MANG THEO HAI BẢO VẬT XUYÊN VỀ THẬP NIÊN 60 - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-09-23 01:02:53
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vệ Nhị Nha lau nước mắt mặt, bà cụ kéo từ đất dậy, vội vàng đáp, "Dạ, con , yên tâm. Con dám quên công ơn của cả và chị dâu con chứ."

Nhà việc vui lớn thế , bà cụ Vệ khoe khoang một chút thì chịu nổi. bà cụ cả bụng lời riêng với Nhị Nha, đành giao nhiệm vụ khoe khoang cho bảy em nhà họ Vệ, còn đặc biệt dặn dò, "Các con nhất định sang nhà bà dì hai, báo tin vui cho dì hai ."

Tôn Nhị Anh chân chạy việc cho bà cụ Vệ bao năm nay, hiểu rõ bà cụ nghĩ gì. Nghe tin Nhị Nha đỗ đại học, Tôn Nhị Anh vội nhét hai đồng túi, phấn khởi bước ngoài. Bà cụ Vệ thời gian để khoe, cứ để em gái bà cụ . Tôn Nhị Anh hết sức tận tâm, phố loan tin cho Nhị Nha một hồi lâu, đó mới xách tiền đến nhà họ Vệ.

"Nhị Nha, dì hai thấy cháu thành đạt, trong lòng mừng cho cháu, mừng cho cháu. Dì mấy năm nay nhà cháu bươn chải vất vả, dì gì quý giá để cho, chỉ hai đồng . Cháu ngoài thích ăn gì thì cứ ăn, đừng tiết kiệm quá. Đừng chê dì cho ít nhé..." Tôn Nhị Anh để Nhị Nha từ chối, nhét ngay hai đồng túi cô.

Thời buổi , hai đồng tiền nhỏ!

Nhị Nha cuộc sống của dì hai cũng chẳng dư dả gì, sống c.h.ế.t chịu nhận, "Dì hai, thế ? Cháu nửa năm nay, kiếm tiền . Với , cháu học nhà nước hỗ trợ, trong quân đội cũng phụ cấp. Tiền kiếm đủ để tiêu xài . Cháu bảo Diệp Tử nhà dì sinh một thằng cu bụ bẫm ? Dì để tiền , mua đồ bổ dưỡng cho thằng bé ăn. Dì nhóc Hỉ nhà cháu mà xem, nhờ cháu chịu chi cho ăn uống nên giờ lanh lợi bao!"

Nhắc đến Vệ Thiêm Hỉ, Nhị Nha chợt nhớ từ lúc về nhà gặp bảy đứa cháu trai, nhưng thấy cô cháu gái . Cô vội hỏi, "Ơ, nhóc Hỉ ? Sao con thấy nó?"

 

Bà cụ Vệ quanh trong nhà, thấy Vệ Thiêm Hỉ , liền lẩm bẩm, "Lạ thật, con bé còn ở đây, mới chớp mắt thấy?"

Nhắc đến Vệ Thiêm Hỉ, cô bé liền xuất hiện.

Người cô bé nhỏ nhắn, tay kéo theo một cái sọt cao bằng , khệ nệ bước nhà. Bà cụ thấy cháu gái lấm tấm cỏ lá, mặt còn dính vết bùn, bèn trách yêu, "Trời ơi, cục cưng nhỏ của bà! Cháu thế ? Sáng nay cháu mới quần áo cho, giờ bẩn hết ."

Vệ Thiêm Hỉ toe toét, đáp lời bà cụ, mà ngẩng đầu gọi một vòng trong nhà, đập sọt , "Dì hai, bác cả, bác dâu, ăn thịt!"

Người ngoài thể hiểu lời "ăn thịt" của Thiêm Hỉ nặng ký thế nào, nhưng bà cụ Vệ thì hiểu rõ. Bà cụ vén lớp cỏ phủ sọt xem, bên trong hai con thỏ rừng xám và một con gà rừng béo mẫm. Hai con thỏ là ngủ thứ gì đập ngất, chỉ thấy bụng phập phồng theo nhịp thở. con gà thì vẫn còn tỉnh, run lẩy bẩy trong sọt.

Kệ nó run rẩy, cửa nhà họ Vệ thì chỉ thể trở thành bữa ăn thôi. Bà cụ nhanh nhẹn túm cổ con gà, vặn xoay như vắt dây thừng, chỉ chốc lát tiễn con gà về cõi. Bà cụ đưa con gà cho Vệ Nhị Trụ, bảo, "Mang thịt, tối nay cả nhà ăn gà hầm."

Nhà họ Vệ thỉnh thoảng ăn gà rừng, thỏ rừng để cải thiện bữa ăn, phần lớn là do bảy em trong nhà săn về. Vì , việc Thiêm Hỉ nhỏ xíu mà mang đồ săn về ai trong nhà bất ngờ. Tôn Nhị Anh thì từng chứng kiến cảnh !

Tôn Nhị Anh dụi mắt, ôm n.g.ự.c hỏi, "Chị, nhóc Hỉ nhà chị mà giỏi ? Em mấy con thú hoang núi giờ hiếm lắm, một đứa trẻ đến hai tuổi bắt ?"

