Mang Thai Bị Lưu Đày, Sau Khi Tích Đầy Không Gian Một Thai Hai Bảo - Chương 9: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:07:43
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tự tự chịu

 

Vương Hổ khuôn mặt trắng trẻo sạch sẽ của Mục Đường, l.i.ế.m liếm khóe môi, cô nương một loại mị lực khó tả, chậc… thật sự là tươi tắn, trong veo.

 

Mặc dù tối qua mới giải tỏa một , nhưng hương vị của tiện tỳ thể sánh bằng loại tiểu thư danh môn kiều diễm ?

 

bây giờ vẫn lúc tay với nàng, nếu quá sớm chơi c.h.ế.t , khó mà ăn với cấp .

 

Ánh mắt của Vương Hổ khiến Lăng Diễm nhíu chặt mày, tiến lên hai bước che chắn Mục Đường phía : “Chỉ là bắt cá mà thôi.”

 

“Cá?” Vương Hổ chút nghi hoặc, đầu , phát hiện đất quả thực một con cá vẫn còn đang giãy giụa.

 

“Con cá là của chúng , các ngươi đừng hòng tranh giành!” Lục Tâm Nhu mới rửa sạch sẽ từ sông lên bờ thấy cá liền chạy vội tới.

 

Nàng vẫn luôn đợi bên bờ sông, một là xem Mục Đường bẽ mặt, hai là... chẳng hiểu vì , thể nàng nóng bừng, rửa mặt bằng nước lạnh mấy bận vẫn giải quyết .

 

Bởi , nàng chỉ đành xổm bên bờ sông, cứ nóng bức là vốc nước rửa mặt.

 

Nàng vội vàng túm lấy con cá còn đang giãy giụa: “Y phục của đại ca đều ướt sũng, bắt . Trong khi y phục các ngươi khô ráo, căn bản chẳng hề xuống sông.”

 

Vương Hổ những háo sắc, còn tham lam ăn uống, Lục Tâm Nhu , lập tức giơ tay tát cho nàng một cái.

 

“Có đồ hiếu kính lão t.ử ? Cạo sạch vảy cá nướng cho chúng ăn.”

 

Bốp! Con cá trong tay Lục Tâm Nhu đ.á.n.h rơi xuống đất.

 

Theo tình trạng của nàng ngày hôm qua, nàng hoặc là lóc ỉ ôi, hoặc là cãi Vương Hổ, nhưng... hôm nay nàng khác.

 

Vương Hổ đ.á.n.h nàng , nàng ngược chủ động xích gần: “Quan gia, đ.á.n.h nóng quá, sảng khoái quá.”

 

Lục Tâm Nhu ánh mắt mơ màng, nàng mặt là Vương Hổ, là một tên quan sai hèn hạ, khiến nàng ghê tởm.

 

Thế nhưng, đến gần , nàng cảm thấy vô cùng dễ chịu, bởi ... cả thể lẫn lời đều chút tự chủ .

 

???

 

Vương Hổ ngây một lát, con đàn bà điên ? Lại còn chủ động như ?

 

Hơn nữa... đ.á.n.h nàng , nàng còn thích thú, đây là bệnh gì ?

 

mà... thật kích thích! Hắn vô cùng thích!

 

Dù dung mạo Lục Tâm Nhu bằng Mục Đường, nhưng tiểu thư kinh đô thì cũng đến nỗi tệ.

 

Hơn nữa, nàng mới tắm rửa, sạch sẽ thuận tiện cho việc đùa giỡn, Vương Hổ liền một tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng .

 

“Thích lão t.ử đ.á.n.h ngươi ? Lão t.ử sẽ lập tức khiến ngươi sung sướng đến tột độ.”

 

Vương Hổ giờ chẳng còn bận tâm đến việc ăn cá nữa, chỉ “ăn thịt ”! Vốn dĩ còn tưởng đến nơi xa xôi hơn mới thể đùa giỡn những tiểu thư khuê các .

 

Không ngờ... kẻ tự dâng đến cửa!

 

Lục Minh Dương cạnh trợn mắt há hốc mồm, đến khi thấy Lục Tâm Nhu Vương Hổ kéo , mới hồn.

 

Mèo Dịch Truyện

“Quan gia! Người chờ chút, chuyện đúng...”

 

Vương Hổ sắc d.ụ.c xông lên đầu, nào còn bận tâm đến chuyện gây rối đ.á.n.h nữa, sốt ruột phất tay: “Cút, cút, cút.”

 

“Các ngươi đ.á.n.h đ.ấ.m thế nào thì đ.á.n.h đ.ấ.m thế đó, đừng ảnh hưởng đến chuyện của lão tử.”

 

Vút! Hắn quất roi trong tay dọa nạt Lục Minh Dương: “Ngươi mà còn tới gần, lão t.ử sẽ quất c.h.ế.t ngươi.”

 

Lục Minh Dương roi dọa sợ đến lùi mấy bước, mà lúc Lục Tâm Nhu chủ động cởi bỏ y phục ôm lấy Vương Hổ.

 

Lục Minh Dương thấy cảnh lập tức hiểu , độc địa trừng mắt Mục Đường: “Là ngươi giở trò quỷ!”

