Mang Thai Bị Lưu Đày, Sau Khi Tích Đầy Không Gian Một Thai Hai Bảo - Chương 63: Thiết Quặng ---
Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:11:23
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chính vì Khương Thanh Ngọc tìm thấy mỏ sắt, nàng mới thể chế tạo vũ khí thống nhất mấy nước.
Hiện giờ, tiền tài của Mục Đường Vân Vụ Lâu cung cấp, tình báo y quán sắp thành lập, binh mã Mục Vệ Quốc và Hắc Tỳ Hưu.
Nước láng giềng Lăng Diễm, thứ đều đang chuẩn , chỉ còn thiếu vũ khí!
A Tùng và Chu Diệp là những tay chế tạo vũ khí giỏi, nhưng khéo tay đến mấy cũng khó mà nên cơm cháo nếu nguyên liệu, nàng chuẩn sẵn nguyên liệu.
Hiện giờ sắt, muối đều thuộc về triều đình, nàng thể mua , nhưng nếu tự khai thác thì khác.
Mục Đường mấy ngày nay khi tìm kiếm mặt bằng cửa hiệu t.h.u.ố.c khắp thành Tuấn Châu, dựa địa chất và thổ nhưỡng, nàng xác định vị trí của mỏ sắt.
Khoảnh đất đó thuộc về Âu gia, nếu nàng chủ động đề nghị mua, Âu gia chắc chắn sẽ sinh nghi.
Thế nên nàng mượn chuyện ngày hôm nay, tiên đưa một yêu cầu vô lý, khi Âu Chính Hoa khó xử, nàng sẽ lùi một bước, khiến Âu Chính Hoa cảm giác lầm tưởng rằng chiếm lợi.
Như nàng thành công khoảnh đất quý giá mỏ sắt đó!
Sau khi Âu gia rời , yến tiệc sinh thần khôi phục yên bình.
Trong hậu hoa viên, các hí t.ử đang í a biểu diễn đài, Âu phu nhân kéo Mục Đường đến chỗ bên cạnh để hàn huyên.
“Người thể kiếm lợi từ lão hồ ly Âu Chính Hoa chẳng mấy, nàng là một, còn Tiêu Tương của là một khác.”
“Nàng còn thể cướp việc buôn bán từ tay Âu Chính Hoa đấy.”
“Hai các nàng chắc chắn hợp duyên, hôm khác hẹn một bữa ăn để hai gặp .”
Mục Đường Tiêu Tương là ai, nhưng nàng tin rằng thể kết giao chị em với Bạch phu nhân hẳn là tệ.
Nàng lấy một đôi hoa tai chọn từ Trân Bảo Các, cùng với một bình t.h.u.ố.c pha chế bằng nước suối linh tặng cho Bạch phu nhân.
“Chúc Bạch tỷ tỷ sinh thần vui vẻ, hôm nay phá hỏng yến tiệc của tỷ, thật xin .”
Bạch phu nhân vui vẻ nhận lấy quà: “Nói xa? Là Mục Liêu Nhi tay tính kế nàng , nàng chỉ phản kích thôi, trách nàng?”
“Hơn nữa... nếu nàng thông minh, phu quân của hôm nay cũng hại, đó mới thật sự là mất hết thể diện.”
“Tấm lòng nàng tặng hoa tai rõ, nhưng... bình t.h.u.ố.c là gì ?”
Mục Đường : “An nhi với , Bạch tỷ tỷ và Thứ sử đại nhân một đứa .”
“ bụng vẫn động tĩnh, thế nên... giúp tỷ tỷ và Thứ sử đại nhân một tay.”
“Thuốc vợ chồng cùng uống, thể điều dưỡng cơ thể dễ thụ t.h.a.i hơn.”
Bạch phu nhân xong mặt đỏ bừng, nàng trách mắng trừng Bạch An đang vui chơi bên cạnh một cái.
“Thằng nhóc hỗn xược ! Sao ... chuyện gì cũng với nàng.”
Mục Đường che mặt : “Ta là đại phu, cái gì cũng từng gặp qua, Bạch tỷ tỷ cần khó xử.”
Bạch phu nhân thẹn thùng cất t.h.u.ố.c : “Y thuật của nàng đương nhiên tin tưởng.”
Nhắc đến chủ đề con cái, Bạch phu nhân nhớ đến Mục Liêu Nhi sảy thai.
