Mang Không Gian , Sát Thủ Xuyên Về Trồng Rau Gả Cho Chàng Thư Sinh - Chương 189: Bí ẩn Tỵ Tử Thang (Toàn văn hoàn)

Cập nhật lúc: 2025-09-02 07:37:26
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Dực vô tình nguyên nhân năm xưa Nam Cung Mộc Nhan uống tỵ tử thang mà vẫn mang thai.

Vào ngày đầy tháng của đứa con thứ hai của Khương Ngưng, một nhóm họ đến Phủ Công chúa tụ họp. Đến bữa trưa, nha bưng lên vài phần canh bí đao viên thịt. Canh viên thịt đựng trong niêu đất hấp cách thủy, mỗi một phần, mùi thơm phức. Chu Dực mở nắp định hớp một ngụm, bên cạnh liền truyền đến một tiếng nôn khan.

Ọe ~

Cả bàn tiếng qua, chỉ thấy Nam Cung Mộc Nhan che miệng chạy ngoài cửa.

Nương!

Mộc Nhan!

Chu Dực và hai cô con gái của lập tức đuổi theo. Những còn sững sờ một chút, cũng dậy ngoài xem tình hình.

Nam Cung Mộc Nhan chỉ cảm thấy mùi canh thịt xộc mũi, nàng liền kìm mà buồn nôn. Đến khi chạy ngoài sân, gió lạnh mùa đông thổi mặt, cảm giác nôn đó tức thì biến mất dấu vết.

Nương, ?

Nương, bệnh ?

Chu Như Tinh và Chu Tự Nguyệt mặt mày căng thẳng chạy đến bên Nam Cung Mộc Nhan, ngẩng hai gương mặt giống hệt nàng.

Nam Cung Mộc Nhan xua tay, định , Chu Dực cũng bước tới gần, ân cần hỏi: Mộc Nhan, nàng ?

Nam Cung Mộc Nhan , cả một phòng đều theo , khiến nàng chút ngại ngùng: Không cả, chỉ là tự dưng thấy buồn nôn một chút, lẽ là do hôm qua ăn đồ .

Chẳng lẽ là mang thai ? Tô Huệ Nam Cung Mộc Nhan : Khi mang Trương Hạo Chi cũng dễ ốm nghén.

Lòng Nam Cung Mộc Nhan khẽ giật , đúng là nguyệt sự tháng của nàng hình như đến.

Sự thật chứng minh, đúng là như .

Chu Dực cũng ngờ, đến dự tiệc đầy tháng con trai Liễu Minh An, kết quả khiến thêm một hài tử.

Tuy từng cha một , nhưng nữa cha, Chu Dực vẫn ngậm miệng.

Nam Cung Mộc Nhan ban đầu cũng khá vui vẻ, nhưng đó nổi nữa, bởi vì đứa hài tử quá sức hành hạ .

Từ ngày phát hiện mang thai, suốt ba tháng đó, nàng chỉ cần ngửi thấy mùi thịt là nôn, bất kể là thịt heo, thịt gà cá, cũng bất kể đầu bếp xử lý nguyên liệu thế nào, nàng đều tài nào chạm chút nào, sống một quãng thời gian như ni cô.

Đợi đến khi xuân về hoa nở, tình hình cuối cùng cũng chuyển biến .

Nam Cung Mộc Nhan buồn bực ba tháng trời, thấy cảnh xuân tươi , liền nôn nóng kéo Chu Dực đến Trấn Tang Diệp.

Sau khi nàng và Chu Dực thành , hầu như mỗi năm đều đến Trấn Tang Diệp ở một thời gian ngắn. Bỏ tất cả , chỉ hai vợ chồng họ.

Những năm Trấn Tang Diệp đổi lớn, chỉ là Khu Tiểu Lục từ tiểu nha đầu năm qua năm khác lớn thành đại cô nương, còn gả chồng .

Cả Đại Hoàng nữa, cũng trong những năm tháng dài đằng đẵng dần trở thành một lão cẩu già nua, việc nó thích nhất là sấp luống đất của ruộng dâu phơi nắng ngủ, còn hoạt bát như thuở ban đầu nữa.

Khi Nam Cung Mộc Nhan và Chu Dực đến Trấn Tang Diệp, như thường lệ vẫn là Khu Tiểu Vũ đón họ.

Những là ai? Đang ?

Chu Dực thấy một đám mặt lạ lẫm đang vác cuốc trong ruộng dâu, nghi hoặc Khu Tiểu Vũ hỏi.

Ồ, thiếu gia đó thôi, họ là dược liệu phiến tử, đến đào rễ của mấy cây dâu cổ thụ để đem thuốc.

Rễ cây dâu tằm cũng thể thuốc ?

Lời Chu Dực dứt, cách đó vài bước, một trông vẻ là đầu lĩnh tiếp lời: Đương nhiên thể , rễ cây dâu tằm thể thanh nhiệt bình kinh, khu phong thông lạc, trị kinh giật, mắt đỏ, đau răng, trật đả tổn thương đều hiệu quả , là một vị thuốc đó.

Người chuyện mặc một bộ y phục màu nâu ngắn, da đen sạm, trạc tuổi . Chu Dực thấy giải đáp tỉ mỉ câu hỏi của , bèn cảm kích với : Không ngờ vị đài buôn dược liệu mà am tường dược tính đến , thật đáng khâm phục.

