Mang Thai Bị Lưu Đày, Sau Khi Tích Đầy Không Gian Một Thai Hai Bảo - Chương 56: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:11:16
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chế Tác Vũ Khí

 

“Cái gì! Một vạn lượng!” Mục Liêu Nhi kinh ngạc đến mức giọng cũng cao vút lên một quãng.

 

“Mục Đường cướp luôn ? Hai tên hạ nhân ti tiện đánh, nàng dám hỏi bổn phu nhân một vạn lượng!”

 

Mục Liêu Nhi đầy sốt ruột, của sòng bạc lệnh nàng vì nàng quyền thế của Âu gia, mà chỉ vì Âu Chính Hoa sủng ái nàng.

 

cũng chỉ giới hạn ở việc sủng ái mà thôi, châu báu tiền bạc lặt vặt thể cung cấp cho nàng tùy ý sử dụng, còn khoản tiền lớn thì tuyệt đối !

 

Thế nên nàng căn bản thể điều động tiền của sòng bạc, còn về gia sản của Âu gia thì đều trong tay Âu Chính Hoa và Âu gia đại phu nhân.

 

Nàng rút bạc thông qua sự đồng ý của bọn họ, một vạn lượng là con nhỏ, nếu bọn họ thì nàng khó tránh khỏi phạt.

 

lúc nàng thì Âu Chính Hoa, nhận tin tức, tới sòng bạc.

 

Y vô cùng lễ phép chào hỏi Mục Đường: “Mục tiểu thư, chuyện ngày hôm nay là nước lớn xô đổ miếu Long Vương, nhà nhà.”

 

Mục Đường ôm tay khẽ hừ một tiếng: “Hừ, ai là nhà với ngươi.”

 

“Phí y d.ư.ợ.c một vạn lượng, một đồng cũng đừng hòng thiếu.”

 

“Được! Đền tiền cho Mục tiểu thư.” Âu Chính Hoa vô cùng sảng khoái đồng ý.

 

Một vạn lượng quả thực chút nhiều, nhưng để đổi lấy nụ của mỹ nhân Âu Chính Hoa bằng lòng, hơn nữa Mục Đường bây giờ là bình hoa chỉ vẻ ngoài.

 

Công phu cưỡi ngựa b.ắ.n cung và y thuật của nàng, y nếu cưới nàng cửa, nhất định sẽ thành tựu lớn.

 

Khoản tiền bây giờ cứ xem như chi phí đầu tư, là một thương nhân, y chịu khó đầu tư thì mới hồi báo lớn.

 

Rất nhanh, tiểu tư từ sòng bạc lấy mười tờ ngân phiếu mệnh giá một ngàn lượng đưa cho Mục Đường.

 

“Mục tiểu thư, mời đếm thử, tổng cộng một vạn lượng ngân phiếu.”

 

Mục Đường cầm lấy ngân phiếu bỏ : “Quản tiểu của ngươi, đừng đến gây chuyện nữa.”

 

Âu Chính Hoa khẽ : “Ha ha, hôm nay Mục tiểu thư dạy dỗ …”

 

Sau phủ hai chị em cùng chung một chồng, cứ để nàng tiếp tục dạy dỗ.

 

Đương nhiên, câu phía Âu Chính Hoa rõ, chỉ âm thầm lẩm bẩm trong lòng.

 

Mục Liêu Nhi ở lầu hai thấy đền tiền xong xuôi, từ lầu xuống bên cạnh Âu Chính Hoa: “Lão gia, sai .”

 

“Thiếp vốn dĩ chỉ cho Mục Đường một lời cảnh cáo nhỏ, ngờ…”

 

Bốp!

 

Âu Chính Hoa trở mặt cực nhanh, thu nụ với Mục Đường, giơ tay cho Mục Liêu Nhi một cái tát.

 

“Đồ ngu xuẩn! Tìm những biện pháp thông minh hơn để đối phó với Mục Đường, đừng lúc nào cũng gây phiền phức cho .”

