MANG THEO HAI BẢO VẬT XUYÊN VỀ THẬP NIÊN 60 - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-09-25 01:01:19
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ bốn ăn, nhưng Bạch nấu đến mười món mặn, kèm theo sáu đĩa đồ nguội. Cả hai vợ chồng ăn no đến mức nhúc nhích, Bạch mới chịu dừng mời cơm.

Sau bữa ăn, Bạch bảo Bạch Dương lên thư phòng chuyện với cha. Còn thì mang một đĩa trái cây rửa sạch đến cạnh Vệ Đại Nha, hỏi han tính cách và sở thích của nhà họ Vệ, đặc biệt là bà cụ Vệ.

Vệ Đại Nha nghĩ đến tính cách thẳng thắn và phong cách việc xưa nay của , trong thoáng chốc trả lời thế nào.

Chị vắt óc suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng mới nghĩ một câu trả lời mà chị cho là phù hợp:

“Mẹ ạ, con ở quê cả đời sống cực khổ, sở thích gì đặc biệt. nếu thật sự một sở thích thì con cưng cháu gái. Hồi khi con còn ở phòng hậu cần của quân đội, mỗi con mua đồ gửi về, con đều càm ràm.

nếu con mua đồ cho cháu gái, dù tốn bao nhiêu tiền cũng gì cả.”

Mẹ Bạch chớp mắt, thầm nghĩ: "Vị thông gia vẻ cũng khá đặc biệt đây!"

Trong một xã hội mà miệng thì “con trai con gái đều như ” nhưng thực tế trọng nam khinh nữ, sinh con trai thì cố sinh cho bằng , bà cụ Vệ – hết mực yêu chiều cháu gái – quả thật là dòng nước trong giữa cơn lũ dữ.

Thế nhưng, Bạch cởi mở và dễ dàng chấp nhận điều . Nghĩ đến những gì bà cụ Vệ cho Vệ Đại Nha, Bạch khỏi dâng lên một cảm giác kính trọng khó tả.

Nếu đổi là một gia đình bình thường, trong cái thời buổi đói khổ , đến nhà con gái để bòn rút lắm , gì đến việc tặng con gái của hồi môn quý giá khi gả chồng? Bà thông gia quả thật là tư tưởng cao!

Mẹ Bạch, xinh bụng, nghĩ đến việc Vệ Đại Nha gia đình nhà ngoại yêu chiều mà lớn lên, tính tình bà cụ Vệ dễ chịu, lập tức nhớ đến một mặt tính cách phần gai góc của con trai . Bà vội hỏi Vệ Đại Nha:

“Đại Nha, Bạch Dương đối xử với con ?”

“Tốt lắm ạ! Chúng con cưới mấy tháng , từng cãi vã giận dỗi nào.” Nhắc đến chuyện hôn nhân của , Vệ Đại Nha liền nở nụ ngọt ngào rạng rỡ.

Mẹ Bạch thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì . Đại Nha, tính cách của Bạch Dương đôi chút ngang ngạnh, nếu nó con khó chịu, cứ đến với , sẽ dạy dỗ nó cho con! Còn nữa, những chuyện xích mích vặt vãnh giữa hai vợ chồng sẽ can thiệp, nhưng nếu xảy mâu thuẫn lớn, con cứ yên tâm tìm , sẽ thiên vị Bạch Dương.”

 

“Con với Bạch Dương đều là những đứa trẻ ngoan. Nếu Bạch Dương phạm lầm về nguyên tắc, sẽ lập tức đuổi nó khỏi nhà, xem con như con gái ruột. nếu con phạm lầm nguyên tắc thì cũng đừng trách nhà họ Bạch vô tình. Quan trọng nhất là, hôn nhân của con với Bạch Dương là quân hôn, các con hiểu tầm quan trọng của nó, rõ ?”

Bạch Dương kết thúc buổi trò chuyện với cha trong thư phòng, đến cửa thấy lời với vợ , trong lòng khỏi cảm thấy ghen tuông như đổ cả bình giấm chua.

“Mẹ, cứ đuổi con khỏi nhà luôn , nhận Đại Nha con gái con rể ở nhà , con nghĩ như thế sẽ hài lòng hơn.” Bạch Dương đầy chua xót.

Mẹ Bạch thèm liếc mắt Bạch Dương: “Nhìn cái bộ dạng của con kìa, đến cả vợ mà cũng ghen. Phải , Bạch Dương, hôm nay thẳng mặt con, nhắc nhở con để nhớ kỹ, con tuyệt đối phạm sai lầm gì về nguyên tắc.

Nếu , chỉ cần ở trong tầm tay và cha con, bọn đều sẽ xử lý con.”

Bạch Dương bĩu môi, giọng điệu chút bực bội: “Được , , . Con chỉ cần còn ở thủ đô, còn ở trong nước, là thoát khỏi lòng bàn tay của hai , đúng ? Hai cứ nghỉ ngơi cho , con với Đại Nha về trường đây.”

