Mang Thai Bị Lưu Đày, Sau Khi Tích Đầy Không Gian Một Thai Hai Bảo - Chương 41: --- Mục Đường giết người

Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:08:37
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lâm Chưởng Thư của Thứ sử phủ tiếp đón bọn họ, đếm , kiểm tra văn thư và lệnh bài, theo lệ hỏi han một phen.

 

Ngụy Đại trả lời theo những gì bàn: “Dịch bệnh ở Nam Giang Thành nghiêm trọng, chúng thiệt hại ít ở đó.”

 

“Lão Hổ, lão Quý bất hạnh... qua đời.”

 

“Mục đại tiểu thư y thuật, giúp Nam Giang Thành chữa trị dịch bệnh, cho nên những tay nàng thiệt hại.”

 

“Ta thể giữ mạng cũng vì nàng, cho nên suốt chặng đường đều khá chăm sóc nàng, cũng là ơn báo đáp thôi.”

 

“Còn một đội khác đường lạc mất chúng , Thứ sử phủ tiếp nhận bọn họ ?”

 

Ngụy Đại nửa thật nửa giả, đồng thời còn lén lút hỏi thăm tung tích của Lục Tâm Nhu và những khác.

 

Lâm Chưởng Thư hề nghi ngờ nhiều, dịch bệnh thứ tính xác định, mạng ai thì là mạng đó, cho dù Hoàng thượng đến cũng .

 

Hơn nữa cấp chỉ yêu cầu bọn họ chịu trách nhiệm tiếp nhận , còn yêu cầu gì, bọn họ cần thiết cố ý gây khó dễ.

 

“Đội khác của các ngươi cũng thành hôm nay, nhưng buổi sáng Thứ sử phủ đang xét xử một vụ án tình sát.”

 

“Thêm đó bọn họ văn thư, cho nên tạm thời vẫn gặp, cũng ký phát văn thư tiếp nhận.”

 

Lâm Chưởng Thư trả lời xong liền chuẩn ký tên, nhưng đột nhiên... một tiếng nữ nhân vang lên.

 

“Đợi !”

 

“Chưởng thư đại nhân.”

 

“Vương Hổ và Lý Bảo Quý đều c.h.ế.t vì dịch bệnh, mà c.h.ế.t trong tay Mục Đường!” Đoàn Lục gia bước Thứ sử phủ, mở miệng la lối là Lục phu nhân.

 

Bảy quan sai áp giải theo c.h.ế.t hơn một nửa, chỉ còn ba .

 

Người của nhị phòng, tam phòng Mục gia theo sát phía , nhị phòng vẫn là năm , Mục Lương Điền, Mục Vân Lan, Mục Vân Châu, Mục Quang Tông, Mục Diệu Tổ.

 

Tam phòng chỉ hai Mục Uy, Mục Võ.

 

Lục phu nhân mặt đầy đắc ý, cuối cùng cũng để nàng đợi khoảnh khắc , suốt chặng đường của Thượng thư phủ bọn họ chịu bao nhiêu khổ sở?

 

Con trai nàng sẽ c.h.ế.t ở Nam Giang Thành, con gái sẽ hủy hoại, tất cả đều vì Mục Đường.

 

Bọn họ đến Tuấn Châu, Mục Đường cũng đến, thời điểm vặn, đây chính là an bài nhất của ông trời.

 

Thứ sử phủ chân tướng Mục Đường g.i.ế.c , nhất định sẽ g.i.ế.c nàng .

 

Những tay nàng cũng giữ , chừng nhị phòng, tam phòng Mục gia đều sẽ liên lụy.

 

Đến lúc đó chỉ Thượng thư phủ thể sống sót, bọn họ ở Tuấn Châu từ từ vững, về nhất định sẽ càng ngày càng .

 

Lâm Chưởng Thư ngẩng đầu Lục phu nhân một cái: “Ồ? Lại chuyện lớn như , hãy đợi bẩm báo Thứ sử đại nhân.”

 

Lâm Chưởng Thư xong liền vội vàng rời , Lục phu nhân càng thêm đắc ý, nàng hướng về phía Mục Đường hô lớn: “Ngươi xong đời !”

 

Mục Đường bọn họ một cái, y phục của bọn họ chỉnh tề, điều phù hợp lẽ thường, đoàn bọn họ một xu c.h.ế.t đói là mệnh lớn.

 

Làm thể ăn mặc sạch sẽ như ? Hơn nữa quan sai áp giải bọn họ c.h.ế.t, mà bọn họ thiếu một ai.

 

Điều càng thêm kỳ lạ! Dù khi gặp nguy hiểm, quan sai đều sẽ đẩy phạm nhân lưu đày c.h.ế.t, tuyệt đối thể hy sinh bản .

 

Bọn họ đến Tuấn Châu đường e rằng hề đơn giản.

 

Khi Mục Đường đang suy nghĩ, Lâm Chưởng Thư dẫn Tuấn Châu Thứ sử đến.

 

Tuấn Châu Thứ sử bốn mươi tuổi, lớn lên ở thảo nguyên nên diện mạo thô kệch, râu quai nón dài đến mức thể tết bím.

 

Thân hình cực kỳ khôi ngô, ở vị trí cao giận mà vẫn hiển uy.

 

Thứ sử lớn tiếng hỏi: “Ai tố cáo ai g.i.ế.c ?”

 

Lục phu nhân dám thẳng , cúi đầu đáp: “Đại nhân, là ! Ta tố cáo Mục Đường, nàng đường lưu đày g.i.ế.c Vương Hổ, Lý Bảo Quý cùng một đám quan sai.”

