Mang Thai Bị Lưu Đày, Sau Khi Tích Đầy Không Gian Một Thai Hai Bảo - Chương 81: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:11:42
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thần tài gõ cửa

 

Ngô Liễu Tình mở lời thẳng thắn: “Sữa Mục Đường dùng bánh ngọt là mua từ các hộ chăn nuôi gần bãi cỏ của ngươi ?”

Mèo Dịch Truyện

 

Phan Quảng Toàn gật đầu: “ .”

 

“Sữa quy mô lớn ở Tuấn Châu đều thuộc Ngô gia, nàng chỉ thể mua từ các hộ dân lẻ tẻ.”

 

“Ngô tiểu thư kế hoạch gì? Chỉ cần tiền bạc đầy đủ, chuyện đều thành vấn đề.” Phan Quảng Toàn gian xảo, trông y như một tiểu nhân tham tiền, gì cũng .

 

Điều khiến Ngô Liễu Tình hài lòng và càng yên tâm hơn.

 

Nàng : “Chuyện đối với ngươi khó, chỉ cần bỏ một ít độc d.ư.ợ.c sữa bán cho Mục Đường, xong việc sẽ cho ngươi năm trăm lượng bạc.”

 

“Năm trăm? Ha ha ha, Ngô tiểu thư định bố thí cho kẻ ăn mày ư?” Phan Quảng Toàn khinh thường.

 

“Bang mã phỉ của nhiều nuôi, ba nghìn lượng thì chuyện thành.”

 

“Ba nghìn!!!” Ngô Liễu Tình đau lòng thôi.

 

Ngô gia giống Âu gia giàu , thể dễ dàng lấy vạn lượng, ba nghìn lượng đối với họ là một con nhỏ.

 

Phan Quảng Toàn nhún vai: “Ngô tiểu thư xuất tiền, đừng lãng phí thời gian nữa.”

 

“Nàng , y thuật của Mục Đường giỏi, bỏ độc sữa mà lừa nàng hề dễ dàng.”

 

“Ta dùng bao nhiêu sữa để thử nghiệm? Những thứ chẳng đều là tiền ?”

 

“Đương nhiên, nếu Ngô tiểu thư nguyện ý cho chuồng bò của Ngô gia lấy sữa để thử nghiệm.”

 

“Vậy chỉ thu năm trăm lượng, coi như là bán cho nàng một ân tình.”

 

Ngô Liễu Tình vốn còn đang tiếc tiền, những lời liền lập tức hưng phấn: “Được! Năm trăm lượng thành giao.”

 

“Tuy nhiên, chỉ thể cho ngươi thử nghiệm trong hai ngày.”

 

“Thử nghiệm quá lâu sẽ ảnh hưởng đến những việc kinh doanh khác của Ngô Ký chúng .”

 

Phan Quảng Toàn gật đầu: “Yên tâm, một ngày là đủ .”

 

“Nàng cứ cho của chuồng bò Ngô Ký lấy đủ sữa là .”

 

“Phần thử nghiệm tính một phần, còn phần dư... chính là công sức của chúng .”

 

“Tốt!” Ngô Liễu Tình và Phan Quảng Toàn chốt hợp tác.

 

Chưởng quỹ bên cạnh xong vội vàng xoa tay: “Tình tiểu thư, chuồng bò là nơi quan trọng nhất của Ngô Ký, ngoài thể tùy tiện .”

 

“Để mã phỉ , nếu họ giở trò thì chúng sẽ xong đời.”

 

“Phan Quảng Toàn thử nghiệm, chúng cứ trực tiếp lấy sữa cho y là , y căn bản cần chuồng bò.”

 

“Sao cảm thấy vấn đề nhỉ?”

 

Ngô Liễu Tình sốt ruột phất tay: “Phan Quảng Toàn đó, ngoài thử nghiệm , họ còn sữa thừa để bán.”

 

“Y chỉ kiếm thêm một ít tiền bạc mà thôi, Ngô gia chúng thiếu nhất chính là sữa, để y chiếm chút tiện nghi cũng chẳng , miễn là đại sự thành công là .”

 

“Chưởng quỹ, ngươi quả thật già , lề mề lo lắng cái cái nọ.”

 

“Chỉ một ngày thôi, Phan Quảng Toàn thể trò gì chứ?”

 

“Huống hồ, nếu y động tay động chân trong chuồng bò, thì chẳng khác nào tuyên chiến với Ngô gia.”

 

“Y bỏ qua những ngày tháng hòa bình thu tiền bảo kê, đến đấu sống đấu c.h.ế.t với Ngô gia, đây chẳng tự tìm phiền phức ?”

 

“Quan trọng nhất là, bang mã phỉ từng cướp Mục Đường, bọn họ là kẻ thù! Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.”

 

“Phan Quảng Toàn gian xảo đến mấy cũng thể giúp Mục Đường đối phó .”

 

Ngô Liễu Tình chắc như đinh đóng cột, chưởng quỹ dám phản bác nữa.

 

Họ , Phan Quảng Toàn và Mục Đường những kẻ thù, mà còn là đồng minh thiết.

 

Y phi ngựa và dùng khinh công nhanh nhất thể đến Mục phủ.

 

“Đại tỷ, đại tỷ!!!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/chuong-81.html.]

“Thần tài đến , chúng sắp phát tài .” Y hô.

 

Mục Đường đang ở trong phòng thấy liền vỗ trán: “Phan Tử, sắp phát tài lớn đến mức nào mà ngươi la to ?”

