Mang Thai Bị Lưu Đày, Sau Khi Tích Đầy Không Gian Một Thai Hai Bảo - Chương 80: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:11:41
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tân nương của Ngụy Đại ẩn tình
Mục Đường trực tiếp hỏi Tiểu Nguyệt: “Chuyện về Trưởng công chúa Nam Chiếu ngươi bao nhiêu?”
Tiểu Nguyệt xong liền gãi đầu: “Đường tỷ tỷ, chuyện tỷ hỏi liên quan tới hoàng thất.”
“Thân phận như cách nào dò la nội tình, những gì đều là lời đồn.”
Mục Đường nhẹ: “Không , lời đồn cũng để thử.”
Đôi khi... những lời đồn đại tưởng chừng đáng tin chính là sự thật.
Tiểu Nguyệt gật đầu: “Tin tức về Trưởng công chúa nhiều, từ khi Thái t.ử kế vị, nàng liền bệnh nặng thể dậy nữa.”
“Có lời đồn rằng... là Thái t.ử tay.”
“Ngoài , Trưởng công chúa nuôi một đứa trẻ, rõ sinh phụ là ai.”
“Bởi suy đoán, Thái t.ử vì Trưởng công chúa thất tiết mà trách phạt nàng, trong lúc thất thủ đ.á.n.h Trưởng công chúa trọng thương.”
Mục Đường xong chút kích động hỏi: “Đứa trẻ? Là trai gái? Năm nay bao nhiêu tuổi?”
Tiểu Nguyệt tiếp tục đáp: “Là một bé trai, cụ thể bao nhiêu tuổi thì rõ, nhưng đoán chừng hai mươi.”
Mục Đường nắm chặt quyền, tuổi của đứa trẻ tương đương với đại ca, chẳng lẽ... là mẫu đưa đại ca nuôi dưỡng ở Nam Chiếu?
Bởi bọn họ mới mãi thể tìm thấy đại ca?
Tiểu Nguyệt thấy Mục Đường thất thần, đưa tay lay lay mặt nàng: “Đường tỷ tỷ, tỷ ?”
“Nếu tỷ hứng thú với Nam Chiếu, thể đưa tỷ tới biên phòng thành xem thử.”
Mục Đường đưa câu trả lời rõ ràng: “Ừm, đợi một thời gian nữa xem , tiên cứ lo liệu xong công việc trong tay.”
“Hôm nay là ngày đại hỷ của ngươi và Ngụy Đại, phiền các ngươi quá nhiều, tuyệt đối thể lỡ động phòng hoa chúc của các ngươi.”
Nhắc đến chuyện , Tiểu Nguyệt đỏ bừng mặt: “Đường tỷ tỷ, ôi chao...”
Nàng thẹn thùng dậm dậm chân, đó chạy nhỏ tới hỉ phòng.
Sau khi Tiểu Nguyệt rời , Lăng Diễm hiện , khoác ngoại bào lên vai Mục Đường: “Đêm thu se lạnh, chú ý giữ gìn thể.”
“Chuyện Nam Chiếu, hai ngày nay sai thu thập tình báo, nàng xem qua .”
Lăng Diễm lấy một phần tình báo đưa cho Mục Đường, nàng mở xem xong thì chút chấn kinh.
Nội dung tình báo khác biệt nhiều so với những gì Tiểu Nguyệt , chỉ là miêu tả một việc chi tiết hơn Tiểu Nguyệt.
“Quả nhiên giống như lời đồn.”
“... luôn cảm thấy gì đó kỳ lạ, như thể chỗ nào đó đúng.”
Lăng Diễm trầm giọng : “Những lời đồn quả thực sai, nhưng... chỉ lan truyền ở Nam Chiếu quốc đô.”
“Người ở những nơi hẻo lánh sẽ , những bố trí ở Nam Chiếu cũng dò la lâu mới những tin tức .”
“Thành biên phòng nơi Tiểu Nguyệt ở là nơi hẻo lánh nhất, mà nàng rõ ràng như .”
“Đặc biệt là... bé trai!”
“Dựa theo tin tức nhận , Trường công chúa quả thật nuôi một đứa trẻ, nhưng là nam nữ thì ai .”
“Đa phần đều là suy đoán cá nhân, nhưng Tiểu Nguyệt... khăng khăng là bé trai, còn trạc tuổi đại ca của nàng.”
“Anh hùng cứu mỹ nhân thì thường thấy, nhưng xảy ở thành biên phòng, điều ... thật sự đáng ngờ.”
Phân tích của Lăng Diễm khiến Mục Đường chợt tỉnh ngộ: “Ý là... nàng cố ý những lời để lầm tưởng đại ca ở Nam Chiếu.”
“Nàng đang dụ dỗ đến Nam Chiếu!”
Lăng Diễm gật đầu: “ , Tiểu Nguyệt vấn đề.”
Mục Đường về phía phòng Ngụy Đại Hỷ với ánh mắt nặng nề. Mặc dù Ngụy Đại là gia nhập , nhưng nàng coi y như của .
Nếu Tiểu Nguyệt phản bội, ý đồ bất lợi cho nàng và Ngụy Đại, nàng tuyệt đối sẽ nương tay.
Mục Đường hít sâu một : “Chỉ dựa điểm thì đủ để chứng minh điều gì, lẽ... nàng từng đến Nam Chiếu quốc đô nên mới những tin tức .”
“Cứ xem thủ đoạn tiếp theo của nàng , ... thể câu một con cá lớn.”
