Mang Không Gian , Sát Thủ Xuyên Về Trồng Rau Gả Cho Chàng Thư Sinh - Chương 34: Liên Thắng Ba Ván, Ông Chủ Xuất Hiện
Cập nhật lúc: 2025-08-31 02:50:59
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đanh! Đanh! Đanh!
Lão Dư một nữa ôm hộp xúc xắc lắc lên. Khương Ngưng thần chú ý lắng động tĩnh, đợi đặt hộp xúc xắc xuống, chút do dự đặt cược Đại .
Đa vẫn ghen tị với nén bạc của Khương Ngưng, nên chọn đặt Tiểu . Chỉ là , đặt cùng bên với Khương Ngưng nhiều hơn một chút.
Mở!
Theo tiếng hô lớn của Lão Dư, nắp vén mở. Mọi một cái: Một, năm, năm, mười một điểm, Đại!
Ai, là Đại...
Mẹ kiếp! Số tiền lão tử thắng sắp thua sạch ...
Trong đám đông, tiếng thở dài, tiếng than , tiếng chửi rủa liên tiếp vang lên. Khương Ngưng đặt đúng, nhận lấy bảy mươi tám đồng tiền mà Lão Dư đưa tới.
Cô nương, còn tiếp tục ? Lão Dư hỏi.
Khương Ngưng đặt bạc lên bàn, ý tứ cần cũng tự hiểu.
Đanh! Đanh! Đanh!
Hộp xúc xắc một nữa lắc vang. Khương Ngưng khi xúc xắc ngừng , nàng là đầu tiên đặt nén bạc ô Tiểu .
Đám con bạc bên cạnh bắt đầu do dự. Nữ nhân đặt cược quả quyết đến , là thật sự hiểu mánh khóe, là vì tiền nhiều nên thua .
Chần chừ một lát, một nửa theo Khương Ngưng đặt Tiểu , một nửa tin tà thuật, vẫn đặt ngược nàng.
Nắp mở . Hai, ba, năm, mười điểm, Tiểu!
Khương Ngưng thắng hai mươi ba đồng tiền.
Quỷ nhập tràng ! Mẹ kiếp!
Trông giống đoán mò chút nào...
Nàng thật sự thể lớn nhỏ ?
Thắng liên tiếp ba ván, ánh mắt của những xung quanh Khương Ngưng đều đổi. Ngay cả những ở bàn bên cạnh chơi Phiên Than và bàn cũng sáp xem náo nhiệt, trong ba ngoài ba lớp, vây kín bàn cược lớn nhỏ đến nỗi nước cũng lọt qua .
Trong mắt Lão Dư cũng đầy vẻ dò xét. Hắn là Linh Sơn Trấn thổ sinh thổ trưởng, ở Kim Ngọc Phường gần hai mươi năm. Lũ con bạc trong trấn, là nhận diện hết, ít nhất cũng đều quen mặt. Sao một cô nương đến, còn vài phần bản lĩnh.
Hầu Tử phía luôn chớp mắt Khương Ngưng. Hắn Khương Ngưng dựa may mắn, nàng đối với việc đặt cược của tự tin.
Có thể tiếng mà phân biệt , là một cao thủ bàn bạc.
Hầu Tử xoa cằm trầm ngâm một lát, về phía một gian phòng riêng lầu.
Đanh! Đanh! Đanh!
Lần , khi Lão Dư đặt hộp xúc xắc xuống, tất cả đều hành động, từng đôi mắt đều về phía Khương Ngưng.
Khương Ngưng như hề , đặt nén bạc ô Đại .
Ngay đó, hầu hết đều đặt tiền cửa Đại , còn bên cửa Tiểu chỉ lác đác vài đồng tiền. Nếu cửa Đại thắng, tiền đó e rằng đủ để chia.
Lão Dư quét mắt bàn cờ, thở dài một tiếng với Khương Ngưng: Cô nương, nhờ phúc của cô nương, ván thể tiếp tục nữa.
Tư bản cá cược mất cân bằng, ván bạc hủy bỏ, đây là đạo lý ai cũng hiểu rõ.
Thế nhưng, càng Khương Ngưng đặt cược đúng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-sat-thu-xuyen-ve-trong-rau-ga-cho-chang-thu-sinh/chuong-34-lien-thang-ba-van-ong-chu-xuat-hien.html.]
Lão Dư, mở nắp , xem điểm . Mấy kêu lên.
Mấy khác phụ họa thúc giục: Phải, mở , mở !
Lão Dư liên tục đáp Được , tay chạm nắp, nhưng dường như nghĩ điều gì đó, ngẩng đầu Khương Ngưng như , : Cô nương, là cô nương thử đoán điểm xem?
Mọi liền nhao nhao hò reo: Phải, điểm , điểm !
Gà Mái Leo Núi
Khương Ngưng ánh mắt bình tĩnh thẳng Lão Dư, phản hỏi : Ta vì đoán?
Ha ha ha, chẳng là để thêm phần náo nhiệt ? Chư vị xem ?
