MANG THEO HAI BẢO VẬT XUYÊN VỀ THẬP NIÊN 60 - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-09-23 01:02:52
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Ngọc Thư phát hiện Vệ Nhị Nha học hành chăm chỉ như , liền thư về báo tin vui cho bà cụ Vệ. Trong thư, chị dặn dò kỹ lưỡng, yêu cầu bà cụ nhất định quản lý nghiêm bảy đứa nhỏ ở nhà, bắt chúng noi gương Vệ Nhị Nha mà học hành chăm chỉ.

Vệ Nhị Nha nhận thức cao. Một cô tiến bộ thì ? Trong lúc học, cô thể bỏ mặc những "mầm non " ở nhà. Tháng đầu tiên nhận lương trợ cấp, ngoài khoản tiền cần thiết cho sinh hoạt và một ít để tiêu vặt, cô dành phần lớn tiền để mua tài liệu học tập cho bảy đứa cháu ở nhà.

 

So với tài liệu mà Tạ Ngọc Thư từng mua cho bảy đứa trẻ, sách Vệ Nhị Nha mua còn dày hơn, đầy đủ hơn, và khó hơn. Cô tự hỏi lòng, việc đều là vì cho bảy đứa cháu. Làm cô út mà kiếm tiền dùng phần lớn để mua tài liệu học tập cho chúng, còn thúc giục chúng chăm chỉ học hành, chắc chắn chúng sẽ cảm động lắm!

sự thật thì phũ phàng. Khi bà cụ Vệ, chuẩn tâm lý từ , giục Vệ Nhị Trụ mượn chiếc xe đạp của đội trưởng đại đội sản xuất để bưu điện lấy một bao tải tài liệu về, bảy em nhà họ Vệ đều sợ hãi đống sách .

"Đống tài liệu năm ngoái còn xong mà!"

Lý Lan Tử, Trương Xuân Nha, và Diêu Thúy Phân háo hức chờ bà cụ Vệ mở gói hàng, cứ ngỡ Vệ Nhị Nha sẽ gửi gì đó cho , nhưng chẳng thứ gì cả. Vệ Nhị Nha chỉ gửi về một đống "sách vở lòe loẹt" vô dụng. Ba tuy nhưng trong lòng đều khỏi thất vọng.

Cả nhà họ Vệ, lẽ chỉ bà cụ Vệ và Vệ Thiêm Hỉ là hiểu tấm lòng của Vệ Nhị Nha. May , thứ hai Vệ Nhị Nha gửi đồ về, tài liệu giảm đáng kể, đó là quà cáp cho . Không khí ghen tỵ âm ỉ mới dần lắng xuống.

Thời gian thấm thoắt trôi qua mấy tháng. Dưới sự huấn luyện và chỉ bảo nghiêm khắc của bác sĩ Cốc, trình độ văn hóa của Vệ Nhị Nha tiến bộ vượt bậc. Có lẽ vì bận rộn và sống đầy đủ, gương mặt bầu bĩnh của cô dần gầy , lộ những đường nét sắc sảo, vẻ ngây thơ cũng giảm ít nhiều, càng thêm cuốn hút.

Người ở cốt cách, chỉ làn da. Vẻ của Vệ Nhị Nha chỉ ở ngoại hình mà còn toát lên từ thần thái. Chỉ cần đó thôi, cô khiến khí chất của bộc lộ rõ ràng.

Bác sĩ Cốc kiểm tra trình độ của cô nhiều , thấy cô nắm vững căn bản liền giục cô thi thử lớp cấp ba ở trường con em quân đội. Những chỗ cô , bác sĩ Cốc đều đích giảng giải, thậm chí còn đề nghị cô tham gia kỳ thi đại học năm đó.

Vệ Nhị Nha trong lòng đầy lo lắng, nhưng bác sĩ Cốc quả quyết rằng cô sẽ thi đỗ, cô chỉ còn cách cắn răng mà học, ngày càng chăm chỉ hơn. Sau trạng thái ‘đắm chìm trong học tập thể thoát ’, cô mở khóa thêm trạng thái mới: "quên ăn quên ngủ."

Tạ Ngọc Thư và Vệ Đại Trụ tin bác sĩ Cốc giục Vệ Nhị Nha đăng ký thi đại học cũng hồi hộp kém. Nhìn cô ngày càng gầy gò, Tạ Ngọc Thư cuống cuồng cả lên. Rõ ràng chị hết lòng chăm sóc cô , nghĩ đủ cách nấu những món ngon, mà cô vẫn sụt cân nghiêm trọng.

Nếu bà chồng vốn thẳng thắn, nghiêm khắc của chị Vệ Nhị Nha ở cùng chị mấy tháng trời gầy cả một vòng, chắc chắn sẽ trách chị nặng nề. Nghĩ đến cảnh đó, Tạ Ngọc Thư khỏi hoảng sợ. Ngày nào chị cũng đếm ngược thời gian, nghĩ cách nấu món ngon cho em chồng, thậm chí suýt nữa đưa cô phòng truyền dịch để nhỏ vài chai glucose.