Nàng mở miệng hỏi: “Mục Liêu Nhi về thật sự còn hy vọng con ?”
Không Bạch phu nhân đáng thương nàng , mà là... như nàng tâm tư độc ác, sinh con cũng là tạo nghiệp.
Nói chừng, đứa bé cũng sẽ nàng lợi dụng, Bạch phu nhân thà rằng nàng sinh con.
Mục Đường chắc chắn gật đầu: “Tuyệt đối hy vọng! Thuốc mà các nàng hôm nay dùng là lấy từ bọn mã phỉ .”
“Thuốc mà bọn thổ phỉ dùng độc hơn t.h.u.ố.c thông thường gấp mười , nếu nàng cũng sẽ lập tức sảy thai.”
Bạch phu nhân xong liền lắc đầu: “Đáng đời, nàng hại cuối cùng hại chính !”
“Được bài học , nàng hẳn thể yên một thời gian .”
Nụ mặt Mục Đường nở rộ , yên một thời gian, mà là lâu... thậm chí là mãi mãi!
Mục Đường chỉ trả t.h.u.ố.c xuân d.ư.ợ.c cho Mục Liêu Nhi và Lục Tâm Nhu, mà còn thêm đó một ít độc dược.
Tuy là tỷ , nàng vốn g.i.ế.c Mục Liêu Nhi, nhưng là Mục Liêu Nhi chịu buông tha nàng, nàng cũng sẽ nương tay.
Ngày độc phát chính là ngày c.h.ế.t của Mục Liêu Nhi!
Trong thời gian khi độc d.ư.ợ.c phát tác , Mục Liêu Nhi cũng chẳng thời gian để trêu chọc nàng nữa .
Bởi vì... Lục Tâm Nhu cướp nam nhân của nàng , hơn nữa t.h.u.ố.c khiến nàng sảy t.h.a.i và mất khả năng sinh nở là do Lục Tâm Nhu tìm đến.
Mục Liêu Nhi bây giờ căm hận Lục Tâm Nhu đến tận xương tủy, bọn họ sẽ tự đấu đá c.ắ.n xé !
Chờ bọn họ đấu đủ , ngày c.h.ế.t của bọn họ cũng đến, sẽ ai nghi ngờ đến Mục Đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/chuong-63-thiet-quang.html.]
Kế hoạch của Mục Đường thể thuận lợi như còn cảm ơn sự tiếp tay của Âu phu nhân.
Âu gia... thật sự hề đơn giản, Âu gia để mắt đến nàng, nàng cũng để mắt đến bọn họ.
Âu gia hành sự mục đích riêng, còn nàng... là vì tiền!
Mục Đường tính toán tủm tỉm uống nước trái cây, đây là thứ nàng nhân lúc ai lấy từ căn phòng lưu ly trong gian ngọc bội.
Đến Tuấn Châu , tuy thỉnh thoảng chút rắc rối nhỏ, nhưng chung vẫn thuận lợi.
Những thứ trong căn phòng lưu ly nhiều thêm, ban đầu chỉ là một tầng lầu, sách và giường ngủ.
Bây giờ thêm một thức ăn và thảo d.ư.ợ.c mà nàng từng thấy qua, loại nước trái cây chính là một trong đó.
Thảo d.ư.ợ.c trong căn phòng lưu ly to khỏe hơn nhiều so với những gì nàng thấy ở Đại Long, nhưng niên đại lâu.
Nàng từ sách vở , đây là những loại thảo d.ư.ợ.c nuôi trồng nhân tạo.
Mặc dù hiệu quả chữa bệnh bằng loại mọc tự nhiên, nhưng thắng ở chỗ lượng nhiều, phù hợp với những tình huống nhu cầu lớn.
Mà y quán mà Mục Đường sắp mở, cùng với quân nhu chiến trường về đều là những tình huống nhu cầu lớn, vặn áp dụng!
Ngoài , Mục Đường còn trong sách rằng, ngoài những phương pháp trị liệu như châm cứu, thảo dược, xông ... của lão tổ tông, còn một loại khác.
là loại như ngỗ tác, m.ổ x.ẻ sống, thậm chí thuật "quát cốt liệu thương" trong cổ thư cũng .
Chỉ là... trong căn nhà Lưu Ly vẫn xuất hiện những thứ liên quan.