Người buôn dược liệu Chu Dực khen, ngượng ngùng gãi đầu hềnh hệch: Ha ha ha… Chu thiếu gia là sai , am tường dược tính, chỉ là cả đời đều nhớ rõ mỗi rễ cây dâu tằm mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-sat-thu-xuyen-ve-trong-rau-ga-cho-chang-thu-sinh/chuong-189-bi-an-ty-tu-thang-toan-van-hoan.html.]

Ồ? Là vì cớ gì ? Chu Dực lời của khơi dậy sự tò mò.

Nam Cung Mộc Nhan đang xoa đầu Đại Hoàng ở một bên cũng ngẩng đầu lên, chuẩn chuyện.

Ôi, chuyện cũng là một nỗi buồn…

Người buôn dược liệu mới mở đầu, Chu Dực sợ mạo phạm sự riêng tư của , định là đừng nữa , thì tự kể tiếp.

Thực đây là dược liệu phiến tử, là học đồ ở một tiệm thuốc tại Kinh thành, chuẩn đại phu chữa bệnh cứu đó.

Ta còn nộp mười quan tiền bái sư phí, theo sư phụ học nhận dược liệu, ghi nhớ dược tính, ở tiệm tiếp khách, giúp bốc thuốc, mấy việc lặt vặt.

Vốn dĩ chuyện đều suôn sẻ, nhưng một , một công tử trẻ tuổi vội vàng chạy đến tiệm mua một thang tỵ tử thang.

Sư phụ đơn thuốc đưa cho , bốc thuốc, để ý một chút, bốc xuyên khung thành rễ cây dâu tằm! Thang tỵ tử thang đó liền vì vị thuốc đổi dược hiệu.

Sư phụ buổi tối đối chiếu dược liệu phát hiện , liền mắng té tát một trận, hành y mà cẩu thả sơ suất là sẽ hại c.h.ế.t . Lần bốc rễ cây dâu tằm thành xuyên khung, sẽ bốc thạch tín thành an thần tán ? Tối đó ông liền trả bái sư phí, đuổi

Người đến đây liền thở dài mấy , rõ ràng vẫn thể nguôi ngoai.

Nam Cung Mộc Nhan bỗng nhiên nhớ đến nàng từng uống một bát tỵ tử thang vô hiệu, một vài suy đoán chợt lóe lên trong đầu nàng.

Ngươi vị công tử trẻ tuổi trông như thế nào, ngươi còn nhớ ?

Trông như thế nào?

Người chút ngạc nhiên hiểu vì vị thiếu phu nhân hỏi điều đó, nhưng vẫn cố gắng hồi tưởng , chốc lát lắc đầu: Đã qua nhiều năm như , sớm quên . mà, hì hì hì… đó tuyệt đối là mới bò từ giường của nữ nhân, cổ còn vết răng nữa. Ta chính là vì lý do thêm vài cái, phân tâm nên mới bốc sai thuốc…

Chu Dực bỗng nhiên sững sờ, đầu Nam Cung Mộc Nhan, trong mắt vẻ thể tin nổi.

Lần đầu tiên bọn họ da thịt cận, Nam Cung Mộc Nhan vì từng trải sự đời, cảm thấy đau đớn khó nhịn, liền cắn một miếng lên cổ .

Tiệm thuốc ngươi tên là Hồi Xuân Đường ? Ở bên cạnh Hồ Cẩm Sắt? Chu Dực giả bộ mặt mày như thường hỏi.

, Chu thiếu gia ngươi ?

Chu Dực tùy tiện lấp liếm: Đoán thôi, ngươi còn nhớ là năm nào mùa nào ?

Gà Mái Leo Núi

Ối! Đương nhiên nhớ , chuyện cả đời quên ! Ta thậm chí còn nhớ là ngày nào nữa!

Lòng Chu Dực và Nam Cung Mộc Nhan khỏi dâng lên.

Chính là năm Sùng Minh thứ mười bốn, mùng bảy tháng hai.

Người buôn dược liệu xong liền phát hiện hai vợ chồng mặt , mặt họ cảm xúc mà thể hiểu .

Hắn định hỏi hai cái gì, Chu Dực tháo túi tiền ở thắt lưng , nhét cả tay .

Chu thiếu gia, ngươi đây là?

Túi tiền ước chừng gần mười lạng bạc, vô công bất thụ lộc, buôn dược liệu chút chột .

Chu Dực với vẻ tài phiệt hào phóng : Cứ cầm lấy , ngươi và duyên, thấy ngươi vẻ hiền lành, chút tiền nhỏ cứ coi như mời ngươi uống rượu.

Vậy thì đa tạ Chu công tử!

Đợi hai từ ruộng dâu trở về phòng, đóng cửa , Nam Cung Mộc Nhan lập tức chui lòng Chu Dực, ôm chặt lấy .

Chu Dực, thật sự là quý nhân của chúng đó, nếu , chừng chúng … Nam Cung Mộc Nhan tiếp , nàng yêu Chu Dực quá lâu, thể tưởng tượng nếu Chu Dực thì nàng sẽ sống thế nào.

Chu Dực cúi đầu hôn lên giữa trán nàng, cũng vài phần cảm khái: Cũng nên cảm ơn cái cắn của nàng, khiến phân tâm. thật, khi đó nàng cắn thật sự đau, đau c.h.ế.t .

Chẳng là lúc đó ngươi phối hợp, cứ động đậy lung tung, đau chết, liền nghĩ cho ngươi cũng nếm chút khổ sở.

Chu Dực khẽ nên lời: Vậy thì tối nay sẽ phối hợp thật , để tạ tội với nàng…

-----Hoàn-------

Loading...