Mang Thai Bị Lưu Đày, Sau Khi Tích Đầy Không Gian Một Thai Hai Bảo - Chương 1: Thức tỉnh khi bị tịch thu gia sản và lưu đày ---
Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:07:33
Lượt xem: 44
“Cẩu hoàng đế, nguyền rủa ngươi!” Trên pháp trường đông nghịt , một nam nhân trung niên vóc dáng khôi ngô ngẩng mặt lên trời gầm thét.
“Mục Vệ Quốc thông đồng với địch phản quốc, dám lăng mạ Thánh thượng, tội thêm một bậc, c.h.é.m đầu ngay lập tức!”
Giám trảm quan ghế cao hạ lệnh một tiếng, đầu Mục Vệ Quốc rơi xuống đất, m.á.u tươi phun tung tóe khắp Mục Đường đang cùng pháp trường.
Hai tay và đầu nàng gông cùm trói buộc, vết m.á.u mặt vẫn còn ấm, mùi tanh ngọt xộc mũi, thể nàng lạnh đến cứng đờ.
Mãi cho đến khi đôi mắt cái đầu lăn lóc của Mục Vệ Quốc đối diện với nàng, nàng mới đột nhiên bừng tỉnh.
“Cha!!!” Nàng gào thét một tiếng, nước mắt tuôn như mưa.
“Toàn bộ gia quyến họ Mục còn xỏ xương bả vai lưu đày Nam Man! Lập tức khởi hành!” Người ghế cao nữa hạ lệnh, nỗi đau tinh thần còn dứt, thể chịu trọng thương.
Chiếc móc sắt nhọn hoắt xuyên qua xương bả vai Mục Đường.
“A!”
Nàng đau đến xương sống run rẩy, cuộn tròn thành một cục.
“Mau !” Keng keng leng keng... Tên sai dịch dùng sức kéo lê sợi xích sắt, lôi nàng dậy.
Mục Đường đau đến mức mắt nứt toác: “Cẩu hoàng đế, ngươi hãm hại trung lương, nguyền rủa ngươi con nối dõi nhưng con cháu đầy đàn!”
“Miệng lưỡi sắc bén, cắt lưỡi của ngươi mới yên tĩnh .”
Lưỡi đao lạnh lẽo của tên sai dịch kề sát miệng Mục Đường, nàng c.ắ.n chặt răng, đột nhiên... một trận đau đớn ập đến, mùi m.á.u tanh tràn miệng.
“Tiểu thư! Mau nhả , chảy nhiều m.á.u quá!” Thân thể lay mạnh, Mục Đường mơ màng mở mắt.
“Tú Nhi? Là ngươi…” Cảnh tượng m.á.u me biến mất, chỉ còn Tú Nhi, tỳ nữ cận hầu hạ nàng mười năm, đang nàng với vẻ mặt quan tâm.
“Tiểu thư gặp ác mộng ? Ác mộng gì mà kinh khủng đến , tiểu thư c.ắ.n rách cả môi chảy máu?” Tú Nhi cầm khăn tay lau vết m.á.u bên khóe miệng Mục Đường.
“Không, mơ!” Mục Đường lắc đầu.
“Là điềm báo !”
Nàng dậy quanh bốn phía, giường gỗ lê chạm khắc, bàn trang điểm gỗ hồng đào, lư hương tím vàng khói lượn lờ, vẫn là căn phòng khuê các quen thuộc của nàng.
Ngẩng đầu ngoài, đình đài lầu gác hành lang bao quanh phủ tướng quân, vẫn như xưa.
nàng , chẳng mấy chốc nơi sẽ trở thành nhân gian luyện ngục, m.á.u chảy thành sông!
Liên tục gặp ác mộng nửa tháng, cảnh tượng từng màn từng màn hiện lên, Mục Đường trong mơ thức tỉnh!
Thì ... thế giới nàng đang sống chỉ là một cuốn thoại bản, nàng là nữ phụ pháo hôi trong sách, sự tồn tại của nàng chính là để lót đường cho nữ chính.
Nữ chính là thám t.ử địch quốc, nữ cải nam trang trộn quân đội Đại Long quốc, nàng kích động Hoàng đế tàn hại trung thần để mưu đoạt binh quyền.