 

“Nàng giả trang bọn họ c.h.ế.t vì dịch bệnh, cùng t.h.i t.h.ể trong Nam Giang Thành mà thiêu hủy.”

 

“Cái c.h.ế.t của thành chủ Nam Giang Thành cũng thoát khỏi liên quan đến nàng .”

 

Thứ sử xong biểu cảm nghiêm nghị: “Cái gì! Nàng to gan đến mức !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/chuong-41-muc-duong-giet-nguoi.html.]

 

“Ngươi chứng cứ chứng minh tất cả những gì ngươi ?”

 

Lục phu nhân vội vàng gật đầu: “Đương nhiên ! Ta nhân chứng!”

 

“Người của Lục gia chúng , nhị phòng, tam phòng Mục gia, còn mấy vị quan sai đều thể chứng!”

 

Thứ sử vuốt râu: "Lục gia quan hệ thuộc với ngươi, lời của họ thể bằng chứng."

 

"Mục gia nhị phòng, tam phòng là huyết mạch ruột thịt của Mục Đường, bản Thứ sử nhớ, họ vẫn đoạn ."

 

"Như , nếu Mục Đường chịu tội, họ cũng sẽ gặp tai ương, dù đây cũng là trọng tội c.h.é.m đầu."

 

"Cho nên... lời khai của họ cũng thể tin."

 

"Họ sẽ ngốc đến mức chỉ điểm Mục Đường tự chịu c.h.ế.t chứ?"

 

Nhị phòng, tam phòng vốn dĩ định theo chỉ điểm Mục Đường, lập tức co rúm như chim cút.

 

Tuy họ hận Mục Đường, nhưng khi đoạn , họ đều chỉ thể về phía nàng.

 

Thế nên của nhị phòng, tam phòng đều ngậm miệng , tất cả đều lắc đầu bày tỏ .

 

Thứ sử khẽ nhướng mày: "Như , thể chứng chỉ còn mấy tên quan sai."

 

"Dù bọn họ là quan sai áp giải do đích Thánh thượng Kinh đô phái tới."

 

Ngụy Đại lập tức chắp tay đáp lời: "Bẩm Thứ sử đại nhân, lão bà lời hồ đồ."

 

"Con gái nàng đây Vương Hổ nhục, tự nguyện lấy Lý Bảo Quý, con trai nàng còn c.h.ế.t ở thành Nam Giang, nàng oán hận Mục Đường tay cứu giúp."

 

"Cho nên giờ đây mới dùng cách để vu khống Mục Đường."

 

"Không! Ngươi dối! Ngươi Mục Đường mua chuộc, đương nhiên giúp nàng chuyện ." Lục phu nhân chỉ Ngụy Đại mà kêu la.

 

Nói xong nàng mấy tên quan sai áp giải họ tới: "Các ngươi , các ngươi đều tận mắt thấy mà."

 

Mấy tên quan sai lắc đầu: "Chúng chỉ lạc đường với Mục Đường, còn rõ."

 

Lục phu nhân trợn tròn mắt, nàng vốn tưởng rằng đến Thứ sử phủ chỉ điểm Mục Đường là chuyện dễ dàng, Mục Đường chịu tội là chuyện chắc như đinh đóng cột.

 

Sao giờ đây... tất cả đều đổi !

 

Hơn nữa... nàng cảm thấy vị Thứ sử căn bản trị tội Mục Đường, dường như đang bảo vệ Mục Đường khắp nơi.

 

Ngụy Đại khẽ: "Ha ha, Mục Đường tiền quyền, lấy gì mà mua chuộc ?"

 

"Ta lợi lộc mạo hiểm tội c.h.é.m đầu mà giúp nàng ?"

 

"Ngươi... ngươi nàng uy hiếp." Lục phu nhân tiếp tục .

 

Ngụy Đại nhún vai: "Nực , nàng một phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i tay trói gà chặt thể uy h.i.ế.p ?"

 

"Được , cho dù đường nàng uy hiếp, nhưng giờ đến Thứ sử phủ, an ."

 

"Ta thể ở đây vạch trần nàng , báo thù rửa hận."

 

"Còn mấy tên quan sai cùng ngươi, theo lý mà họ cùng phe với ngươi, vạch trần Mục Đường chứ?"

 

"Ngươi... ... tại ..." Lục phu nhân nhất thời cũng tìm lý do để giải thích.

 

Ngụy Đại thầm lườm Lục phu nhân một cái, y theo Mục Đường ăn ngon uống , chỉ điểm nàng cũng chẳng lợi ích gì, Lục phu nhân cũng giống một tiền đồ.

 

Y tuyệt đối sẽ ngốc nghếch mà phản bội sang phe Lục phu nhân.

 

Hơn nữa Tuấn Châu là quê hương của y, y định an cư ở đây, theo Mục Đường chắc chắn sẽ tiền đồ lớn, y hà cớ gì tự hủy tiền đồ chứ?

Mèo Dịch Truyện

 

Mục Đường cũng chút kinh ngạc, Ngụy Đại giúp nàng là lẽ đương nhiên, nhưng... mấy tên quan sai theo Lục phu nhân cũng...?

 

Rầm!

 

Thứ sử đập bàn lên tiếng: "Đại đảm phụ nhân! Ngươi vốn mang tội, còn vì thù riêng mà vu khống Mục Đường."

 

"Người , đ.á.n.h nặng ba mươi trượng, lôi thảo trường việc!"

 

 

Loading...