Mang Không Gian , Sát Thủ Xuyên Về Trồng Rau Gả Cho Chàng Thư Sinh - Chương 38
Cập nhật lúc: 2025-08-31 02:51:03
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giao phong trong ngõ hẻm, cảnh báo tử vong
Khương Ngưng bước khỏi Kim Ngọc Phường, chiếc hộp đựng vàng bạc trong tay liền cất gian.
Nàng theo con đường trong trí nhớ trở về bên Liễu Minh An, nhưng mới đến hai trăm mét, Khương Ngưng tinh tường nhận phía .
Gà Mái Leo Núi
Khương Ngưng bước chân chậm , đó cố ý nán một quầy bán trâm cài tóc, giả vờ lựa chọn, nhưng thực chất là nhân cơ hội thăm dò tình hình phía .
Hai , một béo một gầy, một chắc chắn là Hầu Tử, hình như là Hổ Tử. Khương Ngưng nghĩ thầm.
Hai kẻ theo Khương Ngưng sẽ bao giờ nghĩ rằng phụ nữ mắt họ là một sát thủ hàng đầu tinh thông truy dấu, lén, ám sát và phản trinh sát. Việc họ tự cho là bí mật theo dõi, trong mắt Khương Ngưng chẳng khác nào trò trẻ con, sớm nàng thấu rõ mồn một.
Thấy Khương Ngưng rời khỏi quầy bán trâm cài tóc, về phía một con hẻm bên cạnh, Hầu Tử và Hổ Tử liền vội vàng theo . Trên đường lớn qua tấp nập, bọn chúng cũng dám gì giữa ban ngày, chỉ cần điều tra rõ danh tính phụ nữ , nhà ở là .
nếu phụ nữ tự đến nơi , thì thể trách ai nữa.
Hầu Tử bóng lưng Khương Ngưng, trong đôi mắt tam giác đầy vẻ âm độc và ánh sáng lạnh lẽo.
Hầu Tử và Hổ Tử nhẹ bước, theo Khương Ngưng trong hẻm, bảy vòng tám rẽ, đường càng lúc càng hẹp, càng lúc càng ít.
Cho đến khi một con hẻm vắng , Hầu Tử thấy Khương Ngưng cứ thế thẳng đến căn nhà cuối hẻm, lòng mừng thầm, khẽ nhướn cằm hiệu cho Hổ Tử chuẩn hành động.
Hai kẻ tăng tốc bước chân, chỉ còn cách Khương Ngưng năm sáu bước, nhưng thấy nàng khi gần đến cửa thì bước chân chợt đổi hướng, thoắt cái rẽ một con hẻm khác.
Hầu Tử và Hổ Tử vội vã bám theo, rẽ qua lối rẽ thì thấy bóng dáng Khương Ngưng nữa. Đây là một con hẻm ngắn, cách mười bước nối với một con hẻm khác, chia hai lối trái và .
Hai kẻ đến ngã ba, vẫn thấy bóng ở cả hai bên.
Con nhanh ? Hổ Tử gãi đầu lẩm bẩm, mặt đầy vẻ khó hiểu.
Nơi đây là khu dân cư, đường phố phức tạp, con hẻm chia bao nhiêu ngách. Hầu Tử cam lòng cứ thế về tay trắng, bèn bàn với Hổ Tử: Nàng chạy xa , chúng mỗi đứa một bên đuổi theo. Nhớ kỹ, nếu ngươi thấy , cứ trực tiếp bịt miệng mạnh tay c.h.é.m gáy nàng , nàng ngất , hãy gọi . Tương tự, thấy cũng sẽ gọi ngươi.
Hổ Tử gật đầu, nhưng thấy những căn nhà xung quanh, chút e dè: Vạn nhất thấy thì ? Lỡ ai nhiều chuyện báo quan chẳng chúng xong đời ?
Ngươi ngốc ! Không bịa chuyện ? Hầu Tử thấp giọng quát: Nếu thấy, ngươi cứ nàng là bà xã nhà , bệnh ngất , ngươi đang vội vàng đưa nàng tìm đại phu, bảo khác đừng cản đường, đừng gây sự, chẳng là ?