Mà vị trung thần tàn hại chính là cha Mục Đường! Uy Vũ Đại tướng quân đương triều Mục Vệ Quốc!
Theo kịch bản trong sách, cha nàng sắp hàm oan thông đồng với địch phản quốc, đó c.h.é.m đầu ở cổng thành.
Mục phủ tịch thu gia sản, còn nàng cùng những gia quyến họ Mục còn một xu lưu đày Nam Man.
Nữ chính cướp đoạt tài sản phủ tướng quân xong liền truy đuổi đến Nam Man để trảm thảo trừ căn, mà cái căn cỏ pháo hôi đó chính là nàng!
Trên đường , nữ chính gặp tư sinh t.ử lưu lạc bên ngoài của Hoàng đế, hai hợp tác đoạt bí bảo nảy sinh tình cảm, cuối cùng trong ứng ngoài hợp g.i.ế.c c.h.ế.t cẩu hoàng đế.
Sau đó nữ chính lấy vũ khí tối thượng, tương truyền thể b.ắ.n liệt hỏa, cách trăm mét lấy mạng .
Nữ chính dựa vũ khí quét sạch mấy nước, cuối cùng xưng bá thiên hạ trở thành một đời Nữ hoàng.
Còn Mục Đường, một pháo hôi, ngay cả mộ gió cũng , còn kéo theo hài nhi năm tháng trong bụng cùng phơi thây nơi hoang dã.
Mục Đường khi sắp xếp bộ tình tiết kịch bản, nàng nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng nhỏ lộ rõ, đứa con của nàng còn từng thấy một ngày nắng thế gian , nàng thể c.h.ế.t!
Gia đình nàng vô tội đến nhường nào? Dựa hiến lót đường cho nữ chính?
Nếu ông trời cho nàng điềm báo , để nàng sớm kịch bản, rõ nàng còn cơ hội đổi vận mệnh!
Nàng nhanh chóng bước ngoài: “Tú Nhi, mau đưa chìa khóa kho bạc cho ! Lại phóng chim bồ câu đưa thư báo cho cha mang theo tinh nhuệ đáng tin cậy nhanh chóng rời thành.”
“Bên nhị tiểu thư, bảo nàng mau chóng dùng chút bổ d.ư.ợ.c định thể!”
Mèo Dịch Truyện
Tú Nhi hiểu gì cả, nhưng vẫn theo lời nàng dặn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/chuong-1-thuc-tinh-khi-bi-tich-thu-gia-san-va-luu-day.html.]
“Vâng, tiểu thư.”
“Người cũng tự cẩn thận một chút, chớ để động t.h.a.i khí.”
Mục Đường lấy chìa khóa liền trực tiếp chạy đến kho bạc phủ tướng quân, nàng nhét kim phiếu, ngân phiếu lớp lót trong n.g.ự.c áo, đó chọn mấy món trang sức giá trị mà nhẹ.
Mục Đường chỉ tiếc kịch bản thức tỉnh quá muộn, nàng thể mang hết thứ trong kho bạc , cũng bí bảo mà nữ chính đoạt là gì?
Nếu nàng cũng bí bảo thần kỳ, sẽ để tài bảo trong nhà rơi tay khác.
Trong quá trình thu dọn đồ đạc, m.á.u từ vết thương ở khóe miệng Mục Đường chảy xuống cằm, nàng để ý đến, cứ để mặc dòng m.á.u ấm nóng chảy xuống cổ.
Nàng hề nhận ngọc bội nửa hình tròn cổ dần dần hút khô máu, biến thành màu hồng nhạt.
Mục Đường ngừng thu dọn đồ vật, nhưng đột nhiên! Chỗ cất giấu kim ngân tế nhuyễn trong n.g.ự.c đột nhiên trống rỗng, cảm giác nặng trĩu biến mất.
Nàng lập tức nhận điểm bất thường, kéo áo xem, bộ kim ngân mới bỏ đều cánh mà bay.
“Quỷ thần ơi! Đồ của !”
Nàng sờ loạn khắp ngực, trừ khi chạm hai khối thịt mềm mại thì còn gì khác.
Trong lúc vội vàng, nàng nắm lấy ngọc bội ngực, nắm... một đất trống mịt mờ sương trắng nhạt nhòa hiện mắt nàng.
Toàn bộ những thứ nàng thu dọn đều chất đống đất trống đó, thiếu một món nào.