Cho đến khi Vệ Nhị Nha bước phòng thi đại học, cả nhà họ Vệ ở thôn Đầu Đạo Câu vẫn gì về chuyện .

 

Nếu ai nhận điều bất thường, thì đó hẳn là bảy em nhà họ Vệ. Dù tuổi còn nhỏ, Vệ Quang Minh lanh lợi. Đến giữa tháng, lo lắng yên, sợ rằng bác gái cả và cô út sẽ gửi về một bao tải tài liệu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-hai-bao-vat-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-83.html.]

Con vốn dĩ mâu thuẫn. Khi Tạ Ngọc Thư và Vệ Nhị Nha mỗi tháng đều gửi tài liệu về, hễ bà cụ Vệ bảo Vệ Nhị Trụ bưu điện lấy hàng, bảy em cảm thấy phiền phức. mấy tháng liền nhận tài liệu mới, chúng hoang mang, bất an.

"Tại gửi tài liệu nữa? Không họ mặc kệ chúng chứ?" Bảy em vui chơi mấy ngày, cảm thấy trống rỗng. Ngay cả Vệ Đông Chinh, ghét bài tập nhất, cũng chịu nổi, cuối cùng lén hỏi bà cụ Vệ:

"Nội ơi, chăng bác gái và cô út quan tâm chúng cháu nữa? Sao lâu chẳng gửi tài liệu học tập về? Chúng cháu học mà sách để bài tập…"

Bà cụ Vệ lạnh lùng : "Giờ mới tài liệu học? Trước gửi về, từng đứa la ó như ai bắt mổ heo. Làm như ép các cháu uống thuốc độc . Bây giờ ai lo cho nữa, sợ hả? Muộn !"

Vệ Đông Chinh câm nín, dù tính bé vô tư, nhưng cảm giác bỏ rơi cũng khiến bé buồn bã hồi lâu.

Bảy em ngày nào cũng mong mỏi tài liệu, đợi đến kỳ thi cuối kỳ mà vẫn , đành đào bài cũ thêm nữa, tự kiểm tra lẫn .

Vệ Thiêm Hỉ dù tròn hai tuổi tự gánh trách nhiệm "kiểm tra bài tập" cho mấy . Dĩ nhiên, lớn trông mong cô bé thật sự kiểm tra gì, chỉ mong tám chị em ở cạnh , bảy đứa lớn trông nom cô bé, để cô té ngã thương.

Tháng tám dương lịch, bà cụ Vệ đang dọn kho để chuẩn cất lương thực phân về từ đội sản xuất thì Vệ Nhị Nha, Vệ Đại Trụ, và Tạ Ngọc Thư cùng trở về.

"Mẹ!"

Vệ Nhị Nha khoác một chiếc túi vải vai, thấy bà cụ Vệ lập tức quỳ xuống, bật nức nở.

Bà cụ Vệ giật , tóc gáy dựng . Sau vài giây ngẩn , bà cụ hỏi: "Ôi trời, chuyện gì ? Sao về quỳ xuống thế ? Mẹ vẫn luôn nhớ đến các con, lẽ thư về, nhưng trễ mất năm sáu ngày. Không ngờ các con về. Đợt chẳng tết nhất gì, về gì thế?"

Tạ Ngọc Thư mặt đầy niềm vui: "Mẹ ơi, con tin vui báo. Nhị Nha nhà giỏi lắm! Học ở quân đội mới nửa năm mà thi đỗ đại học. Chúng con đợi đến khi Nhị Nha nhận giấy báo trúng tuyển mới về, đặc biệt để báo tin mừng với !"

Trong lúc Tạ Ngọc Thư , Vệ Đại Trụ nhanh nhẹn lấy một quyển sách trong túi của Vệ Nhị Nha , bên trong kẹp tờ giấy báo trúng tuyển mỏng manh.

Vệ Đại Trụ đưa tờ giấy báo trúng tuyển cho bà cụ Vệ xem. bà cụ Vệ chữ ? Trước đây bà cụ chỉ học vài ngày ở lớp xóa mù chữ, đến tên còn sai nét, huống chi là hiểu những câu từ khích lệ học sinh tờ giấy báo trúng tuyển.

Bà cụ Vệ lật qua lật tờ giấy báo, xem xem nhiều . Dù chẳng mấy chữ, nhưng nụ mặt bà cụ càng lúc càng rạng rỡ, nước mắt tuôn như suối. "Thành đạt ! Nhị Nha thành đạt ! Tốt quá! Tốt thật!" Bà cụ sang Vệ Đại Trụ và Tạ Ngọc Thư, nghẹn ngào , "Đại Trụ, Ngọc Thư, cảm ơn hai đứa giúp đỡ Nhị Nha. Nếu hai đứa dẫn con bé ngoài, ở nhà nó cũng chỉ rửa bát giúp cả nửa năm, ngày hôm nay?"

Bà cụ đầu dặn dò Vệ Nhị Nha, "Nhị Nha, con ngàn vạn đừng quên ơn cả và chị dâu con. Nhớ ? Nếu con kẻ vong ân bội nghĩa, đây dù con trở thành trí thức cao cấp, cũng vẫn đánh con, hiểu ?"

 

 

Loading...