Mang Không Gian , Sát Thủ Xuyên Về Trồng Rau Gả Cho Chàng Thư Sinh - Chương 187: Liễu Kim Hạnh
Cập nhật lúc: 2025-08-31 07:33:54
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đông đến hè , bốn mùa luân chuyển, Liễu Kim Hạnh ngày một lớn lên.
Từ khi nàng bé chuyện, nàng là tiểu thư của Công Chúa phủ, cha nàng tên Liễu Minh An, nương nàng tên Khương Ngưng, nàng còn một ngoại tổ mẫu tên Lan Tự.
Ngoại tổ mẫu là thương nàng bé nhất, thường xuyên món ngon cho nàng bé, chải tóc mặc quần áo cho nàng bé, trang điểm cho nàng bé xinh lộng lẫy, thậm chí quần áo, giày dép nàng bé mặc, khăn tay trong túi, túi thơm treo bên hông đều là do ngoại tổ mẫu tự tay .
Ngoài ba thiết ngày nào cũng gặp , Liễu Kim Hạnh còn hai bá bá, một họ Trương, một họ Chu.
Chu bá bá một vị phu nhân xinh như tiên nữ, Liễu Kim Hạnh gọi nàng là Chu bá mẫu, nàng là nữ nhân nhất mà Liễu Kim Hạnh từng gặp, ngoài nương của .
Chu bá mẫu sinh hai tỷ tỷ, nhưng chỉ lớn hơn nàng bé tám tháng, một tên Chu Như Tinh, một tên Chu Tự Nguyệt, lớn đều gọi các nàng là Tinh Nhi và Nguyệt Nhi .
Nhà Trương bá bá một Trương bá mẫu, dịu dàng, còn hai ca ca, một tên Trương Hạo Chi, một tên Trương Hoài Việt. Trương Hoài Việt cũng xấp xỉ tuổi nàng bé.
Hai bá bá thường đến tìm cha nàng bé chơi, hai bá mẫu cũng theo đó dẫn con cái của đến một chỗ chuyện.
Năm đứa trẻ họ ở cùng một chỗ, Liễu Kim Hạnh là nhỏ nhất, nương nàng bé bảo nàng bé gọi ca ca , tỷ tỷ , nhưng nàng bé , bởi vì Chu Như Tinh, Chu Tự Nguyệt và Trương Hoài Việt trông đều xấp xỉ tuổi nàng bé.
Nàng bé chỉ cam tâm tình nguyện gọi Trương Hạo Chi là Hạo Chi ca ca , bởi vì Trương Hạo Chi cao hơn nàng bé, những khác nàng bé đều gọi thẳng tên.
Khi Liễu Kim Hạnh hai tuổi, cha nàng bé bắt đầu dạy nàng bé nhận mặt chữ, đến khi nàng bé ba tuổi, cha nàng bé dạy nàng bé cầm bút, dạy nàng bé từng nét từng nét chữ, đến khi nàng bé bốn tuổi, dạy nàng bé ngâm thơ.
cha nàng bé cũng chỉ dạy riêng một nàng bé.
Chu bá bá khi mang Chu Như Tinh và Chu Tự Nguyệt đến, vỗ vai cha nàng bé : Liễu , dạy một đứa cũng là dạy, dạy ba đứa cũng là dạy, cứ tiện thể dạy luôn hai đứa nhà .
Sau khi cha nàng bé đồng ý, ngày hôm , Trương bá bá cũng dẫn Hạo Chi ca ca và Trương Hoài Việt đến: Liễu , dạy ba đứa cũng là dạy, dạy năm đứa cũng là dạy, tiện thể dạy luôn hai tiểu tử nhà .
Cứ thế, trong Công Chúa phủ thường năm đứa trẻ thành hàng, Liễu Minh An liền kéo một chiếc ghế ở phía nhất, tận tâm tận lực dạy học cho chúng.
Khi nương nàng bé : Cha con bây giờ trông cứ như viện trưởng nhà trẻ .
