Mang Thai Bị Lưu Đày, Sau Khi Tích Đầy Không Gian Một Thai Hai Bảo - Chương 53: --- Phần thưởng nhân đôi

Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:11:13
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Là tỳ nữ của Bát phu nhân Âu gia.” A Tùng chút do dự kẻ chủ mưu phía .

 

“Nàng đưa năm trăm lượng bạc, bảo động tay động chân bia ngắm.”

 

“Nàng rằng... tuyệt đối thể để Mục Đường thắng trận .”

Mèo Dịch Truyện

 

Lời dứt, cả trường xôn xao, đều về phía Mục Liêu Hoa và Âu lão gia.

 

“Nếu bọn họ, Mục Đường mười phát trúng cả mười .”

 

“Thật ngờ, Âu gia giàu nhất Tuấn Châu chuyện như .”

 

Mục Liêu Hoa chút luống cuống, nàng nghĩ tới chuyện vạch trần nhanh đến thế.

 

Nàng lập tức giơ tay tát một bạt tai mặt tỳ nữ: “Tiện tỳ, ai cho ngươi cái loại chuyện ?”

 

Nàng định đổ tội lên đầu tỳ nữ.

 

Tỳ nữ cũng chỉ giúp Mục Liêu Hoa gánh tội thì mới đường sống, nàng liên tục dập đầu: “Phu nhân, nô tỳ thù với Mục Đường, nô tỳ thấy thể chịu đựng nên tự ý hành động.”

 

“Nô tỳ .”

 

“Ngươi...”

 

Chát!

 

Lời của Mục Liêu Hoa còn dứt, Âu lão gia giơ tay tát Mục Liêu Hoa một bạt tai.

 

“Cút về!”

 

Mục Liêu Hoa ôm mặt, trợn tròn mắt, nàng hiểu vì Âu Chính Hoa đ.á.n.h .

 

Mục Đường lắc đầu, thật quá ngu ngốc...

 

Chiêu của Mục Liêu Hoa thể lừa ai chứ? Là tỳ nữ tự ý hành động do nàng chỉ thị, trong lòng đều rõ như gương.

 

Quan trọng nhất là, Mục Liêu Hoa giờ là thất của Âu gia, nàng chuyện chỉ đại diện cho một nàng .

 

Mà là cả Âu gia! Điều tương đương với việc Âu gia nhắm Triệu gia, thể sẽ châm ngòi mâu thuẫn giữa hai gia tộc.

 

Mặc dù Âu gia là đầu tứ đại gia tộc, nhưng cũng đối địch với các gia tộc khác.

 

Âu Chính Hoa lập tức chắp tay hành lễ xin Triệu Phi Vũ: “Triệu tiểu thư, chuyện hôm nay là do quản giáo nghiêm, xin .”

 

Triệu Phi Vũ: “Âu lão gia, chuyện e rằng một câu xin thể giải quyết .”

 

“Thế , thắng hôm nay là Mục tiểu thư, phần thưởng ban đầu là mười con chiến mã, hai nhà chúng hôm nay đều nàng chịu thiệt thòi.”

 

“Vậy hai nhà chúng mỗi nhà tặng nàng mười con chiến mã, thế nào?”

 

Mười con chiến mã đối với gia thế như Âu gia mà chẳng đáng là gì, hơn nữa cho Mục Đường chút lợi lộc thể khiến nàng ấn tượng hơn về .

 

Thế nên Âu Chính Hoa gật đầu đồng ý: “Không thành vấn đề.”

 

“Ta sẽ về cho chuẩn ngay.”

 

Triệu Phi Vũ và Âu Chính Hoa thương nghị xong, đầu về phía A Tùng.

 

“Ngươi tự lĩnh ba mươi roi, đó đến chỗ quản gia lĩnh bạc.”

 

“Số tiền bẩn ngươi nhận tiền mượn sẽ khấu trừ tiền công của ngươi.”

 

A Tùng thể tin nổi Triệu Phi Vũ: “Đại tiểu thư, ...”

 

Triệu Phi Vũ : “Ta thưởng phạt phân minh, ngươi quả thực sai, nhưng bệnh của mẫu ngươi vẫn cần chữa trị.”

 

“Đa tạ tiểu thư đại ân!” A Tùng dập đầu liên tục xuống đất.

 

Hành động của Triệu Phi Vũ nhận lời khen ngợi của , lúc , Châu Diệp vẫn luôn cạnh Mục Đường mà lời nào, khẽ thì thầm bên tai nàng: “Mục tiểu thư, hãy giúp đỡ A Tùng.”

 

“Hắn công dụng lớn đấy! Người hãy tin !”

 

Mục Đường gật đầu, mở lời với Triệu Phi Vũ: “Không cần cho A Tùng mượn tiền nữa.”

 

“A?” A Tùng ngớ .

 

“Mục tiểu thư, xin , ...” A Tùng nghĩ Mục Đường vẫn còn nhớ mối thù bia ngắm, cho chữa bệnh cho mẫu .

 

A Tùng quỳ đất bò đến chân Mục Đường, đầu gối ma sát tạo tiếng sột soạt.

 

Mục Đường vội vàng xua tay: “Đừng kích động, là đại phu, hãy đưa mẫu ngươi đến đây xem qua.”

 

“Chữa trị lâu như , tiêu tốn của ngươi nhiều tiền thế, xem là bệnh tình khó chữa là đại phu ngươi tìm y thuật đủ.”

 

“Yên tâm, lấy tiền của ngươi, lát nữa chỉ cần giúp đưa chiến mã đến thảo trường phía Tây thành là .”

