MANG THEO HAI BẢO VẬT XUYÊN VỀ THẬP NIÊN 60 - Chương 70
Cập nhật lúc: 2025-09-17 00:53:51
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà cụ Vệ ha hả, giải thích: “Nên mới bảo, lúc mang thai ăn uống đầy đủ. Mẹ khỏe, sữa , con sinh sức, xương cứng, não cũng thông minh hơn.”
Tạ Ngọc Thư nghĩ ngợi gật đầu đồng tình: “Mẹ đúng! Hồi con mang thai Quốc Kiện và Quốc Khang, vì ăn uống đủ chất, nên hai đứa ngây ngô hẳn, bằng nửa con bé Hỉ.”
Vệ Quốc Kiện và Vệ Quốc Khang: “…” là ruột!
Ngày rằm tháng tám trôi qua trong khí huyên náo. Đến ngày mười sáu, vị lãnh đạo công xã lâu nay xuất hiện một nữa bước nhà bà cụ Vệ, thiện nhắc nhở:
“Bà bác, những thứ bảo bà chuẩn , bà chuẩn xong ? Lãnh đạo tỉnh sắp tới , chắc là ngày mười tám tháng tám. Bà nên chuẩn tinh thần .”
Bà cụ Vệ ngớ :
“...”
Những thứ cần chuẩn quên sạch từ lâu!
“Đồng chí, nhắc sớm hơn? Lần ông chuyện xong, chuẩn kỹ lưỡng . đó chẳng thấy tin tức gì nữa, tưởng chuyện còn quan trọng nên để tâm nữa. Bây giờ ông lãnh đạo tỉnh sắp tới, giờ ‘nước đến chân mới nhảy’ cũng chẳng nhảy kiểu gì!”
Bà cụ Vệ hoảng hốt vô cùng, nhưng lãnh đạo công xã dường như hiểu sự lo lắng của bà cụ, chỉ bình tĩnh an ủi:
“Bà bác, gì mà chuẩn . Nhờ sự lãnh đạo của bà, ruộng đất nhà bà mới năng suất cao. Lên đó, bà chỉ cần kể cách nhà bà trồng trọt thế nào là . Kể từ khi gieo hạt đến lúc canh tác, cuối cùng là thu hoạch, cứ thực sự kể theo đúng trình tự. Có khi lãnh đạo sẽ hỏi bà vài câu, bà đừng trả lời qua loa. Chỉ cần những điều sai là . Lãnh đạo khó nông dân .”
bà cụ Vệ vẫn hoang mang tột độ. Người khác lý do thực sự đất nhà bà cụ năng suất cao, nhưng bà cụ thì rõ. Lúc đầu, khi chuẩn thu hoạch, bông lúa còn rũ rượi, nhưng khi đưa Vệ Thiêm Hỉ lên núi, chúng bỗng trở nên tươi . Những chuyện thế thể thẳng ?
Thấy sắc mặt bà cụ Vệ trông như khổ qua, lãnh đạo công xã an ủi:
“Bà bác, bà đừng lo lắng. bày cho bà một cách. Bà lý do dẫn dắt gia đình khai hoang, kể chi tiết quá trình khai hoang. Sau đó một bài tổng kết ngắn gọn, cuối cùng cảm ơn đội sản xuất, cảm ơn chính sách... Chỉ thôi. Bà thấy thế nào?”
Những lời chỉ dẫn vẻ dễ, nhưng thực chất chỉ là khung sườn. Muốn lấp đầy nội dung đó chuyện đơn giản.
Mang theo cái đầu rối bời, bà cụ Vệ lơ mơ tiễn lãnh đạo công xã khỏi nhà. Về phòng, bà cụ gác tay lên má, trầm tư suy nghĩ về những câu hỏi lãnh đạo để .
“Vì dẫn dắt gia đình khai hoang?”
“Vì thiếu lương thực, khai hoang thì đói c.h.ế.t thôi. Đây chẳng là câu hỏi vô nghĩa ?”
“Kể chi tiết việc khai hoang?”
“Đào đất, cày bừa, bón phân, tưới nước, gieo hạt, nhổ cỏ, tưới nước, thu hoạch. Bao năm qua, chẳng đều thế cả? Có gì để kể?”
“Còn tổng kết? Tổng kết cái gì? Ông trời phụ siêng năng, kẻ lười biếng thì trời thu. Chẳng ‘con thắng trời’ ? kẻ lười cũng là , thắng nổi trời?”
Cả buổi chiều, bà cụ Vệ như mắc chứng lẩm bẩm, miệng cứ lải nhải ngừng, gì cũng lơ đãng. Vệ Đại Trụ sắp trở về quân ngũ, thấy như thì yên tâm, liền lén trộm qua bức tường một lúc.
Không hiểu rõ sự tình, Vệ Đại Trụ đành đẩy cửa bước hỏi thẳng:
“Mẹ, đang lẩm bẩm gì thế?”
Bà cụ Vệ giật , thấy Đại Trụ thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng mắng xối xả:
“Con là mèo hả? Đi tiếng động, giật cả . Người dọa , dọa c.h.ế.t đấy, suýt nữa c.h.ế.t vì sợ .”
Miệng thì mắng nhưng bà cụ thật lòng. Bà cụ nhích sang một bên, nhường chỗ cho Đại Trụ , hỏi:
“Đại Trụ, lãnh đạo công xã bảo lãnh đạo tỉnh tìm để học cách trồng trọt. Mẹ nên thế nào thì hợp lý?”
