Mang Thai Bị Lưu Đày, Sau Khi Tích Đầy Không Gian Một Thai Hai Bảo - Chương 121: Hàn Độc Bùng Phát ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:14:05
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nếu Lăng Tiêu Tương thật sự là Tiêu Tương tỷ tỷ của Tuấn Châu, thì... nàng tuyệt đối thể chịu an phận trướng đàn ông mà việc.

 

Trân Bảo Các... là sản nghiệp của nàng!

 

Vậy thì tin tức về đồ đằng mà đây dò hỏi từ Mai tỷ sai chăng? Mai tỷ đồ đằng chỉ một Lăng Tiêu Tương , mà đêm đó nàng quả thật thấy đồ đằng y hệt.

 

Nàng thể nào chuyện gì đó với một nữ nhân còn m.a.n.g t.h.a.i , đến cả những tập truyện chí quái cũng chẳng nổi câu chuyện như .

 

Lăng Tiêu Tương và Lăng Diễm là mẫu tử, khả năng nào... chính là nam nhân đêm hôm đó !

 

Đầu Mục Đường rối như tơ vò, nàng nhầm lẫn một thông tin tối quan trọng, nhưng nội tâm cuồng nhiệt kích động, nàng sắp sửa thể tháo gỡ bí ẩn .

 

Cùng lúc đó, Lăng Diễm nhận tin tức mới từ Mặc Trúc truyền về từ Đại Lũng.

 

Trong thư chỉ một câu: Vào ngày chủ t.ử mất tích vì hàn chứng phát tác, Mục Đường cũng hỏa độc tấn công tại phủ tướng quân.

 

Tay Lăng Diễm nắm chặt tờ giấy bắt đầu run rẩy, nhớ lời nàng hai hôm , rằng tiếp xúc mật đơn giản thể giải độc, duy chỉ ... thể giao hòa.

 

Còn về hài t.ử trong bụng nàng, Đông Phương từng chỉ vạn phần chi nhất cơ hội, lẽ nào... nàng chính là cái vạn phần chi nhất đó?

 

Hơn nữa hai họ tương bổ độc tố cho , tỷ lệ sẽ tăng lên nhiều!

 

Lăng Diễm và Mục Đường hai , trong mắt cả hai đều ánh lên sự kích động.

 

Lăng Tiêu Tương tới còn nội tâm hai đang dậy sóng, nàng sải bước đến mặt Lăng Vy.

 

“Ngươi đích đến Đại Lũng tìm , vì ngươi tài nghệ cao cường, gan hơn , mà là do đứa con trai , phu quân của ngươi bức ép ngươi tới đây ?”

 

“Sau khi các ngươi mưu nghịch soán vị, phong ngươi Hoàng hậu, nhưng cũng tuyển mấy chục tú nữ cung.”

 

“Ngươi nay già yếu sắc tàn, ngươi thêm một cái cũng thấy ghét bỏ.”

 

“Mà tài vật hiện của Bắc Tấn chống đỡ bao lâu nữa , cho nên... bọn chúng mới phái ngươi đến tìm .”

 

“Bọn chúng hy vọng ngươi sẽ dùng phận để lừa lấy bản đồ kho báu từ chỗ .”

 

“Bọn chúng thể chuyến của ngươi nguy hiểm vô cùng? Rõ ràng là đang hy sinh ngươi.”

 

“Ta nhẹ tin tình chị em, còn ngươi nhẹ tin nam nhân, bởi ngươi cũng chẳng thông minh hơn là bao.”

 

“Câm miệng!” Lăng Vy trúng tim đen cách nào phản bác, chỉ thể giận dữ thất bại mà gào lên.

 

Lăng Tiêu Tương dừng , ngược tiếp tục : “Còn nữa, cho dù ngươi thật sự lấy bản đồ kho báu, ngươi cũng sẽ thể trở về Bắc Tấn!”