Liễu Kim Hạnh hiểu, hỏi viện trưởng nhà trẻ là gì, nương nàng bé mà .
cha nàng bé còn đến Hàn Lâm Viện việc, cũng lúc nào cũng rảnh rỗi như , hơn nữa Chu bá mẫu và Trương bá mẫu đều ngày nào cũng dạy cha nàng bé sẽ mệt.
Sau lớn bàn bạc thỏa, mỗi nhà đều mời phu tử dạy kiến thức cơ bản, còn để cha nàng bé cứ năm ngày giảng cho chúng Tứ Thư Ngũ Kinh, kinh sử điển tịch gì đó.
Liễu Kim Hạnh một học thì thấy vô vị, thích cùng ca ca tỷ tỷ cùng lên lớp, trùng hợp là bốn ca ca tỷ tỷ cũng nghĩ .
Người lớn bàn bạc thêm, liền để năm đứa trẻ đó mỗi nhà luân phiên học, hai ngày cùng nhà họ Chu, qua hai ngày nữa cùng nhà họ Trương, hai ngày nữa thì đến Công Chúa phủ.
Đôi khi Chu bá mẫu và nương nàng bé còn dạy chúng kinh toán, học thuộc cái gọi là bảng cửu chương, đây là kiến thức mà ngay cả cha nàng bé cũng .
Trong mấy đứa trẻ đó, Trương Hoài Việt là học giỏi nhất, Liễu Kim Hạnh liền thấy Chu bá mẫu xoa đầu Trương Hoài Việt cảm thán: Cái đầu óc , hẳn là một nhà toán học đó.
Liễu Kim Hạnh cứ thế chạy khắp nơi, cùng các bạn nhỏ học tập, cùng dần lớn lên.
Ngoài ở nhà họ Chu, nhà họ Trương và nhà , nơi Liễu Kim Hạnh thường xuyên lui tới nhất còn một Phục Linh Am.
Người ở đó khác với những nàng bé từng gặp, các nàng để tóc dài, hơn nữa đều mặc đồ xám xịt.
Liễu Kim Hạnh thích nơi đó, bởi vì những cũng thích nàng bé, cứ một tiếng tiểu Kim Hạnh mà gọi nàng bé, còn gọi nương nàng bé là tiểu Linh Nhi .
Nương, vì các nàng gọi là tiểu Linh Nhi? Liễu Kim Hạnh thấy kỳ lạ.
Khương Ngưng xoa đầu nàng bé, cho nàng bé : Bởi vì nương còn một cái tên là Lan Linh.
Oa! Nương hai cái tên ! Thật lợi hại!
Khương Ngưng lời ngốc nghếch chọc : Cái gì mà lợi hại.
Liễu Kim Hạnh cứ thấy là thật lợi hại, nàng bé cũng hai cái tên.
Ý nghĩ cứ luẩn quẩn mãi trong đầu, nhưng nàng bé định cho khác , bởi vì nàng bé đột nhiên cái tên khác của , tặng cha nương một sự bất ngờ.
Liễu Kim Hạnh bốn tuổi bắt đầu vắt óc suy nghĩ tên mới cho , nhưng nàng nghĩ mãi nghĩ mãi, vắt óc cũng tài nào nghĩ nên đặt tên thế nào, thế là nàng lén lút tìm Trương Hạo Chi giúp đỡ.
Hạo Chi ca ca, đặt thêm một cái tên nữa.
Trương Hạo Chi tám tuổi, dáng cao lớn, trong mắt Liễu Kim Hạnh thì y như một tiểu đại nhân. Cha nàng cũng y sách giỏi, thông minh, nhất định thể thi đỗ công danh.
Vì đặt thêm một cái tên? Trương Hạo Chi đỗi nghi hoặc.
Liễu Kim Hạnh trực tiếp ôm chầm lấy chân y nũng: Ôi chao, đừng hỏi nhiều như , cứ giúp nghĩ một cái tên .
Trương Hạo Chi đành đồng ý, hỏi nàng cái tên như thế nào, Liễu Kim Hạnh cái tên thật .
Tên thứ hai của nương , cũng cái tên như . Với , tên thứ hai mang họ Liễu nữa.
À? Vậy họ gì?