Thấy Hổ Tử liên tục Được , Hầu Tử đẩy sang bên trái: Đi , đừng để nàng chạy mất. Nói xong, chính con hẻm bên .
Khương Ngưng trong gian lặng lẽ hai kẻ mắt, thấy chúng toan tính đánh ngất nàng, khóe môi nàng khẽ cong lên. Chờ hai kẻ đúng như nàng dự liệu chia hành động, Khương Ngưng trong gian bám theo Hổ Tử.
Hổ Tử hề , rón rén đến góc hẻm, thò đầu thấy dấu vết Khương Ngưng, liền nhanh chóng rẽ .
Vừa mới hai bước, phía chợt vang lên một giọng ma quái: Ngươi đang tìm ?
Giọng nhẹ bẫng, như vọng từ xa đến, trong vắt mà lạnh lẽo, khiến dựng tóc gáy.
Hổ Tử thấy câu hỏi , lập tức lông tơ dựng ngược, đột ngột xoay , nhưng phía trống rỗng.
Không ai!
Ngươi thấy ? Giọng vang lên từ phía .
Hổ Tử trái tim thắt chặt, đưa tay rút con d.a.o găm bên hông , nuốt mạnh một ngụm nước bọt, lấy hết can đảm cứng nhắc đầu .
Vẫn ai!
Gió mát thổi qua hẻm, lẽ dễ chịu, nhưng Hổ Tử cảm thấy toát mồ hôi lạnh.
Ai! Ra đây! Hổ Tử hét lớn vắng xung quanh, giọng vì cổ họng căng thẳng mà khàn , chẳng còn hình dáng gì.
Khương Ngưng đang giả thần giả quỷ trong gian, Hổ Tử lừa xoay vòng vòng, khóe môi nàng khẽ cong lên. Chờ Hổ Tử lớn tiếng kêu, Khương Ngưng vòng lưng , từ gian lao , dùng tay lưỡi dao, mạnh mẽ c.h.é.m gáy .
Hổ Tử kịp phản ứng gì, cả kiểm soát mà ngất xỉu ngã xuống đất, con d.a.o găm trong tay cũng choang một tiếng rơi xuống.
Khương Ngưng cúi nhặt con d.a.o găm lên, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve lưỡi dao. Cũng tàm tạm, tuy kém xa so với đồ nghề hiện đại, nhưng cũng dùng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-sat-thu-xuyen-ve-trong-rau-ga-cho-chang-thu-sinh/chuong-38.html.]
Bên tai truyền đến tiếng bước chân dồn dập, hơn nữa càng ngày càng gần, Khương Ngưng tiếng hét lớn của Hổ Tử dẫn Hầu Tử tới, mà đây cũng chính là kế hoạch của nàng, thế là nàng nắm chặt d.a.o găm tiến gian.
Hầu Tử tiếng vội vàng chạy tới, cách xa, rõ Hổ Tử cụ thể kêu gì, chỉ nghĩ là Hổ Tử xong việc , hai thể về Kim Ngọc Phường phục mệnh.
Bởi , khi Hầu Tử bước hẻm, thấy Hổ Tử bất tỉnh đất, thực sự giật một trận.
Hổ Tử! Hầu Tử ba bước thành hai bước đến bên cạnh Hổ Tử xổm xuống, tiên đưa tay thăm dò thở, đó sờ sờ n.g.ự.c , xác nhận chỉ là ngất mới thở phào nhẹ nhõm.
Hổ Tử, tỉnh ! Ngươi tỉnh ! Hầu Tử túm vạt áo lay lay, lay nửa ngày thấy phản ứng.
Ai đánh ngã ? Là phụ nữ ? Rốt cuộc nàng bản lĩnh gì?
Hầu Tử trong đầu vô thức nhớ cảnh Khương Ngưng bước Kim Ngọc Phường, vén khăn che mặt của nàng lên, kết quả nàng nắm chặt cổ tay, dùng hết sức cũng thể giằng .
Người phụ nữ đó, nàng vẫn còn ở gần đây ?
Trái tim Hầu Tử bắt đầu thình thịch đập mạnh, kinh hãi bất định dậy, xung quanh.
Hắn luôn cảm thấy một đôi mắt đang chằm chằm .