 

“Phụ t.ử bọn chúng chỉ bản đồ kho báu, một quân cờ mất giá trị lợi dụng thể tùy ý vứt bỏ.”

 

“Ngươi bậy! Bọn chúng sẽ đối xử với như !” Lăng Vy mắt đỏ hoe phản bác, kỳ thực Lăng Tiêu Tương hề sai, phu quân chán ghét nàng, nhiều năm còn chung chăn gối với nàng nữa.

 

giữ chân , nàng chút do dự đồng ý đến tìm bản đồ kho báu, nàng dám tin thật sự tuyệt tình đến .

 

Còn về nhi tử... đó là cốt nhục sinh của nàng, càng thể nào đối xử với nàng như thế .

 

“Ha ha ha ha, từ khi ngươi lừa gạt, thề sẽ bao giờ tin tưởng bất cứ ai nữa.”

 

“Mà ngươi... một kẻ giỏi ngụy trang đến thể một lòng một tin tưởng khác, thật đúng là châm biếm.” Lăng Tiêu Tương giễu cợt .

 

Đồng thời, nàng lấy chứng cứ, một phần bản đồ, một phần tình báo.

 

“Trên đường từ Tuấn Châu về Bắc Tấn ba nhóm ngựa Bắc Tấn đang chờ tiếp ứng, đây là vị trí của bọn chúng.”

 

“Ngươi ở Tuấn Châu đ.á.n.h cho t.h.ả.m bại, bọn chúng cũng bảo vệ ngươi, ngươi mục đích phục kích của bọn chúng là gì?”

 

“Chỉ một khả năng duy nhất là diệt khẩu!”

 

“Thiên hạ đều , Hoàng đế Bắc Tấn là dựa nữ nhân mưu phản mới thể leo lên ngôi vị, mang tiếng dựa nữ nhân mà trộm bản đồ kho báu để sung túc quốc khố?”

 

“Con trai ngươi đường đường là Thái t.ử Bắc Tấn cũng đời dị nghị là dựa dẫm mẫu , dựa dẫm nữ nhân.”

 

“Cho nên, chuyến của ngươi chắc chắn c.h.ế.t!”

 

Chứng cứ bày mắt, thêm những điều bất thường thường nhật, Lăng Vy Lăng Tiêu Tương đều là lời thật.

 

Nàng còn gào thét nữa, rạp đất một lời.

 

Mấy khắc , nàng mới phá lên : “Ha ha ha ha ha... đúng , bọn chúng yêu , đều là lợi dụng...”

 

“Đây chính là lý do hận ngươi, tại ngươi thể sự sủng ái của nhiều đến ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/chuong-121-han-doc-bung-phat.html.]

“Phu quân của ngươi, nhi t.ử của ngươi, nhà của ngươi, bằng hữu của ngươi, cung nhân của ngươi, tất cả đều bảo vệ ngươi.”

 

“Còn thì ? Ta từ nhỏ là dã chủng đời khinh bỉ, cha .”

 

“Cho dù ngươi cứu về cung thì thế nào? Ngươi cho họ Lăng thì thế nào? Bọn chúng đối với và ngươi giống ?”

 

“Trong lòng bọn chúng, vẫn là một dã chủng, sống nương nhờ ngươi, tất cả những lợi ích bọn chúng ban cho đều là sự bố thí!”

 

“Đừng tưởng , bọn chúng đều khinh thường , bọn chúng đáng thương là một dã chủng!”

 

“Cho nên, chỉ ngươi c.h.ế.t , mới thể thoát khỏi tất cả, còn sống cái bóng của ngươi nữa.”

 

Lăng Tiêu Tương lắc đầu: “Ta ngươi tâm tư nhạy cảm, cố ý dặn dò cung nhân chăm sóc ngươi chu đáo, ngờ ngươi những suy nghĩ như .”

 

“Chăm sóc chu đáo?” Lăng Vy trong miệng ngừng lẩm bẩm mấy chữ .