Đại Trụ từng trải qua nhiều tình huống lớn nhỏ, câu hỏi của mà chẳng thấy gì đáng lo.
“Mẹ, gì mà nghĩ nhiều. Cứ thật là . Mẹ trồng ruộng bao năm, giờ bảo chuyện trồng trọt, chẳng lẽ ?”
Bà cụ Vệ bực :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-hai-bao-vat-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-70.html.]
“Mẹ cũng thật chứ. vấn đề là, thật , tin ? Lãnh đạo công xã bí quyết. Bí quyết, con hiểu ? Là lý do tại trong khi ruộng nhà khác chẳng thu gì, nhà đại thu hoạch.
Người vì .”
Đại Trụ sững sờ. Anh với ánh mắt ngơ ngác, một lúc lâu mới lên tiếng:
“Mẹ, con cũng . Tại ruộng nhà mất trắng, còn nhà mùa? Mẹ thực sự bí quyết ?”
“Bí quyết cái đầu!”
Bà cụ lườm con trai, định mắng thêm vài câu nhưng nghĩ Đại Trụ từng học hành, là chút hiểu , nên bà cụ đổi giọng:
“Đại Trụ, con sách nào về nông nghiệp ? Nếu , giúp nghĩ xem trong sách ghi cách nào để tăng sản lượng ?”
Đại Trụ nghĩ ngợi một lúc, nhớ thời gian từng một cuốn sách nông học khi chuẩn chuyển ngành. Tuy đó chuyển ngành và vẫn ở trong quân đội, nhưng nội dung đại khái vẫn nhớ.
“Mẹ, con đúng là từng một cuốn sách như .”
Anh phấn khích , đập tay xuống đùi đánh "bốp" một cái. Mắt bà cụ Vệ sáng lên:
“Nói xem, sách gì?”
Đại Trụ chỉnh suy nghĩ giải thích:
“Sách trồng trọt là một quá trình, chỉ là bắt đầu chờ kết quả. Muốn năng suất cao, kiểm soát bước.”
“Chẳng hạn, từ bước chọn giống, chọn những giống năng suất cao, loại bỏ giống năng suất thấp.”
“Việc tưới nước và bón phân cũng theo một tiêu chuẩn khoa học. Phân bón nhiều quá sẽ cháy cây, ít quá hiệu quả. Nước nhiều thì úng, nước ít thì khô. Việc quan trọng.”
Bà cụ Vệ ngắt lời:
“Tiêu chuẩn là gì? Con rõ xem?” Đại Trụ khổ:
“Mẹ, sách cũng rõ. Chắc ngay cả chuyên gia cũng tiêu chuẩn chính xác. Mỗi nơi đất khác , tiêu chuẩn cũng khác. thể rằng nên thử nghiệm đến khi tìm tiêu chuẩn phù hợp.”
“Lãnh đạo chỉ cách , bắt đảm bảo ruộng đều đạt năng suất cao. Mẹ chỉ cần đưa phương pháp là .”
Bà cụ Vệ chợt tỉnh ngộ. Những điều mơ hồ trong đầu dường như sáng tỏ.
“Lời kiểu gì mà chẳng ?”
Đất đai, thứ tính khí thật kỳ quặc, thường chẳng ai hiểu nổi. Dẫu bắt chước cách của bà cụ, mùa màng họ trồng vẫn chẳng thể đạt năng suất cao. Khi , bà cụ chỉ cần rằng thử đủ, tìm cách phù hợp. sót thế nào cũng chẳng liên quan đến bà cụ.
“Đại Trụ, đúng là con thông minh, đầu óc nhanh nhạy. Mẹ nghĩ một cách , nhưng con thử nghĩ xem nên thế nào cho mạch lạc? Còn mấy câu cảm ơn đại đội sản xuất và cảm ơn tổ chức, thế nào? Con từng trải, giúp nghĩ thật kỹ.
Mẹ vượt qua cửa ải , tất cả đều trông con.”
Bà cụ Vệ hiếm hoi khen ngợi Đại Trụ vài câu, nhưng cũng quên đặt lên vai một trách nhiệm nặng nề.
Cảm ơn đại đội sản xuất cảm ơn tổ chức, với từng gắn bó với tổ chức nhiều năm, những câu vốn dễ dàng bật như phản xạ. để tổng kết việc trồng trọt?
“Tổng kết,” nghĩa là nâng tầm quan điểm của , biến nó thành điều gì đó sâu sắc hơn. để nâng tầm?
Hai con ngẫm nghĩ mãi vẫn chẳng kết quả. Ngày mười tám tháng tám sắp tới, lãnh đạo tỉnh sẽ về, khiến bà cụ Vệ lo đến mức bỏ cả bữa tối.
Trong bữa cơm, bà cụ nhịn nổi, thử hỏi các thành viên khác trong nhà với hy vọng “mèo mù vớ cá rán.”
“Các kinh nghiệm gì trong việc trồng trọt ?”
“Đừng mấy thứ ai cũng . Tốt nhất là dễ nhớ, lên vang vang như lời của lãnh tụ. Nội dung nâng tầm, liên quan đến trồng trọt nhưng đừng chỉ bàn về nó. Cứ hư hư thực thực, miễn giải thích lý lẽ, lừa tin là .”