Mang Thai Bị Lưu Đày, Sau Khi Tích Đầy Không Gian Một Thai Hai Bảo - Chương 108: Đến Nam Chiếu ---
Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:13:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thảo Thượng Phi trông vóc dáng hùng tráng, cao lớn như một con gấu đen, nhưng thực chất tuổi lớn lắm, bằng tuổi Mục Đường là mười tám, thậm chí còn nhỏ hơn Mục Đường mấy tháng theo thứ tự tháng sinh.
Theo lý mà nên gọi Mục Đường một tiếng tỷ, dù Hắc Tỳ Hưu, Phan Quảng Toàn và mấy lớn hơn Mục Đường đều gọi như .
cố chấp chịu, với tính cách kỳ quái cứ khăng khăng gọi Mục Đường là lão Đường.
Mục Đường cũng so đo với về xưng hô, mà trực tiếp đáp lời : “Không thể nào!”
“Ngụy Đại sẽ phản bội .”
“Nếu thật sự hại , đường lưu đày nhiều cơ hội, khi chúng đến Tuấn Châu chỉ cần trực tiếp vạch trần với phủ Thứ sử là .”
“Không cần đợi đến bây giờ, khi quyền thế mới tự tìm phiền phức.”
Thảo Thượng Phi gật đầu: “Điều thì đúng, bây giờ thành vợ , còn lên chức Đại đội trưởng nữa.”
“Có ngày lành sống, phản bội để truy sát, đây là sống chán tìm c.h.ế.t .”
“Thành ! ! Không gặp Ngụy Đại, thì điều tra Tiểu Nguyệt!” Lời của Thảo Thượng Phi nhắc nhở Mục Đường.
Lăng Diễm xong liền vút khỏi lâu, đầy một khắc .
“Đã điều tra , Ngụy Đại và Diệp Tân Nguyệt khi thành hôn lễ ở Tuấn Châu thì Nam Chiếu, ba ngày hồi môn, về nhà đẻ của Diệp Tân Nguyệt.”
“Quân doanh bên ngoài tuyên bố hai về , chỉ là Ngụy Đại bận rộn luyện binh thời gian tiếp khách.”
“Ta nghi ngờ… bọn họ Nam Chiếu căn bản hề về.”
Thảo Thượng Phi xong liền vụt một cái bay ngoài cửa sổ: “Đợi xác nhận.”
Tốc độ của Thảo Thượng Phi còn nhanh hơn, đầy một chén báo tin: “Ta mới lén lút quân doanh tìm một lượt.”
“Không thấy Ngụy Đại và Diệp Tân Nguyệt.”
“Tin tức Lăng công t.ử thăm dò là đúng sự thật!”
Mọi thứ xác nhận, ánh mắt của tất cả đều đổ dồn về phía Mục Đường, Ngụy Đại mất liên lạc.
Bây giờ hoặc là về Tuấn Châu tìm thế Ngụy Đại, tương đương với việc từ bỏ , hoặc là Nam Chiếu, cứu Ngụy Đại về.
Mục Đường là chủ nhân của Ngụy Đại, quyết định đương nhiên do nàng đưa .
Mục Đường trầm ngâm một lúc : “Diệp Tân Nguyệt trăm phương nghìn kế dẫn đến Nam Chiếu, thậm chí tiếc lợi dụng Ngụy Đại.”
“Cho dù từ bỏ Ngụy Đại, nàng vẫn sẽ chiêu khác.”
“Vậy thì… chúng hãy Nam Chiếu thôi!”
“Tuấn Châu Phan Quảng Toàn, Hắc Tỳ Hưu, Chu Diệp và những khác trông nom sẽ vấn đề lớn.”
“Tuy nhiên… Nam Chiếu cần dẫn thêm một .”
Mục Vệ Quốc sớm Nam Chiếu tìm vợ, nhưng ông vẫn lấy quyết định của con gái ưu tiên hàng đầu.
Bây giờ con gái đưa quyết định, ông vui vẻ ủng hộ: “Cha cùng con.”
Thảo Thượng Phi nhún vai: “Ta cô độc một , cũng như .”
“Nói đến đây, còn từng du ngoạn Nam Chiếu bao giờ, đến Nam Chiếu nhất định du ngoạn một vòng các phủ của các quan tham.”
Mục Đường liếc Thảo Thượng Phi một cái, nàng lười vạch trần , là du ngoạn ? Rõ ràng là trộm kho của .
… trộm thêm một chút cũng , cướp giàu giúp nghèo! Cướp của quan tham cứu tế nghèo như nàng đây.
Thảo Thượng Phi và Mục Vệ Quốc đều xác nhận sẽ cùng Nam Chiếu, chỉ còn Lăng Diễm, Mục Đường đầu : “Mẫu ngươi bên …”
Đi Nam Chiếu một sớm một chiều thể về , mà mẫu đang giao chiến với kẻ địch đến từ Bắc Tấn, rời e rằng .
lúc bọn họ đang do dự, một con chim bồ câu đưa thư vỗ cánh bay lâu, đậu ở cửa sổ nhã tọa tầng hai.
Lăng Diễm lập tức nhận đó là chim bồ câu đưa thư mà mẫu nuôi, túm lấy chim bồ câu, lấy ống thư từ chân chim.