Trương Hạo Chi trong lòng nghĩ hai cái tên đều mang họ Liễu, ngờ Liễu Kim Hạnh đổi cả họ.
Ừm... Để nghĩ xem, Liễu Kim Hạnh nghĩ nửa ngày cũng , là cứ mang họ của ?
Cũng .
Trương Hạo Chi chỉ nhanh chóng tống khứ tiểu nha đầu , y nhớ tới một câu trong Kinh Thi học hôm qua, bên trong một câu: Hữu mỹ nhất nhân, Thanh Dương Uyển hề. Vừa Liễu Kim Hạnh cũng là một tiểu mỹ nhân, thích hợp.
Vậy tên mới của gọi là Trương Thanh Uyển thế nào?
Trương Thanh Uyển... Liễu Kim Hạnh lặp một , cũng là dở, nhưng Trương Hạo Chi chắc chắn sẽ lừa nàng.
Hay! Tên thứ hai của sẽ là Trương Thanh Uyển!
Khi buổi học ở Trương phủ kết thúc, Liễu Kim Hạnh hớn hở trở về phủ, chạy về phía sân viện của cha .
Cha! Nương!
Liễu Kim Hạnh chạy sân viện, thấy nương nàng đẩy cha nàng một cái mạnh, cả khuôn mặt nương nàng đỏ bừng như quả cà chua. Chờ nàng chạy đến gần hơn một chút, nàng còn phát hiện môi nương nàng cũng đỏ ửng.
Chạy gấp gì? Khương Ngưng cố gắng giữ cho giọng điệu tự nhiên nhất thể, tiểu nhân nhi đang Liễu Minh An ôm lên mà hỏi.
Liễu Kim Hạnh trong lòng Liễu Minh An múa tay múa chân tuyên bố: Ta hai cái tên !
Ừm? Tên còn là gì ? Liễu Minh An nhéo một cái má bánh bao mũm mĩm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-sat-thu-xuyen-ve-trong-rau-ga-cho-chang-thu-sinh/chuong-187-lieu-kim-hanh.html.]
Hai cho rõ đây nha... Liễu Kim Hạnh hớn hở, mặt đầy kiêu hãnh: Tên còn của là, Trương, Thanh, Uyển!
Liễu Minh An mịt mờ, hiểu tiểu nha đầu đang giở trò gì, nhưng Khương Ngưng ngay, là nàng cảm thấy hai tên oai, nên tự nghĩ một cái tên.
Khương Ngưng khẽ kể đầu đuôi câu chuyện, Liễu Minh An bỗng nhiên hiểu . Liễu Kim Hạnh vẫn còn trong lòng y chớp chớp mắt đầy mong chờ y và Khương Ngưng, Liễu Minh An phối hợp mà diễn: Chà! Con gái ngoan, con hai cái tên, thật lợi hại quá!
Hì hì hì... Liễu Kim Hạnh đắc ý.
Liễu Minh An chờ nàng vui vẻ một lúc mới hỏi: Cái tên con nghĩ ? Có Trương Hạo Chi đặt cho con ?
Hai chữ Thanh Uyển lấy từ Kinh Thi, Liễu Minh An thể nào là nàng tự nghĩ , cộng thêm họ Trương, ngoài Trương Hạo Chi y chẳng nghĩ tới ai khác.
, đúng ! Liễu Kim Hạnh gật đầu thừa nhận, ôm lấy cổ Liễu Minh An đầy khâm phục: Cha thật thông minh quá, chuyện cha cũng .
Đó là đương nhiên, cha con tuy giống chúng hai cái tên, nhưng cũng lợi hại đó. Khương Ngưng cũng nhéo một cái khuôn mặt tròn nhỏ của Liễu Kim Hạnh.
Liễu Kim Hạnh khúc khích khúc khích : Vậy bảo Hạo Chi ca ca đặt thêm một cái tên nữa cho cha , như chúng đều hai cái tên .
Ờ... Liễu Minh An cứng mặt một chút, đoạn nhiên từ chối: Ta !
Vì ạ? Cha trở nên lợi hại hơn ?
