Mang Thai Chạy Trốn, Hoàng Tử Quyết Truy Thê - Chương 54: Xuân yến (2)

Cập nhật lúc: 2025-11-15 06:24:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tang Hải Thanh che miệng ngạc nhiên.

Y cũng sờ sờ bụng Dung Ưng, mềm mại mập mạp. Y : “Đa đại ca m.a.n.g t.h.a.i đó chứ?”

“Đại ca ?”

Dung Ưng ngượng ngùng gật gật đầu : “ .”

Mưa Trường An mang theo thu, gió bấc thổi khắp nơi, nhưng mày mặt Dung Ưng đều mang theo nụ , trông như Đại ca y nuôi dưỡng .

“Các cũng mỗi ngày ở bên mà?” Tang Hải Thanh tiếp tục ngạc nhiên .

Nghe Tang Hải Thanh , Dung Ưng càng ngượng ngùng cúi đầu thấp xuống.

Tang Hải Thanh thấy Dung Ưng hổ liền cũng ngượng ngùng : “Xin Đa đại ca, cố ý chuyện thẳng thắn như .”

“Đệ vui, thật sự vui.”

Y ôm Bảo Nhi nhỏ bé : “Con đều hai đứa , Đại ca còn một mụn con nào .”

Gió từng cơn thổi bay, Tang Hải Thanh phất tay áo tản bộ đến bên cạnh Dung Ưng. Hương đang nấu dẫn dụ cả én đường đến. Đôi mắt Tang Hải Thanh chớp chớp như thuyền trăng.

Tang Hải Thanh vuốt bụng Dung Ưng : “Đại ca , ?”

“Vẫn .” Dung Ưng rũ mắt lắc đầu.

Tang Hải Thanh oán trách : “Chuyện lớn như , cho ?”

Dung Ưng vẻ lo lắng Tang Hải Thanh, gần đây tình hình yên , bọn họ đều cảm nhận .

Dung Ưng sầu lo cúi đầu cái bụng phồng lên của : “Tướng quân sắp đ.á.n.h trận, hung hiểm hơn nhiều, binh sĩ theo cũng chỉ 3000 . Ta sợ Tướng quân phân tâm.”

Trong cung đình, một con cá nhảy khỏi mặt hồ rét tháng Ba. Tang Hải Thanh chống cằm Dung Ưng, đôi mắt như sóng biếc . Một nam nhân như nhận sự thương yêu chứ?

“Vậy uất ức quá.” Tang Hải Thanh nắm lấy bàn tay trắng nõn của Dung Ưng .

Bảo Nhi thì hiểu . Cô bé vui vẻ vô cùng, cô bé giơ tay hô lớn: “Bảo Nhi sắp tiểu !”

Dung Ưng và Tang Hải Thanh đều cô bé chọc .

“Ta một tiểu .” Dung Ưng rũ mắt ôn nhu bụng .

“Muội cũng , con gái điều.” Tang Hải Thanh gật đầu.

Nếu là một cô bé xinh như Bảo Nhi, càng đáng yêu thương hơn.

Hiện nay mưa dầm, thật là một thời tiết để nghỉ ngơi và uống một ly xuân tửu. Y ôm Bảo Nhi dạo đến hoa hạnh. Cổng trúc trong cung khép hờ, mơ hồ thấy rêu phong. Gió mát thổi lay cành liễu bên bờ, phong cảnh rừng trúc quả nhiên danh bất hư truyền.

Chỉ là tịch liêu một chút.

Hoa Hải Đường

Bảo Nhi nhớ điều gì liền lắc lắc cánh tay Tang Hải Thanh đu đưa: “Cha, Bảo Nhi ở chỗ , nơi .”

“Vì ?” Tang Hải Thanh từ đến nay kiên nhẫn với Bảo Nhi, y xổm xuống hỏi Bảo Nhi.

Bảo Nhi chu môi vui : “Nơi Ám Ngũ thúc thúc, Bảo Nhi nhớ Ám Ngũ thúc thúc.”

Bảo Nhi từ nhỏ Ám Ngũ nuôi lớn.

Cô bé yêu thích Ngũ thúc của cô bé vô cùng.

Bảo Nhi tiếp tục lay lay cánh tay Tang Hải Thanh, cô bé cam lòng hỏi: “Ám Ngũ thúc thúc sẽ tìm đến Bảo Nhi ?”

“Sẽ.” Tang Hải Thanh đành an ủi nàng.

Cuối mùa xuân se lạnh vô cùng. Ở khu rừng trúc đồi núi , muôn vàn cây cỏ dọc đường , những làn khói bếp từ trong lùm cây cuồn cuộn bốc lên, ngửi khó chịu một cách nồng gắt. Lại thấy tiếng ngựa hí vang trời trường minh khi hàng trăm con tuấn mã từ xa phi tới.