 

Dưới sự tuyên truyền nhiệt huyết của hàng trăm sinh viên Học viện Truyền thông Thủ đô, nhiều học sinh đầy lý tưởng thành lập nhóm đến Tam Đạo Câu, chuẩn biểu tình phản đối hành vi kiếm tiền bất chấp tính mạng và sức khỏe dân của những kẻ m.á.u lạnh. Riêng chuyến tàu mà Bạch Dương và Vệ Đại Nha , hơn hai mươi sinh viên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-hai-bao-vat-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-102.html.]

Khi hai vợ chồng xuống tàu, trời trưa ngày hôm . Họ ghé một quán vỉa hè bên nhà ga ăn bát cháo nóng, mua thêm hai quả trứng , xin chủ quán rót một bình nước sôi vội vã bến xe, bắt chuyến xe khách lớn về huyện nơi thôn Đầu Đạo Câu.

Chưa tới huyện, hai ngửi thấy mùi amoniac trong khí, ban đầu nồng lắm, nhưng càng đến gần huyện mùi càng đậm hơn.

Bị mùi hăng nồng bủa vây đột ngột, hai vợ chồng mất một lúc lâu mới quen . Từ bến xe huyện, họ tiếp tục bộ về thôn Đầu Đạo Câu. Đến nơi, trời tối.

 

Khi đó, bà cụ Vệ đang tự tay sấy thuốc.

Với hiệu quả thần kỳ của canh ngũ hành thanh tạng, nhiều tự nguyện tham gia tuyên truyền, trở thành “đội nước sạch” của bà cụ Vệ. Những còn mật đặt tên mới cho món canh – “ dược đặc chế bà cụ Vệ.”

Sau một thời gian lan truyền và gây tiếng vang, “ dược đặc chế bà cụ Vệ” nổi tiếng khắp mười dặm tám thôn. Không chỉ dân thôn Đầu Đạo Câu đến xin thuốc, mà cả những từ các thôn lân cận, thậm chí từ huyện thành và các làng gần nhà máy phân đạm ở huyện bên cũng tìm đến.

Bà cụ Vệ tuy tính tình mạnh mẽ nhưng bụng. Chỉ cần thể giúp đỡ, bà cụ đều hết sức giúp. với những từng gây hại cho bà cụ, bà cụ tuyệt đối nhân nhượng, như gia đình ông già nhà họ Miêu ở đầu của thôn.

Năm xưa, ông già c.h.ế.t của nhà họ Miêu từng chỉ điểm nơi trốn của ông cụ Vệ cho bọn Nhật, khiến bà cụ góa bụa cả đời, một nuôi đàn con khôn lớn, chịu đủ khổ sở. Cả thôn đều bà cụ Vệ ưa gì nhà họ Miêu. Giờ bà cụ cho thuốc nhà họ Miêu? là mơ giữa ban ngày!

mùi amoniac cũng chẳng nể nang nhà nào. Trong khi hàng xóm thôi ho hắng, nhà họ Miêu thì gần như phát điên.

Con trai què của ông già nhà họ Miêu, Miêu Quải Tử, nghĩ bụng: “Chẳng lẽ bà cụ Vệ thì chúng mua thuốc trị ho?”

Hắn cắn răng đến trạm y tế mua thuốc ho về uống, nhưng uống cả tuần bệnh giảm mà ngày càng nặng. Không cam tâm, lên bệnh viện Nhân dân huyện thành khám, phát hiện phổi mưng mủ nghiêm trọng, cần nhập viện điều trị.

Ở bệnh viện, cách xa nguồn khí độc, cộng thêm thuốc men, bệnh của Miêu Quải Tử tạm thuyên giảm. Ra viện, hả hê : “Xem chẳng chỉ bà cụ Vệ mới chữa ho, bác sĩ ở đây còn giỏi hơn!”

lời ráo miệng, vài ngày ho nặng hơn, còn ho máu. Miêu Quải Tử thật sự sợ hãi…

Bà cụ Vệ sợ mang tiếng “đầu cơ trục lợi,” nên dù ai đến xin thuốc cũng lấy tiền. Người xin thuốc tự hiểu, đều mang chút quà đến tỏ lòng, tùy khả năng và điều kiện mà quà lớn nhỏ, đắt rẻ.

Bà cụ là rạch ròi. Ai mang quà nhiều, quà quý thì bà cụ cho thuốc nhiều; ai mang ít thì bà cụ cho một nắm tượng trưng. Bà cụ chẳng bận tâm ai bàn tán lưng, vì ai dám chê trách bà cụ?

Vệ Đại Nha và Bạch Dương về đến nhà, thấy trong nhà sáng đèn, liền thẳng phòng bà cụ Vệ.

Trong phòng chỉ Vệ Thiêm Hỉ đang ngủ say.

Vệ Đại Nha lay Thiêm Hỉ dậy hỏi: “Hỉ, bà ?”

Thiêm Hỉ đang mơ thấy ở hành tinh Lobita học hỏi tri thức. Bị lay tỉnh, thấy mặt Vệ Đại Nha bỗng tròn trịa hẳn lên, đầu còn hai b.í.m tóc buộc kiểu kỳ quặc, cô lơ mơ hỏi: “Cô năm, cô mang em trai cháu về đấy ?”

Vệ Đại Nha: “…”

là hỏi một đằng, đáp một nẻo!

 

 

Loading...