Một bên khác, trong tiệm bánh ngọt Ngô Ký.
Thư bận rộn cả ngày bẩm báo Ngô Liễu Tình: “Tình tiểu thư, ngày mai chúng thể bán thêm một đồng bánh sữa nào nữa, lỗ liên tiếp bảy ngày .”
Ngô Liễu Tình gật đầu: “Ừm, quả thật là cần bán nữa, Mục Đường đóng cửa tiệm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/chuong-80.html.]
“Sáng mai thể khôi phục giá ban đầu.”
Nàng lật xem sổ sách, phát hiện mấy ngày nay lỗ hơn nghìn lượng bạc.
“Sao thể!” Nàng tức giận đập sổ sách xuống bàn.
“Tiền thuê cửa hàng, tiền công đầu bếp, sữa, bột mì, tất cả những thứ cộng , mỗi ngày nhiều nhất cũng chỉ lỗ vài lượng bạc.”
“Bảy ngày cũng quá trăm lượng, thể lên đến nghìn lượng.”
“Có các ngươi ăn bớt từ đó !”
Thư vội vàng xua tay: “Kẻ hèn dám.”
“Tình tiểu thư, sở dĩ lỗ nhiều như là vì những vị khách quý từng đặt bánh ở tiệm chúng đều hủy đơn.”
“Họ ... tiệm nhà chúng hùa mua vét, trông rẻ tiền, thể dùng để đãi tiệc .”
Ngô Liễu Tình tức giận đỏ mặt: “Những kẻ thật là vội vàng! Ngày mai là sẽ tăng giá trở .”
“Ngày mai ngươi tìm họ để đàm phán hợp tác .”
Chưởng quỹ mặt mày xanh lét: “Tình tiểu thư, e rằng... thể đàm phán nữa.”
“Họ tìm tiệm mới và đặt cọc .”
Ngô Liễu Tình suýt nữa vững: “Ở Tuấn Châu thành , tiệm nào thể so bì với Ngô Ký chúng ?”
Trong Tứ đại gia tộc, Âu gia chuyên kinh doanh ngựa chiến, bất động sản, đất đai. Triệu gia chuyên kinh doanh tửu lầu, rượu, thanh lâu.
Ngô gia thì chuyên kinh doanh sữa, bánh ngọt, lông thú... Văn gia chuyên kinh doanh quần áo, vải vóc, và còn một Tiêu Tương tỷ ở ngoài Tứ đại gia tộc chuyên bán trang sức.
Việc kinh doanh của các nhà giao thoa, nhưng cạnh tranh lớn, nên vẫn luôn hòa thuận, duy trì cân bằng.
Hầu hết các tiệm bánh ngọt, cửa hàng sữa ở Tuấn Châu thành đều thuộc về Ngô Ký, một gia đình nhỏ cũng đồ ăn từ sữa để bán.
thể gây ảnh hưởng đến Ngô Ký, thể Ngô Ký là độc nhất vô nhị.
Chỉ món bánh sữa do Mục Đường mới khiến Ngô Liễu Tình cảm thấy nguy cơ, nàng dập tắt sạp hàng của Mục Đường ngay từ trong trứng nước.
Nếu , đợi khi sạp hàng của Mục Đường biến thành cửa hàng, các khách hàng lớn ở Tuấn Châu đều sẽ giành mất.
Cũng là bánh ngọt, nàng thể thừa nhận hương vị của bánh sữa quả thực tuyệt vời.
Thế nhưng bây giờ... Mục Đường nàng đấu cho , ngược các khách hàng lớn giành mất !
Nàng nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Rốt cuộc là kẻ nào cướp khách của !”
Chưởng quỹ cúi đầu: “Kẻ hèn hỏi, là... là Mục Đường.”
“Mục Đường!!!” Ngô Liễu Tình , giọng cũng cao vút lên một bậc.
“Sạp hàng rách nát của nàng đóng cửa , mà những kẻ đó còn tìm nàng đặt bánh ngọt.”
“Họ chắc chắn là điên !”
“Tiệm lớn Ngô Ký chúng coi thường, chẳng lẽ sạp hàng nhỏ của Mục Đường coi trọng?”
Mèo Dịch Truyện
Chưởng quỹ mặt căng thẳng gì, những khoản lỗ hiện giờ đều là do Tình tiểu thư quá tự phụ, quá khinh địch.
Mục Đường hề dễ đối phó như trong tưởng tượng.
“Không ... Tuyệt đối thể để Mục Đường cướp mất việc kinh doanh của Ngô Ký.”
“Nếu phụ , sẽ tiêu đời mất!”
“Sữa! ! Bắt đầu từ chỗ .”
“Mục Đường bánh sữa dùng lượng sữa lớn, nếu sữa vấn đề, xem nàng còn nữa .”
“Đi, giúp liên hệ vài tên mã phỉ.”
“Đám mã phỉ đó từng cướp bãi cỏ của Mục Đường, để chúng chuyện là thích hợp nhất!”
Chưởng quỹ chút do dự: “Tình tiểu thư, nên bàn bạc với lão gia một chút ?”
“Nếu xảy bất trắc... Ngô gia thể sẽ chịu tổn thất nặng nề.”
“Có thể xảy bất trắc gì? Đám mã phỉ đó còn thể giúp Mục Đường ư?” Ngô Liễu Tình bực bội quát.
“Mau việc!”
Chưởng quỹ dám thêm, liền theo lời Ngô Liễu Tình dặn dò tìm mã phỉ hợp tác.
Người đến... chính là Phan Quảng Toàn!