Lão Dư vang cất tiếng gọi mời, những còn cũng hưởng ứng theo, lớn tiếng phụ họa, Khương Ngưng cưỡi lên lưng cọp thì khó xuống, thuận theo thế mà .
Đáng tiếc , đối với tính cách lãnh đạm như Khương Ngưng mà , tồn tại tình huống lòng nhiệt thành khó từ chối .
Ta là đến để đánh bạc, đến để góp vui. Nếu ván bạc thể tiếp tục, thì cũng nên rời . Khương Ngưng hề lay chuyển, trực tiếp từ chối, xoay bỏ .
Ôi! Vô vị quá, vô vị quá, cứ tưởng là một nhân vật lợi hại lắm chứ…
Chính , xem cũng chỉ là vận khí , mèo mù vớ cá rán, may mắn đoán trúng ba ván mà thôi…
Bên cạnh kẻ xướng họa, cố ý cho Khương Ngưng , rõ ràng là phép khích tướng, nhưng cũng chút tác dụng nào, Khương Ngưng thậm chí dừng bước lấy một chút.
Khoan !
Phía đột nhiên truyền đến một giọng khàn khàn trầm đục, ngay đó, từ giữa đám đông phía lướt hai nam nhân hình cao lớn, vận trang phục gọn gàng, một bên trái, một bên , mỗi duỗi một cánh tay, chặn đường Khương Ngưng.
Khương Ngưng khẽ nheo mắt, xoay về phía phát âm thanh.
Một lão già tóc bạc phơ đang chậm rãi bước xuống từ lầu hai, phía là tên Hầu Tử vẻ mặt tươi cợt nhả, những tên đả thủ còn thì chắp tay ở lối cầu thang cung kính chờ đợi.
Ôi chao ~ Lục Gia!
Trong đám đông nhận , liền kinh ngạc kêu lớn.
Lục Gia là ai ? Một bên cạnh hiểu, lão già khí thế lớn , liền hiếu kỳ hỏi.
Ôi, Lục Gia mà cũng ? Người đó chính là chủ nhân của Kim Ngọc Phường , họ Hồ, tự xưng là Hồ Lão Lục, đều kính xưng một tiếng Lục Gia!
Người xong bĩu môi, chút khinh thường: Ồ, chẳng qua cũng chỉ là một ông chủ sòng bạc mà thôi, như ghê gớm lắm.
Ngươi cái tên nhóc con gì chứ? Năm đó ở Linh Sơn Trấn lớn nhỏ hơn mười sòng bạc, Kim Ngọc Phường chỉ là một sòng bạc nhỏ, suýt chút nữa nuốt chửng. Ngươi vì nó thể độc chiếm ? Chính là nhờ Lục Gia tài cờ b.ạ.c xuất thần nhập hóa, đem bộ gia sản của đánh cược với các sòng bạc khác, thắng thì Kim Ngọc Phường sẽ vững ở đây, các sòng bạc khác quấy nhiễu, thua thì Lục Gia tự cuốn gói biến , từ đó về vĩnh viễn đặt chân Linh Sơn Trấn nửa bước…
Ta nhớ nhớ! Một khác phấn khích tiếp lời: Đó là chuyện của hơn hai mươi năm . Lục Gia một đơn độc đối đầu với hơn mười sòng bạc lớn nhỏ ở Linh Sơn Trấn, từng thua một ván nào, nhờ mới mở Kim Ngọc Phường. Sau nhiều đến thách đấu , Linh Thủy Trấn, Linh Vân Trấn, một đống , đều thắng nổi , ở sòng bạc, là một nhân vật lừng lẫy đó! Ai nhắc đến mà kính nể ba phần…
Khương Ngưng lắng cuộc trò chuyện của những xung quanh, liền hiểu rõ tám chín phần phận của lão già .
Hồ Lão Lục trông chừng gần sáu mươi tuổi, thế nhưng hề thấy vẻ mệt mỏi của già, tóc tai, râu ria, quần áo đều chỉnh tề sạch sẽ, ngược còn trông tinh thần hơn nhiều so với ít trẻ tuổi mặt ở đây.
Trên khuôn mặt sương gió dạn dày, một đôi mắt sắc bén như sói như ưng, khi qua, dường như lột da lóc xương, thấu tâm can khác. Một tay nắm chặt, ngón cái khẽ gõ chiếc nhẫn ngọc ngón tay, tay giấu lưng, bước nhanh chậm, mắt lên , cằm nhếch lên, căn bản coi ai gì.
Hừ! Làm bộ tịch.
Khương Ngưng trong lòng khinh thường một tiếng, loại kiếp nàng gặp quá nhiều .
Rất nhanh đó, Hồ Lão Lục bước đến vài bước mặt Khương Ngưng , chậm rãi mở miệng : Nếu ván bạc với Lão Dư thành, chi bằng đến cùng Hồ Lão Lục đánh một ván, tiểu cô nương, ý nàng thế nào?
Lời qua thì như đang thương lượng, nhưng thực chất là lệnh.
Phía thêm hai tên đả thủ, cùng với hai đó, mỗi một góc đông nam tây bắc, bao vây Khương Ngưng , cảnh tượng cho phép nàng một chữ .