 

Mục Liêu Nhi nhắm Mục Đường, Âu Chính Hoa vui mừng khi thấy việc đó thành công.

 

Y Mục Đường tính cách cứng cỏi, là loại thể dụ dỗ bằng ba bốn câu ngon ngọt như Mục Liêu Nhi.

 

Cưỡng đoạt cũng , chỉ khi nàng cam tâm tình nguyện mới .

 

y mặc kệ Mục Liêu Nhi đối phó Mục Đường, mỗi y đều tay giúp đỡ, đợi đến khi Mục Đường chịu nổi nữa, nàng tự nhiên sẽ ngoan ngoãn phủ.

 

Âu Chính Hoa âm thầm tính toán thâm độc, nhưng Mục Liêu Nhi thấu điều .

 

Nàng chỉ nghĩ là khiến Âu Chính Hoa tổn thất bạc tiền nên y mới vui.

 

Nàng ôm mặt rơi lệ: “Thiếp , lão gia.”

 

“Thiếp bảo đảm, tiệc sinh thần của phu nhân Thứ sử sẽ xảy chuyện như .”

 

“Ừm.” Âu Chính Hoa ừ một tiếng rời , y tham gia yến tiệc của phụ nữ.

 

Mục Đường đưa hạ nhân trở về Mục gia, đó giới thiệu Chu Diệp với , tất cả đều vui vẻ bày tỏ sự hoan nghênh.

 

Lão Mục thúc: “Đại gia đình của chúng thêm một , thật .”

 

Mã lão lục: “Chu Diệp ở phía Tây thành phụ trách nuôi chiến mã, trùng hợp là kinh nghiệm nuôi ngựa, nếu ngươi thể hỏi .”

 

Chu Diệp chút kinh ngạc thái độ của trong Mục phủ.

 

“Mọi … các vị…”

 

Mục Vệ Quốc vỗ vai : “Không cần câu nệ, đều là một nhà.”

 

Mục Vệ Quốc cảnh cũng cảm khái vô vàn, giống như trở những ngày y ở trong quân xưng gọi với các binh sĩ.

 

Uy Vũ Quân do một tay y huấn luyện… bây giờ trong tay khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/chuong-56.html.]

 

Những của y vẫn đang nhẫn nhịn chờ đợi y trở về, y nhất định… tăng tốc, để trở trướng y!

 

Chu Diệp hốc mắt đỏ gật đầu: “Được!”

Mèo Dịch Truyện

 

Hắn ôm lấy n.g.ự.c trái, hóa … ấm áp là cảm giác .

 

Ban đầu, khi chuẩn kinh gia nhập đại gia tộc , tất cả đều bọn họ bằng ánh mắt lạnh lùng khinh thường.

 

Thậm chí còn dùng độc, phái truy sát, giống như đối xử với kẻ thù .

 

Giới thiệu xong, Mục Đường đưa Chu Diệp phòng hỏi chuyện: “A Tùng nhà họ Triệu công dụng lớn gì?”

 

Chu Diệp: “Chúng đều việc ở bãi cỏ, quan hệ khá , thường xuyên mân mê vũ khí.”

 

“Đôi khi sói hoang chạy bãi cỏ tấn công chiến mã và đàn cừu, liền dùng vũ khí tự nghiên cứu chế tạo để đ.á.n.h c.h.ế.t sói hoang.”

 

“Vũ khí đó tên là hỏa súng, từ t.h.u.ố.c súng, trụ sắt, ống sắt.”

 

“Có thể tấn công sói hoang từ xa, hơn nữa một phát là thể hạ gục sói hoang, lợi hại.”

 

“Nếu chúng cũng loại vũ khí , đ.á.n.h về kinh đô chẳng dễ như trở bàn tay ?”

 

Mục Đường xong lập tức nhớ tới những cuốn sách nàng xem trong gian ngọc bội.

 

Những thứ trong sách cũng gần giống với những gì Chu Diệp , chỉ là tên gọi khác, gọi là đạn và s.ú.n.g ống.

