sợ rằng đến lúc vệ sinh, cô bé còn tự cởi quần.
chịu nổi sự nài nỉ dai dẳng của Thiêm Hỉ, bà cụ Vệ đành tìm Tôn Đống Lương, đội trưởng đại đội sản xuất, để ông dẫn bà cụ đến gặp hiệu trưởng trường tiểu học Ái Quốc.
Hiệu trưởng thèm những tài liệu học tập nhà họ Vệ từ lâu nhưng lý do thích hợp để mượn. Ông cũng ngại dám mở lời . Nay bà cụ Vệ tìm đến, ông liền tranh thủ đề nghị điều kiện.
Hiệu trưởng cô bé Thiêm Hỉ còn thấp hơn cả chân , :
"Đứa trẻ lanh lợi thì lanh lợi, nhưng tuổi còn nhỏ quá. Nếu học cũng , nhưng sắp xếp thêm vài giáo viên để ý kỹ, tránh xảy chuyện, cũng sợ các bạn khác bắt nạt vì cô bé quá nhỏ."
Bà cụ Vệ chẳng cần suy nghĩ, phẩy tay:
"Không cần phiền phức . Bảy trai của con bé đều học ở đây, chuyện gì cứ để bọn chúng lo. Còn chuyện bắt nạt, càng lo. Nếu ai dám bắt nạt con bé nhà , bảo nó đánh đứa nhỏ, xử lý lớn. Dám động nhà họ Vệ, lột hai lạng thịt thì đừng gọi là Tôn Đại Anh!"
Hiệu trưởng trường tiểu học Ái Quốc xong chỉ cứng họng.
"Thím Vệ, thế . Có giáo viên trông nom vẫn an hơn. Anh trai dù nhiều thế nào cũng chỉ là trẻ con, thể chu đáo bằng giáo viên?"
Bà cụ Vệ nheo mắt, cảm giác nhạy bén cho bà hiệu trưởng chắc chắn ý đồ gì đó.
"Hiệu trưởng, ông gì thì thẳng, đừng vòng vo!"
Hiệu trưởng bất lực thở dài. Đây là đầu tiên ông gặp một bà cụ năng sòng phẳng như .
"Thật cũng gì lớn. chỉ nhà bà nhiều tài liệu học tập. Không thể cho trường mượn vài quyển để giáo viên tham khảo ? Bà yên tâm, nhiều nhất là ba ngày, giáo viên chỉ mượn để chép trả ngay."
"Ôi trời, chỉ thôi ? còn tưởng chuyện gì to tát! Ông cứ bảo đến mượn. nhiều thì , ba đến năm cuốn thì còn ."
Bà cụ đồng ý ngay, tiện tay chặn ý định mượn nhiều hơn của hiệu trưởng.
Thế là, Vệ Thiêm Hỉ, chỉ mới ba tuổi, nhập học.
Có vay thì trả, các giáo viên trường Ái Quốc khi mượn tài liệu nhà họ Vệ thì đối với Thiêm Hỉ hết mực quan tâm. Ban đầu, họ còn lo cô bé nhỏ tuổi, là học sinh nhập học trái mùa, khó theo kịp các bạn. Họ định dành thời gian phụ đạo riêng, nhưng chỉ vài buổi học, suy nghĩ đổi.
Các giáo viên đều , nhà họ Vệ cách nào mà nuôi dạy con cái xuất sắc đến . Bảy trai đó học giỏi xuất sắc, giờ đến cô bé nhỏ tuổi , cũng chẳng kém cạnh.
Dạy gì cô bé cũng hiểu ngay, chữ đẽ ngay ngắn, vượt xa các bạn lớn tuổi hơn.