Mang Thai Bị Lưu Đày, Sau Khi Tích Đầy Không Gian Một Thai Hai Bảo - Chương 45: Sự thật, suy luận tuyệt đỉnh ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:08:44
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắn bệt xuống đất, thấy tiếng cửa nhà lao mở cũng ngẩng đầu, chỉ mở miệng : “Lâm Lâm c.h.ế.t , cũng sống nữa, rể cần khuyên nữa.”

 

Mục Đường bước nhà lao nhấc chân đá cho Vu Hòa Khiêm một cước: “Giả vờ thâm tình cái quái gì?”

 

??? Bạch Thứ Sử ngây ngốc.

 

Mục tiểu thư... hung hãn như ? Vả ... nương của Vu Hòa Khiêm chẳng cũng là nương của thê t.ử , cảm giác như ngay cả cũng mắng lây...

 

Vu Hòa Khiêm ngã đất chút ngẩn : “Ngươi... ngươi là ai?”

 

Mục Đường lạnh lùng : “Ngươi vốn dĩ là cùng Lâm Lâm tuẫn tình đúng ?”

 

“Cho nên hai mới cùng một loại t.h.u.ố.c độc, chỉ là nàng c.h.ế.t ngươi một bước, ngươi mới bắt nhà lao.”

 

“Ngươi thừa nhận g.i.ế.c , là danh tiếng của nàng khi c.h.ế.t liên lụy.”

 

Vu Hòa Khiêm những lời đột nhiên ngẩng đầu: “Ngươi... ngươi .”

 

Mục Đường tiếp tục : “Ngươi cũng nàng đổ t.h.u.ố.c độc khi c.h.ế.t, ngươi nghĩ nàng xuống tay , nên tìm tỳ nữ ?”

 

Vu Hòa Khiêm lẩm bẩm: “Lâm Lâm nhát gan, nàng sợ hãi là chuyện bình thường, ngươi cần khuyên nữa.”

Mèo Dịch Truyện

 

Mục Đường nhẹ vuốt bụng: “Nàng giống , m.a.n.g t.h.a.i .”

 

“Ít nhất hai tháng. Dựa thời điểm nàng gả Âu gia mà xem, đứa bé là của ngươi.”

 

“Nàng khi phát hiện đổi chủ ý, nàng c.h.ế.t, còn cho ngươi sự thật, nhưng... g.i.ế.c c.h.ế.t!”

 

“Cái gì? Mang thai...” Vu Hòa Khiêm kinh ngạc đến mức bò dậy từ đất.

 

Mục Đường để ý đến , sải bước khỏi nhà lao: “Ta sẽ cùng Bạch Thứ Sử bắt hung thủ, lúc xét án nên thế nào ngươi hẳn là rõ .”

 

“Là giữ thể diện, để nàng và đứa bé hàm oan mà c.h.ế.t, là vì các nàng mà đòi công lý, chính ngươi tự cân nhắc.”

 

Mục Đường cùng Bạch Thứ Sử rời khỏi nhà lao lập tức đến đồng cỏ. Lăng Diễm cũng theo, đường khẽ : “Người ngươi gặp cũng đang ở đồng cỏ .”

 

“Vừa thể cùng , sẽ khiến khác nghi ngờ.”

 

Mục Đường nhẹ gật đầu, bên ngoài điềm tĩnh, thực chất kích động đến mức lòng bàn tay cũng toát mồ hôi.

 

Đến đồng cỏ , Mục Đường trực tiếp hạ lệnh: “Tìm kiếm tất cả các phòng, tìm gối của bọn họ.”

 

Gối???

 

Lâm Chưởng Thư và Bạch Thứ Sử đều chút ngây , nhưng vẫn dặn dò quan sai theo lời nàng.

 

Rất nhanh, gối của hạ nhân ở đồng cỏ đều tìm .

 

Mục Đường lượt tiến lên kiểm tra, khi kiểm tra đến một chiếc gối bằng vải đen, nàng dừng bước.

 

“Đây là của ai?”

 

Một nam nhân ba mươi mấy tuổi da đen như than : “Của .”

 

“Chính là , bắt lấy.” Mục Đường trực tiếp dặn dò.

 

Quan sai tiến lên khống chế , cao giọng hô: “Thứ Sử đại nhân, g.i.ế.c , các thể oan uổng chứ.”

 

Mục Đường lạnh: “Ta nào bắt ngươi là vì chuyện g.i.ế.c , ngươi kích động cái gì?”

 

“Ưm... ...” Nam nhân lập tức lắp bắp, lời liền thành đ.á.n.h mà tự khai.

 

“Gần đây Thứ Sử đại nhân đang điều tra án mạng, bắt đương nhiên chỉ thể là vì chuyện đó.” Hắn hồi thần đó cứng miệng giải thích.

 

Mục Đường: “Đừng vội, sẽ đem chứng cứ bày mặt ngươi.”

 

Mục Đường lấy khăn tay: “Khăn tay gói cỏ khô tìm thấy trong khoang mũi của c.h.ế.t.”

 

“Ta dùng ngân châm đ.â.m xuyên cổ và n.g.ự.c nàng, chỉ một cây phát đen ở phía .”

 

“Chứng tỏ t.h.u.ố.c độc là khi c.h.ế.t mới đổ , nàng c.h.ế.t vì trúng độc.”

 

“Lại căn cứ vết đỏ còn mặt nàng, thể phán đoán nàng là che miệng mũi nghẹt thở mà c.h.ế.t, là dùng gối, chăn hoặc những thứ tương tự.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/chuong-45-su-that-suy-luan-tuyet-dinh.html.]