 

“Hề hề hề... sai , cuộc đời vốn dĩ là một sai lầm.”

 

“Đã là sai lầm, thì đường đầu nữa, chi bằng một đường đến tận cùng.”

 

“Hảo tỷ tỷ, kéo ngươi cùng chịu thống khổ, đến suối vàng sẽ vui vẻ.”

 

Lăng Vy xong gắng gượng dậy xông về phía Mục Đường, Lăng Diễm vẫn luôn bảo vệ bên cạnh theo bản năng vung một chưởng nàng .

 

Phụt...

 

Lăng Vy phun một ngụm máu, sương m.á.u bay khắp trời, mấy giọt rơi tay Lăng Diễm, lập tức da thịt hấp thụ.

 

Mèo Dịch Truyện

Sau khi Lăng Vy ngã mạnh xuống đất, mặt nàng lộ một nụ .

 

“Hề ha ha ha ha... hàn độc trong cơ thể ngươi kích phát, ngươi sẽ cùng xuống hoàng tuyền!”

 

“Ngươi thông minh cả đời, cuối cùng nữ nhân hại.”

 

Lời Lăng Vy dứt mấy khắc, Lăng Diễm mặt cắt còn giọt m.á.u ôm ngực, Mục Đường lập tức xông lên, nàng căng thẳng nắm lấy tay bắt mạch.

 

“Ta giúp ngươi trị liệu.”

 

Lăng Diễm rút tay về đẩy nàng : “Đi!”

 

Khi hàn độc phát tác hung mãnh, Lăng Diễm sẽ mất ý thức bản đang gì.

 

Chàng sợ nàng thấy bộ dạng thê t.h.ả.m của , càng sợ cẩn thận tổn thương nàng.

 

“Ta ! Ngươi tin tưởng !” Mục Đường trực tiếp dang rộng hai tay ôm lòng.

 

Cơ thể dần trở nên lạnh buốt, trong tiết thu như ôm một khối băng lạnh giá.

 

Nếu dùng sức đẩy nữa, Mục Đường sẽ thương, Lăng Diễm nỡ, tiếp tục tay, mà khuyên nhủ: “Đường Đường, nàng nghỉ , một lát nữa sẽ thôi.”

 

“Ta sẽ xảy chuyện gì...”

 

Mục Đường ôm chặt lấy : “Ngươi đừng hòng lừa !”

 

Là một đại phu, nàng rõ ràng, thời gian hàn độc trong cơ thể vẫn luôn áp chế, nay đột nhiên Lăng Vy dùng loại độc d.ư.ợ.c tương tự như kích phát, hàn chứng sẽ bùng phát hung mãnh hơn bội phần.

 

Nếu thể chống đỡ nổi, sẽ mất mạng tại chỗ!

 

Bởi , thời điểm Mục Đường thể nào buông .

 

“Đường Đường, nàng...” Lăng Diễm còn khuyên nhủ, môi run rẩy, bờ vực bùng phát của độc tố.

 

“Trước đây suốt chặng đường đều là ngươi bảo vệ , nay đổi bảo vệ ngươi!”

 

Mục Đường đáp một câu hôn lên đôi môi lạnh lẽo run rẩy của .

 

Ưm...

 

Tất cả lời của Lăng Diễm đều chặn nơi cổ họng, hàn độc trong cơ thể cuồn cuộn mãnh liệt, hoành hành ngang ngược trong lồng n.g.ự.c .

 

Chàng đau đến mắt đỏ ngầu tơ máu, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế để bản tổn thương trong lòng.

 

A!

 

Chàng gào thét thành tiếng, nhưng sự mềm mại môi khiến thể phát tiết, chỉ thể ngậm lấy môi nàng.

 

Vị tanh ngọt của m.á.u lan tỏa trong khoang miệng, đôi môi mềm mại như nhuộm một tầng sương m.á.u đỏ thẫm.

 

 

Loading...