Mang Thai Bị Lưu Đày, Sau Khi Tích Đầy Không Gian Một Thai Hai Bảo - Chương 69: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:11:30
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tranh đoạt gia sản về nhà

 

“Hắn đang ở ? Mau chóng đưa phủ, tuyệt đối để Mục Đường cướp mất .” Mục Liêu Hoa sốt ruột .

 

Kể từ khi theo Âu Chính Hoa, nàng lợi dụng nhân mạch và tiền bạc của Âu gia để dò la tung tích của đại ca.

 

Nàng giống con bạch nhãn lang Mục Đường , chỉ nghĩ cho bản , đến Tuấn Châu lâu như thấy nàng tìm đại ca.

 

Đại ca thuở nhỏ thiên phú hơn , văn võ song , giờ trưởng thành chắc chắn càng lợi hại vô cùng!

 

Đây cũng là lý do quan trọng khiến nàng vội vã tìm , chỉ cần tìm đại ca chỗ dựa, nàng tuyệt đối sẽ sống những ngày tháng như bây giờ nữa.

 

Những kẻ ức h.i.ế.p và nhục nàng , nàng đều đại ca giúp báo thù !

 

Tiện tỳ Lục Tâm Nhu, Mục Đường, Triệu Phi Vũ, Bạch phu nhân... nàng sẽ bỏ qua một ai.

 

Khi Mục Liêu Hoa đang suy tư, hầu trở bẩm báo: “Bát phu nhân, Mục Lâm Phong đang ở cổng phủ, nô tài đưa ngay.”

 

“Được, mau !”

 

Chẳng mấy chốc hầu dẫn một nam nhân trẻ tuổi đến hội trường.

 

Hắn mặc áo vải thô màu đen xám, tóc rối bời, dáng vẻ phong trần mệt mỏi, nhưng giữa hàng lông mày quả thực vài phần giống Mục Liêu Hoa.

 

Mục Liêu Hoa thấy chút kinh ngạc: “Ngươi chính là... Mục Lâm Phong?”

 

Trong suy nghĩ của nàng , dựa bản lĩnh của đại ca, hẳn nên sự nghiệp lẫy lừng, đến việc ăn sung mặc sướng đến gặp nàng , ít nhất... cũng là chỉnh tề.

 

Chứ như bây giờ... luộm thuộm.

 

Nếu tiểu tư bẩm báo , lẽ nàng sẽ coi là một kẻ ăn mày phủ xin bố thí.

 

Mục Lâm Phong Mục Liêu Hoa với vẻ mặt lãnh đạm: “Là .”

 

“Những năm nay vẫn luôn truy sát, cho nên chút chật vật, đừng chê bai.”

 

“Lần vì đến gặp , còn tổn thất ít nhân mã.”

 

Mục Liêu Hoa đôi mắt lập tức sáng rực: “Đại ca, nhân mã của riêng ?”

 

“Có bao nhiêu? Quy mô lớn ?”

 

Mục Lâm Phong gật đầu: “Ừm, những năm tuy sống khó khăn, nhưng vẫn tập hợp ít .”

 

“Khoảng vài trăm , thăm dò tin tức nhận một nhiệm vụ.”

 

“Quy mô... coi như là trung bình .”

 

Mèo Dịch Truyện

Mục Liêu Hoa xong càng thêm vui mừng, mặt còn vẻ chê bai lúc nãy.

 

“Đại ca, chẳng lẽ Hỏa Sát Minh vang danh giang hồ mấy năm gần đây là ...”

 

“Minh chủ Hỏa Sát Minh từng lộ diện, nhưng trẻ.”

 

Mục Lâm Phong chớp mắt, trầm mặc vài giây gật đầu: “Ừm, là .”

 

“Tin tức của cũng nhanh nhạy thật, mà ngay cả điều cũng tra .”

 

Mục Liêu Hoa vội vàng đáp: “Đương nhiên , vì quan tâm đại ca, từ khi Tuấn Châu luôn dò la tin tức của .”

 

“Không như Mục Đường... nàng căn bản đại ca về nhà.”

 

“Bởi vì trở về, Mục gia nên do nắm quyền, nàng cuốn gói cút .”

 

“Ừm.” Mục Lâm Phong chỉ đáp một tiếng đơn giản, quá nhiều cảm xúc d.a.o động.

 

Mục Liêu Hoa thấy vẻ mặt của chút kinh ngạc: “Đại ca, ... hận Mục Đường ?”

 

“Ừm...” Mục Lâm Phong do dự một chút: “Chuyện năm đó nhớ rõ lắm.”

 

“Một là thời gian lâu, hai là lúc đó trọng thương.”

 

Mục Liêu Hoa những đau lòng, ngược còn chút kích động: “Đại ca, ý là... nhớ chuyện ngày truy sát ?”

 

Mục Lâm Phong gật đầu: “Ừm, chỉ nhớ lúc đó là ở cùng Mục Đường một chỗ, còn những chuyện khác, nhớ rõ nữa.”

 

Hắn kéo cổ áo để lộ vết sẹo do đao kiếm, động tác kéo áo của mạnh, vô tình để lộ vết bớt vai.

 

Mục Liêu Hoa thấy vết bớt liền xác định, mắt chính là đại ca thất lạc nhiều năm của nàng.

 

Hơn nữa, nhớ cảnh truy sát cùng Mục Đường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/chuong-69.html.]