Mồ hôi lạnh rịn trán Hầu Tử, tay vô thức sờ con d.a.o găm bên hông. Vừa định rút d.a.o găm khỏi vỏ, cổ chợt lạnh toát.
Có đặt d.a.o lên cổ !
Đừng nhúc nhích! Khương Ngưng vững vàng cầm d.a.o găm, đe dọa.
Ta nhúc nhích! Không nhúc nhích! Nữ hiệp tha mạng! Hầu Tử liên tục , giọng khó kiểm soát mà chút run rẩy.
Người phụ nữ như thể từ trời rơi xuống, căn bản thấy bất kỳ động tĩnh nào, cứ như là—
Ma quỷ !
Hầu Tử tự cho là kẻ gan , đánh gây sự bao giờ nhụt chí, nhưng đối mặt với đối thủ như Khương Ngưng, thể kiềm chế nỗi sợ hãi trong lòng.
Hồ Lão Lục bảo ngươi tới? Khương Ngưng lúc mở miệng hỏi.
Vâng, ! Hầu Tử vội vàng trả lời, sợ rằng trả lời chậm, cái mạng sẽ giao ngoài.
Đến gì? Khương Ngưng hỏi.
Đến, đến… Hầu Tử chắc chắn thể thật, nhãn cầu xoay chuyển, bắt đầu bừa: Ông chủ thấy nữ hiệp tài đánh bạc tinh xảo, mời nữ hiệp đến Kim Ngọc Phường chủ, tiện tiện bề so tài.
Ồ? Vậy ? Khương Ngưng khẽ nhướng mày, ngữ khí mang chút trêu đùa.
Hầu Tử định Vâng , một cơn đau nhói chợt ập đến cổ, giây tiếp theo, cảm thấy chất lỏng ấm nóng chảy xuống.
Thì là Khương Ngưng cổ tay khẽ động, dùng mũi d.a.o cứa cổ , vết thương mảnh dài nông chí mạng, nhưng là một lời cảnh cáo.
Nữ hiệp tha mạng! Tha mạng! Hầu Tử đầu tiên cảm thấy cái c.h.ế.t gần đến thế, giọng mang theo tiếng nức nở.
Hôm nay g.i.ế.c ngươi, là vì đang đợi , lãng phí thời gian. Ngươi về với Hồ Lão Lục, kỹ năng bằng thì nên luyện tập thêm, nếu còn dám động đến chút ý đồ xa nào, nhất định sẽ tiễn các ngươi một mạng quy tây. Nghe rõ ? Khương Ngưng lạnh lùng hỏi.
Thực còn một lý do quan trọng khác, hai là do Hồ Lão Lục phái , nếu vô duyên vô cớ c.h.ế.t , nhất định sẽ khiến nghi ngờ nàng. Bản nàng một thì , nhưng nàng liên lụy Liễu Minh An.
Hơn nữa bộ dạng Hầu Tử run rẩy như sàng gạo thế , loại tham sống sợ c.h.ế.t , dọa một chắc hẳn sẽ điều, nếu còn dám tự tìm chết, nàng nhất định sẽ thành !
Rõ! Rõ! Hầu Tử dám một chữ Không .
5. Vừa dứt lời, Hầu Tử cảm thấy con d.a.o găm cổ di chuyển , tiếp đó đầu gối đá một cước, đồng thời vai đẩy mạnh một cái, cơ thể tự chủ mà loạng choạng lao về phía , một chân Hổ Tử đang vướng ngã, cả ngã cái rầm.
Đầu gối và khuỷu tay đập xuống đất, đau chịu nổi, Hầu Tử nhăn nhó chống đất bò dậy, đầu , ngoài Hổ Tử vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh, nơi đây một bóng .
Hầu Tử đưa tay sờ lên cổ , vết thương do d.a.o găm cứa , m.á.u ngừng chảy, dùng tay chỉ sờ thấy vết m.á.u còn khô, dính ngón tay đỏ tươi chói mắt.
Hầu Tử về phía lối rẽ mà Khương Ngưng rời , trong mắt sự sợ hãi sự nhục nhã cam lòng, hai nắm đ.ấ.m siết chặt, gân xanh nổi đầy mu bàn tay.