 

Phan Quảng Toàn bước sân của Mục Đường, kể chuyện Ngô Liễu Tình tìm y.

 

“Đại tỷ, chiêu giả vờ cướp mất địa bàn của nàng quả thật quá hữu dụng.”

 

“Không những lừa bên Lục Tâm Nhu, ngay cả Ngô Liễu Tình cũng c.ắ.n câu .”

 

“Nàng cho phép chuồng bò của Ngô gia, đại tỷ cho ít độc d.ư.ợ.c lợi hại nhất, sẽ cho tất cả bò nhà nàng c.h.ế.t hết.”

 

“Không sản xuất sữa, các đơn đặt hàng của Ngô Ký cung cấp đủ, Ngô gia sẽ tiêu đời!”

 

“Lúc đó chúng sẽ cướp lấy những đơn hàng đó, chẳng là phát tài lớn ?”

 

Mục Đường mặt đầy ý : “Ha ha ha, vốn chỉ định dùng ngươi để đối phó Âu gia, ngờ... một Ngô gia tự dâng đến cửa.”

 

“Ngươi cần hạ độc c.h.ế.t hết bò nhà họ, chỉ cần chúng bệnh nửa sống nửa c.h.ế.t sản sữa là .”

 

“Phần máng ăn và nguồn nước, ngươi hãy đặc biệt động tay động chân.”

 

“Những đơn hàng sữa của họ chúng , gia sản của Ngô gia, chúng cũng !”

 

Phan Quảng Toàn xong suy nghĩ một lát liền hiểu : “Đại tỷ, chiêu của nàng thật tuyệt.”

 

“Bò của Ngô gia bệnh chữa , chỉ thể bán rẻ mua bò mới.”

 

“Mua về chúng hạ độc, cứ thế lặp vài , gia sản của Ngô gia sẽ chúng vét sạch.”

 

“Thân thể của Ngô lão gia vốn , e rằng sẽ Ngô Liễu Tình tức c.h.ế.t luôn.”

 

Mục Đường ngẩng đầu trời, ánh mắt nàng hướng về phía kinh đô: “Tình hình Ngô gia cũng đang nhắc nhở chúng , việc thể vội vàng.”

 

“Phải chuẩn chu đáo thứ mới thể tay.”

 

“Bởi vì bây giờ là thời điểm mấu chốt để Ngô gia chọn thừa kế, Ngô Liễu Tình nôn nóng nên tự rối loạn trận địa.”

 

“Chỉ lo đấu với , mà bỏ qua quá nhiều sơ hở khi suy xét việc.”

 

Phan Quảng Toàn gật đầu: “Đại tỷ yên tâm, nhất định sẽ vội vàng, chắc chắn sẽ thành nhiệm vụ một cách hảo.”

 

——

 

Ngày thứ hai, Phan Quảng Toàn theo kế hoạch chuồng bò của Ngô gia, còn việc kinh doanh bên Mục Đường vẫn diễn bình thường.

 

Cứ thế trôi qua hai ngày, những con bò sữa trong chuồng của Ngô gia bệnh, ăn uống mà cũng sản sữa.

 

Ngô Liễu Tình nhận tin liền lập tức tìm đến Phan Quảng Toàn.

 

“Ngươi việc kiểu gì ! Bên Mục Đường còn động tĩnh, mà bò nhà chúng xảy vấn đề .”

 

Phan Quảng Toàn trưng bộ dạng lưu manh: "Ta hạ độc sữa bò của Mục Đường, nhưng nữ nhân y thuật lợi hại, lẽ phát hiện và hóa giải độc tố ."

 

"Nàng còn đòi bồi thường bạc, còn bò nhà các ngươi thì liên quan gì đến ?"

 

"Hai ngày đến chuồng bò nhà các ngươi, lúc thì bò vẫn còn khỏe mạnh."

 

"Chuyện thành, sẽ thu năm trăm lượng bạc của ngươi."

 

"Ngươi... đây là chuyện năm trăm lượng bạc ? Ngươi đám bò trong chuồng nhà đáng giá bao nhiêu tiền !" Ngô Liễu Tình giận đến mức mặt mày tái mét.

 

Phan Quảng Toàn thì mất kiên nhẫn, vỗ bàn dậy: "Lão t.ử quản các ngươi đáng giá bao nhiêu tiền chứ."

 

"Có bản lĩnh thì ngươi cầm chứng cứ đến Thích Sử phủ tố cáo, đừng đến phiền lão t.ử nữa."

 

Nói xong, Phan Quảng Toàn phủi đ.í.t bỏ , Ngô Liễu Tình tức đến phát điên: "A! Tên họ Phan quả là một tiểu nhân đê tiện!"

 

Chưởng quỹ nhịn thở dài: "Ai... là mã phỉ, thể là ?"

 

"Giờ đây chúng chỉ thể ngậm bồ hòn ngọt, tố cáo lên quan phủ chẳng tự chui đầu rọ ?"

 

"Huống hồ... quan phủ bên nào quản loại cường phỉ như Phan Quảng Toàn."

 

Ngô Liễu Tình hít sâu một , cố gắng kiềm chế cơn giận: "Trước tiên tìm chữa trị cho bò, nếu chữa thì bán giá thấp mua một đàn bò mới!"

 

"Giờ đây điều cốt yếu nhất là Mục Đường, nàng hại tổn thất nhiều như , sẽ bỏ qua cho nàng." Ngô Liễu Tình siết chặt nắm tay, ánh mắt đầy độc địa.

 

 

Loading...