 

Rầm rầm rầm... A Tùng dập đầu thêm mấy cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/chuong-53-phan-thuong-nhan-doi.html.]

 

“Cảm ơn Mục tiểu thư, và Phi Vũ tiểu thư đều là những bụng nhất.”

 

Sau khi cảm ơn, A Tùng chạy vội đến phòng nghỉ ở thảo trường cõng mẫu .

 

Mọi một nữa khen ngợi Mục Đường và Triệu Phi Vũ.

 

“Hai vị tiểu thư đều lòng thiện lương, cưỡi ngựa b.ắ.n cung giỏi giang, quả đúng là song kiêu của Tuấn Châu!”

 

Triệu Phi Vũ khoác vai Mục Đường: “Muội nhận , ở Tuấn Châu việc gì sẽ che chở cho .”

 

Mục Đường gật đầu: “Được, Phi Vũ tỷ tỷ.”

 

Trong lúc hai nhận tỷ , A Tùng cõng mẫu đến, Mục Đường tiến lên bắt mạch khẳng định: “Là bệnh phổi.”

 

“Quả thực cần điều trị lâu dài.”

 

A Tùng đầy hy vọng Mục Đường: “Mục tiểu thư, thể chữa khỏi ?”

 

Mục Đường gật đầu: “Có thể, một tháng dùng t.h.u.ố.c là .”

 

“Một tháng!” Giọng A Tùng đột ngột cao vút.

 

Mục Đường hiểu: “Một tháng vẫn là quá lâu ? Nếu ngươi gấp, thể thêm chút mãnh dược, hai mươi ngày là thể phục hồi.”

 

“Chỉ là dùng mãnh dược, cơ thể sẽ chút khó chịu.”

 

“Không .” A Tùng liên tục xua tay, tâm trạng lúc lên lúc xuống, nước mắt chảy dài nên lời.

 

Người hầu bên cạnh giúp giải thích: “Mục tiểu thư, bệnh của mẫu A Tùng chữa trị hơn nửa năm .”

 

“Các đại phu trong thành đều mất vài năm mới thể phục hồi, nên mới vì tiền mà chuyện hồ đồ như .”

 

“Giờ chỉ cần một tháng, vui mừng khôn xiết.”

 

A Tùng liên tục gật đầu: “ .”

 

Mục Đường đơn t.h.u.ố.c cho : “Cứ theo đơn t.h.u.ố.c mà dùng.”

 

Giải quyết xong chuyện, Triệu Phi Vũ khoác tay Mục Đường: “Đi, mời dùng bữa.”

 

“Cả gia đình đều theo.”

 

Triệu Phi Vũ tính cả Mục Vệ Quốc, Lăng Diễm và những khác .

 

Một đoàn rời khỏi thảo trường, đến Túy Hương Lâu.

 

Mục Đường nhướng mày: “Lại đến đây ăn.”

 

Triệu Phi Vũ: “Sao ? Muội thích món ăn ở đây ?”

 

“Muội thích món gì, sẽ bảo đầu bếp , Túy Hương Lâu là sản nghiệp của Triệu gia chúng .”

 

Mục Đường lắc đầu: “Không , chỉ là một quen hòa thuận lắm ở đây thôi.”

 

Triệu Phi Vũ chút ngạc nhiên: “Ồ, trùng hợp ? Nàng tên là gì?”

 

Lời của Triệu Phi Vũ dứt, chưởng quỹ đến bẩm báo: “Đại tiểu thư, đây là sổ sách tháng , đến đây tiện thể xem qua luôn ạ.”

 

Mục Đường khẽ với Triệu Phi Vũ: “Người cứ xử lý sổ sách , chỗ vội.”

 

“Được, tiểu nhị, rót nước cho khách!” Triệu Phi Vũ đáp lời lớn tiếng gọi bếp .

 

Khi Triệu Phi Vũ cùng chưởng quỹ sang một bên xem sổ sách, Mục Vân Lan từ bếp tiếp đón khách.

 

“Mấy vị khách quan mời trong.” Nàng với vẻ mặt tươi nghênh đón khách.

 

khi ngẩng đầu thấy là Mục Đường và những khác, nàng lập tức đổi sắc mặt.

 

“Sao là các ngươi?”

 

Tú Nhi bất mãn đáp : “Chúng đến ăn cơm ?”

 

Mục Vân Lan khinh miệt một tiếng: “Các ngươi ăn nổi ? Thịt ngựa đặc trưng ở đây, một đĩa mười lượng bạc .”

 

“Một bình Thanh Thảo tửu là năm mươi lượng bạc đấy!”

 

Mục Vân Lan âm thầm tính toán, những thứ Mục Đường cướp từ Lý Bảo Quý và Vương Hổ nhiều nhất cũng chỉ đáng giá trăm lượng bạc.

 

Nàng còn tiêu hao nhiều đường , giờ trong túi e rằng chỉ còn vài lượng bạc, chắc chắn thể ăn cơm ở Túy Hương Lâu.

 

Tú Nhi bất mãn phản bác: “Ngươi quản chúng ăn nổi , ngươi là một tiểu nhị chạy bàn cứ việc của .”

 

Mục Vân Lan hừ lạnh một tiếng, dùng lỗ mũi : “Ta là tiểu nhị của Túy Hương Lâu đương nhiên nghĩ cho khách trong quán.”

 

“Không thể để đám quỷ nghèo ăn nổi cơm như các ngươi ăn xin, phiền nhã hứng dùng bữa của các vị khách quý.”

 

 

Loading...