Bên cạnh còn một vũng nước suối chảy xiết thấy nguồn gốc dòng chảy.
Nàng hứng lấy một ngụm nước suối uống cạn, tức thì tinh thần sảng khoái, t.h.a.i tượng vốn định vì kinh hãi cũng vững vàng hơn nhiều.
Nàng vô cùng kinh ngạc, suối nước tác dụng dưỡng thương!
Chẳng lẽ... đây chính là bí bảo nữ chính đoạt mất trong kịch bản?
Nàng nắm chặt ngọc bội, quyết để nó cướp , nàng bảo vệ tất cả những gì đang .
Nữ chính thì ? Mạng của nàng do nàng định đoạt, chứ do trời! Nếu lật đổ cái trời , thì nữ chính cũng thể do nàng !
Mục Đường phát hiện công dụng kỳ diệu của bí bảo, một tay nắm ngọc bội, một tay vung lên, từng món đồ trong kho hàng cứ thế thu ngọc bội.
Chưa đầy một khắc, nàng vét sạch sành sanh tất cả đồ vật trong bảo khố, đó nàng nhanh như chớp lao đến kho lương.
Đường đến Nam Man xa xôi, lương thực là thứ quan trọng nhất.
Gạo tinh, bột mì, cả gà vịt đang nuôi ở hậu viện, Mục Đường càn quét thứ ăn như châu chấu tràn qua.
Sau đó nàng đến phòng thuốc, đủ loại d.ư.ợ.c liệu thường dùng cùng nhân sâm, linh chi quý hiếm, nàng cũng chẳng để thứ nào.
Dưới gầm trời nào đất vua, nàng mang bụng bầu dẫn tộc nhân họ Mục bỏ trốn nào dễ dàng.
Hơn nữa, phận hộ tịch thì cũng khó lòng an cư, chi bằng thuận theo thánh chỉ lưu đày đến Nam Man mai phục.
Khi chiêu binh mãi mã đủ sức sẽ đ.á.n.h trở về, nàng chọn Nam Man còn một lý do quan trọng khác.
Cha của hài nhi thể đang ở Nam Man... Đêm các nàng "tạo em bé" , hình xăm ở bẹn là hoa văn đặc trưng của vùng biên giới Nam Man.
Mục Đường nghĩ thu vét, chỉ đầy nửa canh giờ, phủ tướng quân biến thành một cái vỏ rỗng tuếch.
Nàng gom sạch thứ, xuống nghỉ một , "Rầm! Rầm! Rầm!"... Cửa lớn phủ tướng quân tông đổ, thiết giáp quân nối đuôi tràn .
"Không nhúc nhích, tất cả dựa tường mà xuống!" Trường thương của thiết giáp quân chĩa thẳng tất cả trong phủ tướng quân.
Phàm là nô bộc nào dám thêm một lời, trường thương sẽ đ.â.m xuyên cổ họng .
Kẻ dẫn đầu là một vị phó tướng dung mạo tú khí, nàng mở thánh chỉ màu vàng tươi: "Phụng Thiên Thừa Vận Hoàng Đế, chiếu : Kinh tra, Mục Vệ Quốc thông địch phản quốc, tội chứng xác đáng, ban hình phạt c.h.é.m đầu."
"Thánh thượng nhân từ, niệm tình y từng lập chiến công cho Đại Long quốc, miễn tội c.h.ế.t cho gia quyến, lưu đày Nam Man, tức khắc khởi hành!"
Nàng xong thánh chỉ liền đến mặt Mục Đường, dùng ánh mắt âm độc chằm chằm nàng: "Nghe đồn Mục gia đại tiểu thư thiên tư thông tuệ, để tránh xảy bất trắc đường lưu đày, xuyên xương bả vai mới vạn vô nhất thất."
Mục Đường ngẩng đầu đối diện với nàng , mắt dung mạo khí, sống mũi cao thẳng.
Mái tóc đen nhánh mũ giáp che khuất, chỉ còn đôi mắt đen thâm trầm lộ ngoài.
Nếu Mục Đường thức tỉnh kịch bản, e rằng nàng còn chẳng nhận nàng đang giả nam trang.
, mắt chính là nữ chính trong sách, Khương Thanh Ngọc, địch ý lớn nhất với nàng!