 

Nàng đang nghĩ thử nghiệm theo phương pháp trong sách xem thể , thì Chu Diệp tiến cử một cực kỳ phù hợp.

 

là buồn ngủ đưa gối.

 

Mục Đường đang suy nghĩ, Chu Diệp tiếp tục : “Hiện tại, bệnh tình của A Tùng cần điều trị, để giúp việc, chắc chắn sẽ từ chối.”

 

Mục Đường đáp lời: “Dùng ân tình để uy h.i.ế.p chỉ lòng nhất thời, ngày mai ngươi bãi cỏ hỏi nguyện ý theo .”

 

“Bảo cứ yên tâm, việc từ chối sẽ ảnh hưởng đến việc chữa bệnh cho .”

 

“Nếu bằng lòng, xin Phỉ Vũ tỷ tỷ đó hẳn thành vấn đề.”

 

Chu Diệp ánh mắt rực sáng Mục Đường, một nữ t.ử tấm lòng như nàng thật sự hiếm thấy.

 

Đi theo nàng… là quyết định đúng đắn nhất trong đời của .

 

“Dạ, Đường tỷ…”

 

Nói xong, Chu Diệp bổ sung một câu: “Ta thể gọi như , gọi Mục tiểu thư… luôn cảm thấy chút khách sáo.”

 

Mục Đường khóe môi cong cong: “Theo lý mà , ngươi tuổi tác lớn hơn , gọi tỷ thích hợp, nhưng những lão già thu nhận đây cũng gọi như .”

 

“Ngươi gọi thuận miệng thì cứ tùy ý .”

 

“Dạ, cảm ơn Đường tỷ.” Chu Diệp đáp lời.

 

Lúc ở một bên khác, Hắc Tì Hưu ngoài vùng ngoại ô Tuấn Châu hắt xì một tiếng thật lớn.

 

“Hắt xì! Ai đang nhắc đến ?”

 

Tiểu theo bẩm báo: “Chắc chắn là Đường tỷ, các nàng đến Tuấn Châu mấy ngày .”

 

Hắc Tì Hưu dụi dụi sống mũi: “Chúng mở rộng thêm nhân lực sẽ tìm Đường tỷ.”

 

“Có từng … mất mặt!”

 

Tiểu tiếp tục bẩm báo: “Đại ca, gần đây… một nhóm mã phỉ tranh giành với chúng , thấy dáng vẻ bọn họ như tranh giành địa bàn.”

 

“Luận công phu lưng ngựa, chúng bằng bọn họ, nên… chuyện với Đường tỷ một tiếng ?”

 

Hắc Tì Hưu xong gật đầu: “Được, ngươi thông báo cho Đường tỷ một tiếng.”

 

Mục Đường nhanh nhận tin tức, nàng lập tức bảo Chu Diệp và Mã lão lục cho chiến mã ở bãi cỏ ăn no nê, tùy thời chuẩn chi viện cho bên Hắc Tì Hưu.

 

Đồng thời, Mục Đường bắt đầu tìm cửa hàng trong thành, chuẩn mở y quán.

 

Bề ngoài là để kiếm tiền, để tiền tài nguồn gốc chính đáng, nhưng thực tế là để dò la tin tức và xây dựng căn cứ tổ chức.

 

Những nơi như y quán hiệu t.h.u.ố.c đến , các loại tình báo nhiều, của nàng cũng dễ theo dõi.

 

Trong lúc bận rộn, thời gian đến ngày tiệc sinh thần của phu nhân Thứ sử, những m.á.u mặt trong thành đều nhận thiệp mời.

 

Mục Đường đương nhiên cũng ngoại lệ, nàng tranh thủ lúc yến tiệc bắt đầu, đến tiệm trang sức nhất phố, Trân Bảo Các để chọn quà.

 

Nàng vòi một vạn lượng bạc từ Âu gia, mua đồ trong tiệm thành vấn đề.

 

Mục Đường hề , khi nàng và Tú Nhi đang chọn đồ trong tiệm, hai đôi mắt đang âm thầm theo dõi các nàng.

 

 

Loading...