Mang Không Gian , Sát Thủ Xuyên Về Trồng Rau Gả Cho Chàng Thư Sinh - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-08-31 02:51:59
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cử chỉ kỳ quặc, hiểu rõ tấm lòng

Hai ba ngày tiếp theo, Khương Ngưng luôn cảm thấy cử chỉ của Liễu Minh An chút kỳ quặc.

Rõ ràng nhất là, Liễu Minh An sẽ thường xuyên vô thức chằm chằm nàng, phần lớn là khi nàng sách, tưởng nàng để ý, Liễu Minh An sẽ tự cho là kín đáo mà ngẩn mặt nàng.

Khương Ngưng là nhạy bén như , luôn ngay khi Liễu Minh An sang. Ban đầu nàng nghĩ Liễu Minh An lời với nàng, liền , kết quả ngay khoảnh khắc nàng ngẩng mắt, Liễu Minh An lập tức cúi đầu sách, giả vờ như chuyện gì.

Trước đây cũng nhiều chằm chằm Khương Ngưng, khi nàng còn là N, lúc nàng thực hiện nhiệm vụ ám sát, luôn tránh khỏi việc bịa đặt đủ loại phận, trộn các buổi tiệc để giao tiếp với , những nam nhân sẽ nàng như đánh giá một món hàng, trong mắt là dục vọng trần trụi, mặt là ánh mắt tham lam chút che giấu, Khương Ngưng luôn dùng d.a.o đ.â.m mù mắt họ khi đoạt mạng họ.

Liễu Minh An khác, ánh mắt Khương Ngưng mang theo sự trong trẻo thanh khiết của thiếu niên, còn một vài cảm xúc mà nàng thể hiểu . Vì Khương Ngưng cũng quản nữa, cứ để thôi.

Nếu Liễu Minh An chỉ đơn thuần thích nàng, Khương Ngưng cũng thấy gì đáng ngại, nhưng điều kỳ quặc của chỉ dừng ở đó. Đôi khi hai đang chuyện bình thường, Liễu Minh An đột nhiên mặt đỏ tía tai, đầu dám nàng.

Đến lúc buổi tối ngủ, Liễu Minh An càng giống như đầu tiên ngủ chung giường với nàng, cách nàng xa, cả cứng đờ như tượng đá, ngay cả thở cũng cố ý khống chế, nổi bật lên sự cẩn trọng từng li từng tí .

Khương Ngưng suy ngẫm nguyên nhân sự đổi của Liễu Minh An, nghĩ nghĩ , đại khái đoán chuyện gì đó xảy trong thời gian một Linh Sơn Trấn. rốt cuộc là chuyện gì, Khương Ngưng vẫn thần thông quảng đại đến mức đó.

Cho đến hôm nay, khi dùng bữa tối, Liễu Minh An thắp đèn sách thâu đêm, Khương Ngưng sách ánh đèn, ánh đèn vàng mờ, hai mỗi việc của , ai quấy rầy ai.

Ngoài cửa sổ nổi gió, thổi trong nhà, ánh nến yếu ớt nhẹ nhàng lay động, Khương Ngưng sách một lúc thấy mắt mỏi, dậy đến bên cửa sổ đóng cửa .

Từ lúc Khương Ngưng dậy, nàng ánh mắt của Liễu Minh An vẫn luôn đặt nàng, rời nửa tấc. Sau khi đóng cửa sổ , Liễu Minh An vẫn đang nàng, ánh mắt hai bất ngờ chạm .

Khương Ngưng phản ứng gì, nhưng Liễu Minh An thì như bắt quả tang, đột nhiên đầu sang hướng khác, tránh né ánh mắt của nàng.

Phản ứng lớn đến ? Khương Ngưng nghĩ bàn, chống một tay lên cằm chằm chằm Liễu Minh An.

Liễu Minh An, tường thế? Thấy Liễu Minh An mãi đầu , Khương Ngưng lên tiếng hỏi.

Liễu Minh An lời , vội vàng cúi đầu xuống, chằm chằm trang sách đang mở bàn, che giấu : Không, chỉ là sách lâu nên cổ mỏi, hoạt động một chút.

Khương Ngưng nheo mắt, nếu là đây, nàng ham tìm hiểu mạnh mẽ như , bất kể lý do Liễu Minh An đưa hoang đường đến mấy nàng cũng lười quản. hiểu , giờ nàng hỏi cho nhẽ.

Liễu Minh An đang giả vờ sách để bình tâm trạng, như khi. Tình cảm khó kìm nén, luôn tự chủ mà Khương Ngưng, quan tâm đến từng cử chỉ của Khương Ngưng, nhưng sợ nàng phát hiện, sợ nàng chán ghét, nên đành cẩn trọng giữ kín tâm sự của , quả thực đúng với câu Vào cửa tương tư, mới nỗi khổ tương tư .

Liễu Minh An.

Giọng Khương Ngưng đột nhiên vang lên bên tai, lòng Liễu Minh An thắt , giây tiếp theo, một bàn tay lạnh ghì chặt cằm , buộc ngẩng đầu lên, bốn mắt đối diện với Khương Ngưng.

Ngươi ? Hai ngày nay cứ kỳ lạ. Liễu Minh An Khương Ngưng hỏi.

Khương Ngưng ngay cạnh Liễu Minh An, hai một một , một cúi xuống một buộc ngẩng lên, cách giữa họ gần, Liễu Minh An cảm thấy thể thấy tiếng tim đang đập loạn xạ.

Khương Ngưng Liễu Minh An cụp mắt xuống, nàng, miệng đáp: Không , nàng nghĩ nhiều .

Vậy ngươi cứ gì? Khương Ngưng hỏi.

