Mang Thai Bị Lưu Đày, Sau Khi Tích Đầy Không Gian Một Thai Hai Bảo - Chương 59: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:11:19
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tìm cha của đứa trẻ?
Mai tỷ gật đầu: " , hoa văn là do chủ t.ử nhà khắc họa."
"Trước khi trâm cài răng sói đời, hoa văn từng truyền ngoài, chỉ trong nhà mới ."
Mục Đường hai mắt liền sáng rỡ: "Ý tỷ là, hoa văn chỉ một y ?"
Mai tỷ suy tư một lát, thiếu chủ cũng hoa văn , nhưng hoa văn thiếu chủ chỉnh.
Cho nên nghiêm túc, chỉ một chủ t.ử .
Tỷ gật đầu: " , hoa văn chỉnh chỉ một chủ t.ử nhà ."
Trái tim Mục Đường đập thình thịch, cuối cùng cũng sắp tìm cha của đứa bé !
Nàng vội hỏi: "Chủ t.ử nhà tỷ bao nhiêu tuổi? Đã hôn phối ?"
Đây là vấn đề Mục Đường quan tâm nhất, nếu chính phòng thê tử, nàng sẽ xen tìm nữa.
Dù đàn ông tam thê tứ là chuyện bình thường, nhưng nàng , cũng phá hoại hạnh phúc và gia đình của khác.
Mai tỷ nghi hoặc gãi đầu, tỷ lấy lạ Mục Đường hỏi điều gì?
Chẳng lẽ là thích trâm cài răng sói, gặp chủ tử?
Mai tỷ chỉ thể nghĩ đến khả năng , dù đây cũng những vị khách vì thiết kế trang sức bắt mắt mà gặp chủ tử.
Mai tỷ nghĩ thông suốt đáp: "Chủ t.ử nhà năm nay ba mươi sáu tuổi, hôn phối."
Mục Đường xong sững sờ tại chỗ, ba mươi sáu! Tuổi lớn hơn nàng tưởng tượng quá nhiều.
Nàng năm nay mới mười tám, y hơn nàng cả một giáp, mấu chốt là hôn phối...
Mai tỷ thấy Mục Đường thất thần càng khó hiểu: "Mục tiểu thư, ?"
"Tuy chủ t.ử gần đây khá bận rộn, nhưng nếu thu xếp một chút vẫn thể thời gian gặp mặt."
"Ta thể giúp thông báo một tiếng."
"Không... cần ." Mục Đường xoay bỏ .
Mai tỷ theo bóng lưng Mục Đường rời càng thêm khó hiểu: "Mục tiểu thư ... kỳ lạ ?"
——
Trong phòng riêng lầu hai Trân Bảo Các, Lăng Diễm đang cúi đầu, một phụ nhân trung niên dung mạo diễm lệ dùng quạt gõ nhẹ đầu y.
"Ta Mặc Trúc , gần đây con để tâm đến một cô nương."
"Mẫu chuẩn sẵn lễ gặp mặt , khi nào con đưa về cho mẫu xem?"
Lăng Diễm căng mặt: "Mặc Trúc nhiều lời , hiện giờ... thích hợp."
Phụ nhân tức giận liếc y một cái: "Vậy con khi nào mới thích hợp?"
"Con là con trai của , cái đức hạnh của con còn rõ ?"
"Là con vì hợp tác mới theo , vì cái gì khác, trong lòng rõ như gương."
Phụ nhân tính tình nóng nảy chính là của Lăng Diễm, Lăng Tiêu Tương.
Lăng Diễm cau mày: "Mẫu , nàng mang thai, chuyện ?"
Mang t.h.a.i khi cưới, nuôi con cho khác, chuyện ... bình thường nào cũng thể chấp nhận.
Y để mẫu gặp Mục Đường, một mặt là Mục Đường bên vẫn đến thời điểm thích hợp.
Mặt khác là lo lắng mẫu chấp nhận .
Lăng Tiêu Tương khoanh tay khẽ : "Đương nhiên , như chẳng ."
"Dù Đông Phương , đời con thể con, ôm cháu chỉ thể nhặt một đứa."
"Bây giờ là nhặt một cách trắng trợn ?"
"Huống hồ, con để ý, là còn thể phản đối ?"
Lăng Diễm mặt lộ nụ nhạt: "Đa tạ mẫu ."
"Con sẽ nhanh chóng thu xếp." Nói đoạn Lăng Diễm liền rời khỏi Trân Bảo Lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/chuong-59.html.]
Y rời , Mai tỷ đúng lúc phòng bẩm báo chuyện trâm cài răng sói: "Chủ tử, Mục tiểu thư vốn gặp ."
"Sau đó tuổi tác của và thành hôn liền tỏ vẻ kỳ lạ rời ."