Thấy tiểu hài tử sắp mè nheo truy hỏi, Khương Ngưng ôm nàng xuống, đánh lạc hướng: Đi tìm ngoại tổ mẫu , món ngon cho con đó.
Thật ? Ta ngay đây! Liễu Kim Hạnh mắt sáng rỡ, đát đát đát chạy khỏi sân viện, nha phía vội vàng đuổi theo.
Chạy cũng nhanh thật! Khương Ngưng bóng lưng Liễu Kim Hạnh mỉm : Giống như một chú thỏ nhỏ .
Lời dứt, eo nàng một bàn tay quấn lấy kéo nàng lòng n.g.ự.c quen thuộc, ngón tay ấm nóng câu lấy cằm nàng, giọng điệu ái vang lên bên tai: A Ngưng, nào, chúng tiếp tục.
Khương Ngưng nghĩ đến việc suýt chút nữa con gái thấy, hổ chợt dâng trào, nàng giơ tay đ.ấ.m nhẹ một cái vai Liễu Minh An: Về phòng , động tay động chân với ở bên ngoài.
Được!
Liễu Minh An kéo nàng ngay, nhưng trong phòng thì chỉ đơn giản là hôn một cái nữa.
Bên Liễu Kim Hạnh tung tăng nhảy nhót tìm thấy Lan Tự, cũng kể cho chuyện hai cái tên.
Gà Mái Leo Núi
Lan Tự ha hả đáp lời, ôm nàng lòng, gỡ những b.í.m tóc sừng dê lệch lạc vì chạy của Liễu Kim Hạnh , dùng dây buộc tóc màu đỏ thắt cho nàng hai b.í.m tóc nhỏ.
Đa tạ ngoại tổ mẫu! Liễu Kim Hạnh ngọt ngào cảm ơn.
Không gì. Lan Tự chấm nhẹ chóp mũi nàng, ánh mắt đầy trìu mến.
Thật trong lòng Liễu Kim Hạnh, nàng yêu quý và thiết nhất chính là Lan Tự. Nàng từng ngủ chung với cha nhiều, nhưng năm năm tuổi thì hầu như đều ngủ cùng Lan Tự.
Lan Tự sẽ hát những bài ru ngủ, sẽ những câu đồng dao, sẽ kể chuyện cho nàng . Mùa hè thì quạt mát cho nàng, mùa đông thì ôm nàng lòng, khiến nàng hề lạnh chút nào.
Liễu Minh An vô cùng cảm kích sự hy sinh vất vả của nhạc mẫu, đôi khi còn cảm thấy cha đủ tận trách, nhưng Lan Tự xua tay: Ôi, một nhà mấy lời gì, thích Kim Hạnh, con bé ở bên cạnh còn mừng hết.
thật Lan Tự còn một suy tính khác, bà con gái và con rể tình cảm nồng thắm, một đứa trẻ ở giữa thì tiện mật, thế là bà tự ôm Liễu Kim Hạnh về bên cạnh, để gian cho đôi vợ chồng trẻ, hai năm nữa thể bế thêm một tiểu ngoại tôn nữa.
Ngày đến lúc đến Chu gia học tập, thị vệ trong phủ đưa Liễu Kim Hạnh cổng lớn Chu gia rời .
Liễu Kim Hạnh theo nha trong Chu phủ về phía viện học, nhưng khi ngang qua bồn hoa thì cảnh mê hoặc.
Oa! Đẹp quá ! Nàng xoay bước, chạy đến bên cạnh đám hoa đang nở rộ: Sao tự nhiên nhiều hoa thế , đến còn mà.
Đối với Liễu Kim Hạnh mà , Chu gia và Trương gia đều giống như nhà , cây cối hoa cỏ ở đây trông thế nào nàng đều nhớ rõ ràng.
Nha cũng xem Liễu Kim Hạnh như tiểu thư nhà mà tôn trọng, nàng hỏi , liền lập tức đáp: Tiểu thư Liễu điều , sắp tới là sinh thần của Thiếu phu nhân nhà chúng , những bông hoa là Thiếu gia đặc biệt mang từ nơi khác về, đặc biệt , cũng đặc biệt thu hút bướm.