Liễu Minh An bỗng nhiên cảm thấy mặt nóng bừng, vẫn cứng miệng phủ nhận: Không , nàng đừng nghĩ bậy.

Hừ! Liễu Minh An chỉ thấy một tiếng lạnh, ngay đó Khương Ngưng dùng giọng điệu lệnh : Liễu Minh An, ngươi .

Liễu Minh An trong lúc hoảng loạn ngẩng mắt lên, liền thấy Khương Ngưng cúi áp sát , trong chớp mắt, cách giữa hai chỉ còn gang tấc, ngay cả thở cũng quấn quýt lấy .

Ban đêm ánh sáng mờ ảo, Khương Ngưng bỏ lỡ bất cứ biểu cảm nào của Liễu Minh An, ngờ hành động trực tiếp khiến Liễu Minh An ngay cả thở mạnh cũng dám.

Ngày ngươi Linh Sơn Trấn rốt cuộc xảy chuyện gì? Có gặp khó khăn gì ? Nói lẽ thể giúp ngươi. Khương Ngưng đổi thái độ cứng rắn , hạ thấp giọng khéo léo dụ dỗ, giọng điệu thể là ôn nhu.

Liễu Minh An ngây ngốc Khương Ngưng, trong lòng trăm mối ngổn ngang bắt đầu từ , sự giằng xé trong mắt Khương Ngưng thấu bộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-sat-thu-xuyen-ve-trong-rau-ga-cho-chang-thu-sinh/chuong-57.html.]

cuối cùng, Liễu Minh An cũng chỉ đáp: Khương Ngưng, .

Liễu Minh An, ngươi đang dối. Khương Ngưng quả quyết .

Liễu Minh An nhắm mắt , đưa tay nắm lấy bàn tay đang ghì chặt cằm của Khương Ngưng, nghiêm túc : Khương Ngưng, cảm ơn nàng.

Gà Mái Leo Núi

Cảm ơn nàng đến bên .

Cảm ơn nàng nguyện ý quan tâm .

Khương Ngưng ngạc nhiên Liễu Minh An, phát hiện trong mắt tràn đầy những cảm xúc mà nàng hiểu . Tay nắm chặt, nhiệt độ ấm áp của Liễu Minh An truyền qua mu bàn tay, Khương Ngưng đột nhiên ép hỏi nữa.

Thôi . Khương Ngưng khẽ , đồng thời rút tay về, sang một bên bàn khác, tiếp tục cầm quyển sách lúc nãy .

Liễu Minh An ánh mắt dõi theo Khương Ngưng, thấy nàng về chỗ cũ tiếp tục sách, khóe miệng giật giật, nụ chút chua chát.

Đợi đến khi đêm khuya tĩnh lặng, Khương Ngưng vốn đang yên tĩnh trong bóng tối, bỗng mở mắt.

Liễu Minh An bên cạnh ôm cánh tay nàng ngủ say, Khương Ngưng nhẹ nhàng rút cánh tay , lật xuống giường.

9. Trong phòng tối đen như mực, đưa tay thấy năm ngón tay, Khương Ngưng dựa cảm giác mò mẫm đến bên chiếc hộp cạnh tường.

Tạch!

Một tiếng động nhỏ vang lên trong căn phòng tĩnh mịch, Khương Ngưng cố gắng mở to mắt, rõ đồ vật trong hộp, nhưng quá tối, thứ đều vô ích, nàng chỉ thể mò mẫm trong bóng tối, nàng nhớ rằng hôm đó Liễu Minh An lén lút bỏ đó một tờ giấy.

Tìm thấy !

Khương Ngưng mò thấy tờ giấy mỏng manh đáy hộp, nhẹ nhàng lấy , tâm niệm động, cả xuất hiện trong căn nhà trúc bên trong gian, gian bên trong vĩnh viễn là sáng sủa.

Khương Ngưng kịp chờ đợi cầm tờ giấy lên trải xem, nhưng thấy tờ giấy đó chỉ một câu thơ: Nước là gợn sóng mắt, núi là nét mi gờ.

Vừa là nét chữ của Liễu Minh An.

Ý nghĩa của câu thơ Khương Ngưng , gì khác ngoài việc miêu tả đôi mày như non xa, đôi mắt như sóng thu của một nữ tử, nhưng Liễu Minh An câu gì?

Chẳng lẽ thích một cô nương nào đó?

Những lời và hành động của Liễu Minh An mấy ngày nay lướt nhanh qua tâm trí nàng, Khương Ngưng đột nhiên một phỏng đoán, trái tim vốn bình lặng như nước bắt đầu đập loạn xạ kiểm soát .

Khương Ngưng từ từ thở một , ôm một tia hy vọng mong manh, rút tờ giấy bên .

Trên tờ giấy Tuyên Thành trắng tinh, Khương Ngưng tựa cửa nàng, đập nát tia hy vọng cuối cùng của nàng.

Liễu Minh An thích nàng!

Thảo nào.

Mọi thứ đều giải thích rõ ràng.

Khương Ngưng cầm hai tờ giấy ngây đó, đầu tiên trong đời cảm thấy bất lực đến .

Đợi đến khi Khương Ngưng khỏi gian, đặt hai tờ giấy về chỗ cũ, và lên giường, Liễu Minh An gì trong giấc ngủ dịch gần, ôm cánh tay nàng ngủ ngon lành.

ngươi thích ? Khương Ngưng đầu bóng dáng nghiêng ngủ của Liễu Minh An, giọng nhỏ đến mức gần như thấy.

Một lúc lâu , trong bóng tối vang lên tiếng thì thầm của Khương Ngưng, như một tiếng thở dài bất đắc dĩ.

Ngươi nên thứ tâm tư với .

Loading...