"À đúng , nàng còn hỏi về chuyện đồ đằng."
Lăng Tiêu Tương sờ cằm suy tư: "Trên A Diễm cũng đồ đằng, lẽ nào nàng mối quan hệ giữa và A Diễm ?"
"Sợ gặp , vị bà chồng tương lai ?"
Mai tỷ kinh ngạc: "A, ý là... vị con dâu mà chọn chính là Mục đại tiểu thư?"
Lăng Tiêu Tương gật đầu: "Ừm, mà A Diễm ưng ý, cũng chấp thuận."
"Giờ tỷ bẩm báo, cô nương quả thực là một tài giỏi và thông minh."
Mai tỷ lập tức hỏi: "Vậy cần hẹn gặp Mục đại tiểu thư ?"
Lăng Tiêu Tương xua tay: "Tạm thời cần, Mục Đường gặp , A Diễm cũng bảo đợi."
"Tuy là bậc trưởng bối, nhưng cũng tôn trọng ý của lớp trẻ."
Bên Mục Đường còn những khúc mắc và sự hiểu lầm lớn mà nàng gây .
Nàng bình tĩnh và đến phủ Thứ sử, lâu Lăng Diễm cũng đến bên cạnh nàng.
"Hôm nay phủ Thứ sử khách khứa đông đúc, nàng cẩn thận một chút."
Mục Đường gật đầu: "Được."
Mặc dù nàng chỉ đáp một chữ, nhưng Lăng Diễm vẫn nhạy bén nhận cảm xúc của nàng chút buồn bã.
Y quan tâm : "Chuyện của các tỷ Mục gia , nàng cần để tâm, phái giáo huấn bọn họ ."
Mục Đường khẽ : "Đa tạ."
Lăng Diễm thấy nàng vẫn vui, nhịn hỏi: "Còn chuyện phiền lòng nào khác ? Nói giúp nàng giải quyết."
Mục Đường nhẹ nhàng vuốt bụng thật: "Vừa mới một tình hình của phụ đứa trẻ, cho lắm."
Mèo Dịch Truyện
Lăng Diễm những buồn mà còn chút vui mừng.
Bởi vì Mục Đường luôn tìm cha đứa bé, nên mối quan hệ giữa y và nàng luôn tràn đầy sự bất định.
Bây giờ tình hình giữa Mục Đường và cha đứa bé , ngược giữa họ bớt rào cản.
Y lập tức : "Nàng vốn cũng chỉ tiện đường tìm cha đứa bé mà thôi, nay tình hình , cứ coi như y tồn tại ."
"Đứa trẻ sinh , thể giúp nàng chăm sóc."
"Chàng?" Mục Đường chút kinh ngạc.
Lăng Diễm đột nhiên chằm chằm, căng thẳng và lúng túng, y giả vờ bình tĩnh : "Phải, nàng từng để cha nuôi của đứa bé."
"Ta hứa , sẽ giữ lời."
Tú Nhi cũng theo đó an ủi: "Tiểu thư lúc giữ đứa bé là vì bỏ t.h.a.i sẽ ảnh hưởng đến độc tố trong cơ thể , khiến mất mạng."
"Đâu vì tên đàn ông đó, hơn nữa tên đó ô uế thể bỏ chạy, cũng chẳng gì."
"Bây giờ rõ , chi bằng 'khứ phụ lưu tử' (bỏ cha giữ con) thôi."
Mục Đường nở nụ : "Được, chúng mấy sống cuộc sống của là ."
Nàng lúc đó trúng hỏa độc, rõ mặt mũi tên đàn ông , chỉ thể dựa đồ đằng để tìm , nhưng tên đó hẳn là vẫn tỉnh táo.
Y rõ nàng đến Tuấn Châu, đến cửa hàng của y mà vẫn chịu gặp mặt, phần lớn là nhận nàng.
Nếu như , nàng cũng tự chuốc lấy phiền phức, quấy rầy cuộc sống của y nữa.
Trong lúc mấy chuyện, phủ Thứ sử đón thêm ít tân khách.
Bạch phu nhân sắp xếp địa điểm yến tiệc ở hậu hoa viên của phủ Thứ sử, bởi vì ở đó nối liền với một bãi cỏ lớn, địa thế rộng rãi.
Lần nhiều nữ quyến đến dự, bảy vị phu nhân của Âu gia đều mặt, Mục Liêu Nhi là thất nhỏ nhất nên theo ở cuối đoàn.
Nàng lén Mục Đường một cái, hôm nay... chính là ngày Mục Đường bại danh liệt.
Người hầu của phủ Thứ sử dẫn khách đến địa điểm yến tiệc, lúc , một hầu đến bên cạnh Mục Đường.
"Mục đại tiểu thư, phu nhân nhà mời đến hậu viện một chuyến, thể thiếu gia chút khỏe."