Liễu Kim Hạnh Thiếu gia mà nàng chính là Chu bá bá, còn Thiếu phu nhân chính là Chu bá mẫu.
Một con bướm vàng óng vỗ cánh bay lên từ khóm hoa, Liễu Kim Hạnh mắt đầy kinh diễm, lập tức chẳng màng gì đến phu tử, chẳng màng gì đến buổi học, đuổi theo con bướm đó chạy về một hướng.
Ấy, tiểu thư Liễu, chậm thôi! Nha kinh hồn bạt vía theo , sợ nàng ngã.
Con bướm đuổi đến hoảng loạn thất thố, lảo đảo bay qua vườn hoa, xuyên qua cổng vòm, tiến một sân viện khác.
Liễu Kim Hạnh chỉ ngẩng đầu đuổi theo, chú ý những thứ khác, chạy một góc rẽ, thì đột nhiên kịp phòng mà đ.â.m một .
Ấy! Cẩn thận!
Thấy nàng sắp ngã, liền một tay nắm lấy cánh tay nàng kéo nàng vững .
Nha theo thấy đến liền vội vàng cúi gật đầu, cung kính gọi một tiếng: Thừa tướng đại nhân.
Liễu Kim Hạnh vững đó ngẩng đầu mà nàng đ.â.m trúng, mặt đầy thành khẩn xin : Xin , đ.â.m ngài , đau ạ?
Không đau, đừng lo lắng. Nam Cung Nhai một tiếng, một tiểu oa nhi bốn tuổi thì thể sức lực gì chứ.
Trả lời xong y tò mò hỏi một câu: Con là con nhà ai? Sao chạy đến đây?
Liễu Kim Hạnh kể rõ ràng từng chi tiết: Ta là của Công chúa phủ, đến đây bắt bướm.
Vẻ mặt Nam Cung Nhai lập tức đọng , y hít sâu một , từ từ xổm xuống, để tầm mắt ngang bằng với Liễu Kim Hạnh.
Con là... Liễu Kim Hạnh, đúng ? Con gái của Hách Ninh Công chúa?
Thật cần hỏi thêm câu nữa, Nam Cung Nhai khuôn mặt nhỏ non nớt mặt, nhận .
Khương Ngưng là trong ba đứa con giống y nhất, mà Liễu Kim Hạnh năm phần giống Khương Ngưng, khuôn mặt thơ ngây , Nam Cung Nhai thể thấy huyết mạch truyền thừa của .
Đây chính là đứa cháu ngoại mà y từng gặp mặt.
Lúc đó, khi Khương Ngưng sinh con, Nam Cung Nhai thật gửi thăm đến Công chúa phủ, y thăm con gái và cháu ngoại của , nhưng kết quả ngoài dự đoán là từ chối.
Mà Khương Ngưng chỉ vì cứu mạng hoàng đế mới phong công chúa, thật sự của Vũ Văn gia, những yến tiệc trong cung nàng từ đến nay đều , cũng giao thiệp với các nữ quyến của quan triều thần khác. Mấy năm nay nàng hầu như vẫn luôn đóng cửa sống cuộc sống của , điều khiến Nam Cung Nhai gặp nàng một còn khó hơn lên trời.
Ngay cả cái tên Liễu Kim Hạnh , cũng là y đặc biệt chạy đến Hàn Lâm Viện hỏi Liễu Minh An mới .
Liễu Kim Hạnh Nam Cung Nhai đang xổm mặt , ngoan ngoãn đáp: , chính là Liễu Kim Hạnh.
Nàng nhớ đến cách xưng hô mà nha nãy gọi, hì hì hỏi: Ngài là Thừa tướng đại nhân ? Vậy ngài chính là ông ngoại của Chu Như Tinh và Chu Tự Nguyệt .
Nam Cung Nhai há miệng, cũng là ông ngoại của con, nhưng giây tiếp theo nhớ điều gì đó, trong mắt xẹt qua một tia ảm đạm, cuối cùng vẫn nuốt xuống câu .