 

“Ta sớm hỏi thăm , chỉ những phu khuân vác việc ở đồng cỏ mới dùng cỏ khô thu hoạch để gối.”

 

“Mặc dù tất cả đều dùng chung một lô cỏ khô, nhưng mùi cơ thể, mồ hôi, và vảy da để khi ngủ lâu đó đều khác .”

 

“Ta kiểm tra, mùi cỏ khô trong gối của ngươi y hệt với mùi trong miệng mũi c.h.ế.t.”

 

“Cho nên, là ngươi bịt c.h.ế.t nàng.”

 

“Ngươi... ngươi bậy! Cỏ khô chỉ là trùng hợp, chừng là nàng đến đồng cỏ lúc hít thì ?” Nam nhân cứng miệng biện bạch.

 

“Hơn nữa phần t.h.u.ố.c độc của Vu Hòa Khiêm ngươi giải thích thế nào?”

 

Mục Đường tiếp tục : “Bọn họ thanh mai trúc mã tình đầu ý hợp, c.h.ế.t là cha ép gả cho Âu lão gia, hai hẹn tự tận cùng xuống suối vàng.”

 

“Cho nên chỗ Vu Hòa Khiêm một phần t.h.u.ố.c độc y hệt, chỉ là... khi uống t.h.u.ố.c độc, c.h.ế.t phát hiện nàng m.a.n.g t.h.a.i con của Vu Hòa Khiêm.”

 

“Nàng chuẩn tin tức cho Vu Hòa Khiêm, nhưng cha nàng lừa đến đồng cỏ.”

 

“Ta điều tra, cha c.h.ế.t nhận sính lễ ba ngàn lượng bạc của Âu lão gia!”

 

“Nếu chuyện nàng m.a.n.g t.h.a.i con của Vu Hòa Khiêm bại lộ, bọn họ coi như là lừa hôn.”

 

“Theo quy củ của thành Tuấn Châu, sính lễ chính là trả gấp đôi.”

 

“Cho nên bọn họ tìm ngươi phá bỏ đứa bé trong bụng c.h.ế.t, để cầu mong giấu trời qua biển.”

 

ngờ ngươi dùng sức quá mạnh, trong lúc giãy dụa c.h.ế.t nàng.”

 

“Ngươi ăn cướp la làng, bẩm báo Âu gia. Âu gia ngay lập tức liên tưởng đến Vu Hòa Khiêm, báo quan bắt .”

 

“Ồ đúng , ngươi từng là một tên cờ bạc, nợ tiền cha c.h.ế.t.”

 

“Ta đoán ngươi đồng ý giúp phá thai, điều kiện chính là những khoản nợ cũ sẽ xóa bỏ?”

 

“Toàn bộ diễn biến vụ án chính là như . Còn , tháo gối hẳn là thể phát hiện hương phấn mà c.h.ế.t thường dùng mặt.”

 

“Ngươi... ...” Nam nhân trợn tròn mắt, biện bạch một lời.

 

Chỉ dựa một cọng cỏ khô, nữ nhân suy luận tất cả.

 

Khi Bạch Thứ Sử dẫn đồng cỏ, kinh động bộ đồng cỏ, đều đến xem náo nhiệt.

 

Suy luận của Mục Đường kết thúc, đều nhịn mà vỗ tay khen .

 

“Hay! Có lý cứ, xem cái tên Hắc Oa còn biện bạch thế nào?”

 

Bạch Thứ Sử lập tức cao giọng quát: “Hắc Oa, ngươi to gan lớn mật, g.i.ế.c vu oan giá họa.”

 

“Tội ngươi nhận nhận? Nếu ngươi thành thật nhận tội, bản quan vẫn thể xử nhẹ.”

 

“Nếu nhận, bản quan chỉ thể dùng đại hình để chiêu đãi!”

 

Hắc Oa cúi đầu: “Ta nhận, thật sự nhận tiền giúp phá thai, ngờ nàng giãy dụa dữ dội như , một cái cẩn thận liền c.h.ế.t nàng.”

 

“Thứ Sử đại nhân, cố ý g.i.ế.c , cầu ngài xử nhẹ.”

 

Bạch Thứ Sử phất tay áo: “Giải về công đường xét xử.”

 

Mục Đường chắp tay hành lễ: “Thứ Sử đại nhân, vụ án điều tra rõ ràng, sẽ cùng ngài về nữa.”

 

Bạch Thứ Sử gật đầu: “Hay, đa tạ Mục tiểu thư điều tra rõ chân tướng, trả công bằng cho c.h.ế.t.”

 

Nói xong với ở đồng cỏ: “Mục tiểu thư tuy lưu đày đến đây, nhưng lập công giúp Thứ Sử phủ một việc lớn.”

 

“Sau nàng chính là bằng hữu của Thứ Sử phủ, các đối đãi bằng lễ nghĩa, rõ ?”

 

Bạch Thứ Sử lo lắng Mục Đường khác nhắm và bắt nạt, cố ý lời bảo vệ mặt ở đồng cỏ.

 

Tất cả ở đồng cỏ đều gật đầu biểu thị hiểu. Trong đó, một xa xem kịch chăm chú Mục Đường, siết chặt hai nắm đấm, thể run rẩy.

 

Mục Đường và Lăng Diễm một cái, hai chuẩn tìm Mục Vệ Quốc.

 

 

Loading...