Bảo Nhi vội vàng bưng kín miệng mũi, cô bé : “Lửa lớn?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-chay-tron-hoang-tu-quyet-truy-the/chuong-54-xuan-yen-2.html.]

“Cha thấy lửa lớn ?”

Tang Hải Thanh khẽ nhíu mày ngọn lửa lớn đang theo gió bốc lên mắt: “Lửa lớn đang cháy.”

Có một cung nữ ôm tài vật vội vàng trốn . Có thái giám thấy liền hỏi: “Chuyện gì ?”

“Chạy mau, chạy mau, Khả Hãn Thác Bạt cung !” Cung nữ sốt ruột hoảng hốt kêu.

Cung nữ hất tay thái giám liền : “Không chạy thì chờ c.h.ế.t ?”

Cá chép xanh từng con nhảy khỏi mặt nước. Lửa đốt nhẹ nhụy cỏ, càng thêm oi bức khó chịu. Tang Hải Thanh lẩm bẩm: “Khả Hãn Thác Bạt......”

Khả Hãn Thác Bạt rốt cuộc là chuyện gì?

Chưa kịp hồn, liền thấy ngựa trắng chạy từ trong lửa tới. Tang Hải Thanh liền thấy khuôn mặt như ngọc của Hà Yến Đình.

Hắn : “Lên ngựa.”

Mưa dần nhỏ giọt xuống, tức khắc nước lượn lờ mái hiên phù du. Lối trong rừng trúc thật dài. Hắn trầm mặc trong mưa rơi tí tách, sắc mặt như sương mai buổi sáng sớm, tựa trăng khuyết mới mọc.

Hắn khẽ nhướng mày, chìa tay về phía Tang Hải Thanh: “Đừng ngẩn .”

Tang Hải Thanh ngây ngẩn cả , giống hệt như nhiều năm , lúc chinh chiến ở Tây Bắc, cũng từng chìa bàn tay cho y.

“Lên ngựa Thanh Nhi, nữa.”

Hắn thật là một vị vương trời sinh. Khắp lạnh lẽo tựa bức tường ngọc bích của núi lạnh, tựa biển mây trải dài vạn dặm. Phía là khói đặc cuồn cuộn, nhưng đều dung nhan xuất sắc của tôn lên, trông cực kỳ giống mây khói bốc lên.

Tang Hải Thanh thầm nghĩ, dung mạo Hà Yến Đình quả thật là thượng thừa.

Nếu khuôn mặt của , năm đó lúc y ngây ngốc, cũng sẽ cam tâm tình nguyện như .

Tang Hải Thanh đặt chân lên bàn đạp leo lên ngựa. Y ôm Bảo Nhi, còn Hà Yến Đình ôm y.

Tang Hải Thanh miệng lưỡi tha , y mặt sang với Hà Yến Đình: “Hoàng đế như ngươi sắp cướp ngôi ?”

“Cái gì ngạc nhiên?” Hà Yến Đình mở mày,

Lại tựa gió nam nhuận mắt đen của . Hắn dường như để bụng .

“Không ngạc nhiên ? cuối cùng ngươi cướp quyền cũng cách đây quá 5 năm.” Môi Tang Hải Thanh đỏ như quả đào hồng.

Chuyện cũ mòn mỏi, kìm đếm kỹ.

Năm tháng trôi qua, nghĩ mà kinh.

Hà Yến Đình ngưng thần trầm tư liền : “Quả thật 5 năm.”

Gió mát thổi lay cành liễu. Tang Hải Thanh Hà Yến Đình ôm lòng, y vẫn cảm thấy tự nhiên. Bọn họ lâu lắm cận như .

Từ khi y hồi cung đến nay, y liền cố ý vô tình lảng tránh Hà Yến Đình.

Sợ mềm lòng.

Tang Hải Thanh mặt hỏi Hà Yến Đình: “Phỉ Nhi ?”

“Dung Ưng mang cung .”

Quạ nghịch bay lượn quanh thung lũng nước bên bờ. Sắc trời dần hướng về chiều tối, hiện lên màu chàm trầm tuyệt . Bọn họ cưỡi bạch mã chạy băng băng, sóng nước hai bên bờ dòng sông lấp lánh tựa gấm vóc. Từng cơn gió sông khẽ thổi áo lụa trắng của Hà Yến Đình và Tang Hải Thanh bay lên.

Hà Yến Đình cúi đầu nhẹ nhàng ngửi hương Phù Dung của Tang Hải Thanh.

Chỉ lúc , mới thể trộm một tia hương Phù Dung, mà bài xích.

Những tướng sĩ mặc áo quần lòe loẹt liền đuổi theo từ phía bọn họ. Nghĩ rằng đó chính là Thác Bạt tộc.

Những đó hô lớn: “Người , bọn họ đào tẩu, hướng Tây Bắc!”

Loading...