 

“Tự tự chịu! Hai các ngươi dính là may mắn lắm .” Mục Đường tuyệt tình đáp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/chuong-9.html.]

“Có bản lĩnh thì ngươi lên cứu , đồ hèn nhát!”

 

“Ngươi... ngươi...” Lục Minh Dương vốn dĩ là một kẻ ăn hại vô dụng, chỉ dám lầm bầm trong miệng, nào dám lên giành với Vương Hổ?

 

Hơn nữa, chuyện là do gây , lòng bất an cũng chẳng dám tìm nhà họ Lục giúp đỡ.

 

Lắp bắp mãi, cuối cùng vẫn chọn kẻ hèn nhát xổm nắng phơi y phục...

 

Tuy nhiên, Lục phu nhân khi rửa mặt xong mau chóng phát hiện Lục Tâm Nhu biến mất, liền đến hỏi : “Nhu nhi ? Ngươi thấy nàng ?”

 

Lục Minh Dương về phía khu rừng nơi Lục Tâm Nhu và Vương Hổ đang ở, miệng lắp bắp: “Nàng ...”

 

“Nàng ? Ngươi chứ!” Lục phu nhân chút sốt ruột.

 

“A...” Trong rừng bỗng nhiên truyền tiếng hét chói tai.

 

Lục phu nhân vội vàng chạy rừng, chỉ thấy Lục Tâm Nhu trần trụi đất, còn Vương Hổ đang dậy mặc y phục, chuyện gì xảy giữa hai đó thì cần cũng rõ.

 

“Ta sẽ g.i.ế.c ngươi! Đồ ch.ó má! Ngươi dám động bản tiểu thư!” Lục Tâm Nhu mắt đỏ ngầu vồ lấy Vương Hổ.

 

Vương Hổ dùng sức phất tay đẩy nàng ngã: “Tiện nhân giả vờ gì đó? Ngươi chủ động xích gần lão t.ử như , quên ?”

 

“Thấy ngươi hầu hạ cũng tệ, thưởng cho ngươi chút đồ ăn.”

 

“Nếu ngươi điều, lão t.ử trăm ngàn cách để chỉnh ngươi.”

 

Vương Hổ nhặt lấy gói đồ đất ném cho Lục Tâm Nhu, bên trong đựng mấy cái màn thầu và nước sạch.

 

“Nhu nhi, con ...” Lục phu nhân vọt tới giúp Lục Tâm Nhu mặc y phục.

 

“Ô ô ô...” Lục Tâm Nhu trả lời, chỉ nức nở ngừng.

 

Bởi vì nàng rõ, chính là do bột t.h.u.ố.c nàng dùng Mục Đường xảy vấn đề.

 

“Nương, con dơ bẩn !”

 

Lục phu nhân khẽ vỗ lưng nàng : “Nhu nhi đừng , con đừng ngốc nghếch như con tiện tỳ hôm qua.”

 

“Người c.h.ế.t thì cái gì cũng mất hết! Chỉ sống mới thể báo thù.”

 

“Hơn nữa, Mục Đường bọn họ cũng thoát , phàm là kẻ nào trẻ tuổi dung mạo đẽ, bọn Vương Hổ nào thể bỏ qua?”

 

“Chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi.”

 

“Vương Hổ là kẻ đầu đội áp giải, con giờ tạm thời lấy lòng , ngày tháng sẽ dễ chịu hơn nhiều.”

 

“Thà như còn hơn loại Mục Đường , chịu khổ sở dọc đường, cuối cùng vẫn ủy cho Vương Hổ.”

 

“.........” Lục Tâm Nhu im lặng lâu, trong đầu nàng hiện lên cảnh Tiểu Khả c.h.ế.t thảm, nàng sợ c.h.ế.t...

 

So với trinh tiết, tính mạng vẫn quan trọng hơn một chút, nên nàng sẽ như Tiểu Khả mà tìm sống tìm c.h.ế.t.

 

Nguồn gốc của chuyện chính là nương nàng mua bữa sáng cho nàng , nếu ... nàng cũng sẽ lời đại ca... càng Vương Hổ nhục!

 

Trải qua kiếp nạn , nàng hiểu nhà họ Lục đều đáng tin! Nàng chỉ thể tự dựa bản !

 

Nàng báo thù! Muốn chỉnh Mục Đường! Đợi khi nàng năng lực nhất định sẽ thiến g.i.ế.c Vương Hổ!

 

Lục Tâm Nhu mất tính khí kiêu căng ngạo mạn của tiểu thư khuê các , nhất thời trưởng thành hiểu chuyện hẳn.

 

Nàng túm lấy gói đồ Vương Hổ ném xuống, lấy màn thầu bên trong nhét miệng: “Ta sẽ tự sát, sống!”

 

Lục phu nhân thấy cảnh thở phào nhẹ nhõm, đó đầu về phía nhà họ Mục.

 

Dù Lục Tâm Nhu sự thật, nhưng nàng ở cùng Mục Đường, bởi nàng xảy chuyện chắc chắn thoát khỏi liên quan đến Mục Đường!

 

Mối thù hại con gái nàng , nàng sẽ ghi nhớ ! Nàng nhất định sẽ khiến Mục Đường trả giá!

 

 

Loading...