Mở bức thư bên trong xem, mặt lộ nụ .
“Ta thể cùng ngươi Nam Chiếu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/chuong-108-den-nam-chieu.html.]
“Lăng Vi mẫu dẫn vây quét, tổn thất một lượng lớn nhân lực, bây giờ đang dẫn một đội chạy trốn về phía Nam Chiếu .”
“Mẫu bảo đến Nam Chiếu để diệt cỏ tận gốc!”
“Tốt!” Mục Đường mặt nở nụ , từ lúc nào nàng quen với việc Lăng Diễm cùng nhiệm vụ.
Nếu Nam Chiếu cùng, nàng còn chút quen.
Bây giờ hướng của hai đúng một đường, thì đỡ nhiều phiền phức.
Từ đó cũng thể thấy, mẫu của Lăng Diễm là một phụ nữ cực kỳ lợi hại, thể đ.á.n.h cho kẻ địch đến từ Bắc Tấn t.h.ả.m bại tháo chạy.
Lăng Diễm tiếp tục hỏi: “Ngươi định xử lý hẹn ước với Hoắc gia như thế nào?”
Mục Đường thở dài một : “Ai, cử thông báo cho Hoắc gia một tiếng, thời gian gặp mặt dời .”
“Chỉ là gặp mặt Hoắc công t.ử một thôi, khẩn cấp bằng chuyện ở Nam Chiếu.”
Mèo Dịch Truyện
Lăng Diễm: “Tốt, sẽ cùng truyền tin về.”
Mọi việc sắp xếp xong, Lăng Diễm, Thảo Thượng Phi chia đến các lầu xanh, bãi chăn ngựa ở Biên Phòng Thành để giải cứu những đứa trẻ bắt cóc trong đợt .
Còn Mục Đường thì cùng Mục Vệ Quốc một nữa đến quân doanh, để các lính canh quân doanh theo giải cứu bọn trẻ, một là cường long đấu nổi địa đầu xà.
Mấy nam nhân bên nàng võ công lợi hại, nhưng chỉ sợ đối phương đông , hai nắm đ.ấ.m khó địch bốn tay.
Hai là… các lính canh ở đó, hành động mới danh chính ngôn thuận hơn, nếu đối phương thể vu khống ngược , cáo buộc họ xông nhà dân bắt .
Khi đó bọn họ ngược sẽ gặp thêm một phiền phức, của triều đình ở đó sẽ rắc rối gì , bọn họ cũng thể nhanh chóng Nam Chiếu.
Mục Đường đến cổng lớn, các lính canh thấy nàng chút bất lực: “Mục tiểu thư, ngài đến nữa ?”
“Chúng mới với ngài rõ ràng mà?”
“Đội trưởng của chúng …”
“Đội trưởng của các ngươi ở quân doanh, Nam Chiếu vẫn về.” Mục Đường ngắt lời các lính canh khi họ còn xong.
“Mục tiểu thư…” Các lính canh sững một chút.
Mục Đường thấy bọn họ ngẩn liền tin tức nàng điều tra sai, nàng tiếp tục : “Ngụy Đại với tư cách đội trưởng đội canh gác Nam Chiếu nhiều ngày về, một khi tin tức lộ , khả năng nghi ngờ phản quốc.”
“Vì các ngươi vẫn luôn che giấu, nhưng… đời bức tường nào lọt gió.”
“Bây giờ cần là nhanh chóng tìm về, thể cứ để ở Nam Chiếu mãi .”
Mấy lính canh trố mắt , Mục Đường quá rõ ràng, khiến bọn họ thể phản bác.
… Mục Đường dám trực tiếp đến tìm bọn họ như , nhất định là đối sách.
Bọn họ lập tức nhỏ giọng : “Mục tiểu thư, ngài định xử lý thế nào?”
“Xin , chúng cố ý che giấu.”
“Ngoài lý do ngài , còn … trong Biên Phòng Thành bản các thế lực khác chiếm cứ.”
“Một khi bọn họ Ngụy ca ở quân doanh, còn sẽ gây chuyện gì.”
Mục Đường: “Ta trách các ngươi, cảnh giác một chút quả thực sai.”
“Bây giờ dự định Nam Chiếu tìm Ngụy Đại, tìm nhanh chóng trở về, trong thành sẽ yên bình.”
Mấy vị lính canh lập tức quỳ xuống Mục Đường: “Đa tạ Mục tiểu thư.”
Mục Đường giơ tay: “Đứng dậy , khi rời Nam Chiếu cùng một việc.”
“Là chuyện bắt cóc trẻ con đó ?”
Các lính canh đương nhiên cũng trong thành bọn bắt cóc trẻ con, chỉ là Ngụy Đại ở đây, bọn họ hành động liều lĩnh dễ phát hiện.
Hơn nữa Ngụy Đại chỉ huy, bọn họ lo lắng thể giải quyết dứt điểm một , ngược còn tự chuốc lấy phiền phức.
Tuy nhiên, giờ đây Mục Đường... bọn họ tìm thấy chủ tâm cốt!
Thế nên, khi Mục Đường gật đầu đáp lời, các thủ vệ lập tức tập hợp đội ngũ, tiến thẳng đến hoa lâu và thảo trường.