Bà cụ Vệ bối rối, giải thích với em gái thế nào, đành sang cháu gái cầu cứu. Thiêm Hỉ ưỡn n.g.ự.c , "Thú rừng núi còn nhiều mà? Ở mấy bãi cỏ , gà rừng, thỏ rừng cứ chui qua chui . Gà rừng khôn, bắt vất vả. Còn thỏ rừng thì ngốc, chạy nhanh nhưng dừng . Đuổi vài bước là chúng tự đ.â.m đầu cây, đá, ngất xỉu luôn."

Tôn Nhị Anh mà như chuyện hoang đường, chẳng tin chút nào. ánh mắt đen láy của Thiêm Hỉ, Tôn Nhị Anh nỡ nghi ngờ. Trẻ con nhỏ thế , chắc dối... Chỉ là Tôn Nhị Anh , trong nhà họ Vệ, Thiêm Hỉ là đứa dối giỏi nhất. Cô bé lừa lớn, lừa trẻ con, bảy cháu trai nhà họ Vệ thường xuyên cô bé dụ như dỗ trẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-hai-bao-vat-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-84.html.]

Điểm khác biệt là những đứa trẻ khác dối xong thường đỏ mặt, lắp bắp, còn Thiêm Hỉ thì mặt biến sắc, năng rành mạch. Ngay cả bà cụ Vệ cũng suy ngẫm kỹ mới phân biệt lời nào của cháu là thật, lời nào là bịa.

...

Nhờ màn "hội đồng" truyền tin của bảy cháu trai nhà họ Vệ, đến chiều, cả thôn Đầu Đạo Câu đều tin Nhị Nha đỗ đại học. Những quan hệ thiết với bà cụ Vệ lượt kéo đến chúc mừng. Họ xin chút lộc của cô sinh viên đại học, thực chất là mang theo vài quả trứng, ít trái cây để tranh thủ thắt chặt quan hệ với nhà họ Vệ.

Ai cũng nghĩ: nhà họ Vệ càng ngày càng tương lai. Bây giờ tạo dựng mối quan hệ, cũng muộn.

Suốt một ngày bận rộn, nhà họ Vệ nhận một sọt táo, hai sọt dưa, một chậu trứng gà và một sản vật núi rừng. Nếu là , bà cụ Vệ chắc chắn vui cả ngày. giờ nhà họ Vệ chẳng thiếu ăn thiếu mặc, đống đồ bà cụ chỉ thoáng vui trong lòng quên ngay.

 

Bởi trong lòng bà cụ còn canh cánh chuyện quan trọng hơn hỏi Nhị Nha, chuyện khiến bà cụ lo lắng suốt nửa năm qua.

Bữa tối là mì gà hầm và thịt thỏ kho, cả nhà ai nấy đều ăn đến bóng nhẫy mặt mày. Ăn xong, bà cụ bảo Lý Lan Tử, Trương Xuân Nha và Diêu Thúy Phân rửa bát, còn đều giữ cái giường lớn trong phòng bà cụ. Một cuộc họp gia đình tạm thời sắp bắt đầu.

Bà cụ Vệ xếp bằng đầu giường, khẽ ba tiếng Nhị Nha với vẻ tươi hỏi:

"Nhị Nha, ở trong quân đội gặp trai nào ưng ý ?"

Mặt Nhị Nha lập tức đỏ bừng, cô ấp úng mãi vẫn câu nào cho rõ ràng. Bà cụ Vệ sốt ruột, nhíu mày trách:

"Con bé , gì thì thẳng , đỏ mặt như chứ?"

Tạ Ngọc Thư bên cạnh liếc Nhị Nha một cái, giọng trong trẻo trêu:

"Nhị Nha, đừng ngại ngùng nữa. Cậu Cốc cũng loại gì. Bác sĩ Cốc còn ý tác thành hai đứa, hai đứa cũng ý . Trước đây chị định với , nhưng em cứ ngăn bảo chờ về nhà tự . Giờ thì về nhà , còn ngại ngùng gì nữa?"

Mặt Nhị Nha càng đỏ hơn, ánh mắt soi xét của cả nhà, cô cảm giác như đang quỳ công đường chịu ba tòa đại hình . Cô định bụng sắp xếp suy nghĩ để kể rõ ràng với bà cụ Vệ về thích, nhưng trong lòng nghĩ quá , bất kể điểm nào cũng đều đáng khen. Rốt cuộc nên bắt đầu khen từ .

Nhị Nha rằng, dù cô khen thế nào thì bà cụ Vệ cũng chẳng quan tâm. Bà cụ chỉ liệu cô bỏ cái bóng của Trần Quốc Đống .

Nghe Nhị Nha ở bên ngoài để ý, dường như cả Tạ Ngọc Thư cũng hài lòng. Bà cụ Vệ càng thêm tò mò, nháy mắt với Nhị Nha:

"Sao? Lại định giấu , âm thầm xử lý chuyện ? Mau , con nhắm là gì, tính tình thế nào, gia cảnh ?"

 

 

Loading...