Dựa theo kinh nghiệm, chỉ cần nàng đẩy nhanh tiến độ phục thù, đồ vật trong căn nhà Lưu Ly sẽ càng nhiều.
Mục Đường bắt đầu mong chờ những thứ mới xuất hiện...
Một bên khác, Khương Thanh Ngọc từ Kinh đô đang vội vã đến Tuấn Châu, nàng phịch xuống đất uống nước ừng ực.
"Đã gần sang thu mà vẫn nóng bức thế !"
Phó tướng Dư Xương Thịnh theo nàng lau mồ hôi mặt đáp: "Những thành trì phía nam Đại Long xưa nay vẫn thế."
"Bây giờ còn đỡ hơn một chút, tháng chính giữa hè, ít c.h.ế.t vì nắng nóng ở nơi ."
"Đám lưu đày phạm Mục gia chính là c.h.ế.t nóng, c.h.ế.t khát đến quá nửa ở đây."
"Nói thì Mục Đường m.a.n.g t.h.a.i mà vẫn sống sót , đúng là lớn."
Khương Thanh Ngọc vốn phiền lòng, Dư Xương Thịnh khơi đúng chuyện khiến nàng khó chịu, nhắc đến Mục Đường mặt nàng, nàng lập tức nổi trận lôi đình.
Nàng bật dậy mắng: "Ngươi là ý bằng Mục Đường ?"
Dư Xương Thịnh vội vàng quỳ xuống giải thích: "Chủ tướng, mạt tướng ý đó."
"Mạt tướng là ... Mục Đường cái họa hại di thiên niên , còn vất vả ngài tự chạy một chuyến."
Khương Thanh Ngọc , tâm trạng dịu một chút, nàng dựa bóng cây: "Mục Đường giờ là cá trong chảo, chỉ chờ bản tướng đến Tuấn Châu là bắt nàng !"
"Vâng, chủ tướng thu thập Mục Đường dễ như trở bàn tay." Dư Xương Thịnh những lời Khương Thanh Ngọc thích .
Hắn bề ngoài cung kính, nhưng thực trong lòng mắng Khương Thanh Ngọc bao nhiêu .
Người đàn bà trở mặt còn nhanh hơn lật sách, nhưng Khương Thanh Ngọc còn nhanh hơn cả đàn bà!
Chỉ một câu ý là nàng sẽ phát cáu, như thế ... nếu Mục Vệ Quốc hãm hại, thể lên vị trí chủ tướng!
Hơn nữa, Dư Xương Thịnh còn thiếu một câu, đám Mục Đường là bộ, còn bọn họ là cưỡi ngựa.
Điều kiện của bọn họ hơn Mục gia nhiều , mà Khương Thanh Ngọc vẫn kêu khổ kêu mệt, quả thực là bằng Mục Đường!
Theo lý mà , phi nước đại mười ngày là thể đến Tuấn Châu, nhưng Khương Thanh Ngọc chịu khổ cực, một đoạn đường là nghỉ ngơi.
Hiện giờ trì hoãn mấy ngày , hơn nữa càng về phía nam càng ẩm ướt nóng bức, đến lúc đó tốc độ chỉ càng chậm hơn.
Với tốc độ ... Dư Xương Thịnh nghi ngờ, đợi đến khi Khương Thanh Ngọc đến Tuấn Châu, Mục Đường tập hợp đủ nhân mã .
Nàng là tiêu diệt Mục Đường, e là... phản công!
Mèo Dịch Truyện
Hổ phụ vô khuyển nữ, con gái Mục Vệ Quốc thể kém cỏi?
Dư Xương Thịnh trong uy võ quân của Mục Vệ Quốc, nhưng... đồng là võ tướng, cũng kính phục Mục Vệ Quốc.
Cộng thêm sự bất mãn đủ đường với Khương Thanh Ngọc, trong lòng thậm chí còn một ý nghĩ, nếu Mục Vệ Quốc còn sống, nhất định sẽ chút do dự mà phản biến.
Sẽ theo cái đồ biệt độc t.ử khó hầu hạ như Khương Thanh Ngọc nữa.
Lúc , Khương Thanh Ngọc ôm lấy ngọc bội ngực, trợn tròn mắt.
Cái quái gì thế!!! Đồ vật trong ngọc bội những tăng mà còn giảm !