Mục Liêu Hoa đảo mắt, nhớ rõ thì , sự thật thế nào đều do nàng !

 

Mục Liêu Hoa nhẹ lau khóe mắt: “Đại ca, năm đó và Mục Đường cùng truy sát, và phụ vội vàng đến cứu hai .”

 

“Khi đến nơi thì thấy thương đất, còn Mục Đường thì trốn trong góc tường.”

 

“Thấy kẻ địch sắp tấn công nữa, vội vàng lao lên cứu , kết quả... kẻ địch đ.á.n.h trọng thương bất tỉnh.”

 

“Chắc đại ca cũng , mấy năm nay thể .”

 

“Một phần là từ trong bụng mang , một phần là do vết thương cũ.”

 

“Huynh thất lạc nhiều năm cũng là vì Mục Đường, vì lúc đó phụ bận cứu nàng , nên mới kịp lo cho .”

 

“Ôi... khi mất tích, chuyện trong phủ đều do Mục Đường chủ.”

 

“Hiện giờ phụ còn đời, nàng càng nắm quyền kiểm soát thứ, nàng dẫn theo hầu trong Mục phủ xây dựng phủ .”

 

“Độc lập bỏ rơi , còn liên tục nhằm !”

 

“Nàng là vì ghen ghét cứu , còn lo sợ hai về tính sổ với nàng.”

 

Mục Liêu Nhi ngừng dụi mắt, dụi đến đỏ hoe nước mắt lưng tròng về phía Mục Lâm Phong.

 

“Cái gì! Nàng tuyệt tình đến .” Mục Lâm Phong siết chặt hai nắm đ.ấ.m đáp lời.

 

Mục Liêu Nhi đáng thương gật đầu: “Thật mà...”

 

Trong đôi mắt đỏ hoe của nàng ẩn chứa sự tính toán, giờ đây nàng tìm đại ca , phụ qua đời đối chứng, chuyện đều do nàng định đoạt, Mục Đường còn thể đấu nàng ?

 

Hơn nữa, đại ca còn là Minh chủ Hỏa Sát Minh, những điều kiện lợi đều trong tay nàng.

 

Có lời đồn rằng Minh chủ Hỏa Sát Minh chỉ mất hai năm vững gót chân giang hồ, đó vài năm ngừng lớn mạnh.

 

Giờ đây, ngay cả các môn phái lão làng giang hồ cũng kiêng dè vài phần, chỉ là... vì lý do gì, Minh chủ Hỏa Sát Minh luôn truy sát, nên xuất quỷ nhập thần.

 

Tuổi trẻ tài cao, truy sát, tất cả những thông tin đều trùng khớp với Mục Lâm Phong.

 

Giờ đây, ông trời cũng về phía nàng, Mục Đường coi như xong đời!

 

Mục Lâm Phong ánh mắt dịu dàng xoa đầu Mục Liêu Nhi: “Liêu Nhi, những năm qua vất vả .”

 

“Đa tạ cứu đại ca, còn quan tâm đến .”

 

Mục Liêu Nhi lệ nhạt nhòa lắc đầu: “Đại ca trở về, sẽ còn khổ nữa.”

 

Khóe mắt nàng ẩn chứa mưu tính: “Đại ca, theo lý mà ... tất cả nô bộc và Mục phủ đều nên thuộc về .”

 

“Giờ đây Mục Đường chiếm tổ chim khách, nên... nên tay giành !”

 

“Giành ?” Mục Lâm Phong nhíu mày chút do dự.

 

“Chuyện ...”

 

Mục Liêu Nhi tiếp tục ly gián: “Đại ca, Mục Đường mang cốt nhục của dã nam nhân, còn đưa vài kẻ khác về phủ.”

 

“Nàng thủy tính dương hoa như , gia sản Mục phủ chẳng sẽ rơi tay kẻ nào.”

 

nếu rơi tay , thì vĩnh viễn sẽ thuộc về Mục gia.”

 

“Đại ca vài trăm , căn bản cần sợ Mục Đường, giờ đây nàng chỉ còn vài hạ nhân mà thôi.”

 

“Hôm nay chỉnh đốn một phen, ngày mai chúng sẽ đến Mục gia giành những thứ thuộc về .”

 

“Phủ Mục Đường đang ở ít nhất cũng đáng giá mấy ngàn lượng bạc, nàng còn tống tiền ít bạc tiền từ Âu gia.”

 

“Ngày mai tất cả sẽ thuộc về đại ca.”

 

Mục Lâm Phong đến bạc tiền, mắt sáng lên: “Người của hiện giờ vẫn tiện tay.”

 

“Muội đấy... đang theo dõi .”

 

Mục Liêu Nhi cau mày suy tư: “Đại ca yên tâm, thể bỏ tiền thuê vài thủ hạ.”

 

bên cạnh Mục Đường một nam nhân lợi hại, võ công của cao cường, chỉ thể dựa đại ca giải quyết thôi.”

 

Mục Lâm Phong gật đầu: “Ừm, chỉ một , chắc thể giải quyết .”

 

“Huống hồ... chỉ lấy những thứ vốn thuộc về , Mục Đường hẳn sẽ ... trở mặt với cho khó coi.”

 

Hai tính toán kỹ lưỡng, chỉ chờ đến ngày thứ hai...

 

 

Loading...